← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 8 BẢN DANH SÁCH

Tôi là người biết giữ lời, - ngài Japp nói.

Ông vừa cười vừa đút tay vô túi rút ra một trang giấy đánh máy sẵn.

- Có đây. Tất cả - đầy đủ chi tiết. Có một điểm rất lạ lùng xong rồi tôi sẽ kể cho ông nghe hết.

Poirot bày trang giấy ra trên bàn ngồi đọc. Ông Fournier đứng dậy nhìn qua vai đọc:

- James Ryder.

"Trong túi-khăn mùi soa thêu tên J. Pigskin, ví tiền - bảy tờ giấy bạc 1 bảng Anh, ba tấm thiệp. Thư của một cổ đông tên George Ebermann về khoản tiền cho vay đã giải quyết xong... nếu không hẹn gặp ở phố Queer. Ký tên Maudie, hẹn gặp tại Trocadero, tức hôm sau (giấy viết xấu, chữ viết nguệch ngoạc). Một hộp đựng thuốc điếu, bao diêm quẹt, bút máy, chùm chìa khóa, chìa khóa hiệu Yale, tiền lẻ Pháp, Anh."

"Cặp xách tay đựng giấy tờ mua bán hàng xi măng. Bản sao tập truyện Bootle Cup (loại sách cấm). Một hộp thuốc trị cảm lạnh."

- Bác sĩ Bryant

"Trong túi-hai chiếc khăn mùi soa, ví tiền giấy 20 bảng Anh và 500 quan Pháp. Một mớ tiền lẻ Anh, Pháp, sổ tay. Hộp đựng thuốc điếu, hộp quẹt máy, bút máy, chìa khóa hiệu Yale, một chùm chìa khóa."

"Ống sáo cất trong hộp."

"Mang theo tập sách Memoirs of Benvenuto Cellini và một cuốn Les Maux de l'Oreille".

- Norman Gale

"Trong túi-khăn mùi soa. Ví tiền đựng 1 đồng bảng Anh và 600 quan Pháp. Một mớ tiền lẻ, danh thiếp của hai hãng buôn Pháp - nhà sản xuất dụng cụ nha khoa. Bao diêm quẹt Bryant & May - không còn cây nào. Hộp quẹt vỏ bạc, ống điếu, bao đựng thuốc rời. Chìa khóa hiệu Yale."

"Cặp xách tay-đựng một chiếc áo bờ lu dông trăng. Hai chiếc gương soi miệng. Bông gòn chữa răng. Tạp chí La vie Parisienne. The Strand Magazine. The Autocar."

- Armand Dupont

"Trong túi-ví đựng tiền, 1000 quan Pháp, giấy mười đồng bảng Anh. Bao đựng mắt kính. Một mớ tiền lẻ quan Pháp. Khăn mùi soa. Bao thuốc lá, diêm quẹt giấy, danh thiếp. Tăm xỉa răng."

"Cặp xách tay-bản thảo gởi Hội Hoàng gia Asian Society. Hai tạp chí khảo cổ Đức. Hai bản thảo đồ gốm sứ. Ống sáo làm kiểng (ống điếu của người Kurd). Một chiếc khay đan cỡ nhỏ. Chín tấm ảnh còn để rời - chụp hình đồ gốm sứ."

- Jean Dupont

"Trong túi-ví tiền đựng đồng 5 bảng Anh và 300 quan Pháp. Hộp đựng thuốc điếu. Đốt gắn thuốc điếu (bằng ngà). Hộp quẹt, bút máy, hai cây viết chì, sổ tay viết nguệch ngoạc. Thư tiếng Anh ký tên L. Marriner mời ăn cơm trưa tại nhà hàng gần phố Tottenham Court. Tiền lẻ quan Pháp."

- Daniel Clancy

"Trong túi-khăn mùi soa (dính mực). Bút máy (chảy mực). Ví tiền đựng 4 đồng bảng Anh và 100 quan Pháp. Mấy bài báo cắt rời kể vụ án mới đây (một vụ ngộ độc arsenic, hai vụ biển thủ). Hai thư của sở nhà đất ghi rõ chi tiết đặc tính vùng quê. Sổ tay, bốn viết chì, dao nhíp. Ba biên lai và bốn hóa đơn chưa thanh toán. Thư của Gordon, thủ lĩnh cơ quan S. S. Minotaur. Một trò chơi đố chữ đã làm phân nửa cắt trong báo Times. Sổ tay ghi chép những mưu tính. Một mớ tiền lẻ của Ý, Pháp, Thụy Sĩ và Ănglê, biên lai tiền phòng khách sạn, Naples. Một chùm chìa khóa."

"Trong túi áo bờ lu dông-bản chép tay vẽ vụ án Murder on Vesuvius. Món hàng continental Bradshaw. Banh đánh golf. Một đôi vớ, bàn chải đánh răng. Hóa đơn tiền ở khách sạn tại Paris."

- Nàng Kerr

"Túi đựng son phấn - son môi. Hai ống đốt gắn thuốc điếu (bằng ngà và ngọc bích), phấn hộp. Một hộp đựng thuốc điếu, diêm quẹt, khăn mùi soa. Hai đồng bảng Anh, mớ tiền lẻ, thẻ tín dụng, chùm chìa khóa".

"Túi du lịch - bao da màu xanh. Chai lọ, bàn chải, lược, v. v. đồ làm móng tay. Túi vệ sinh gồm bàn chải đánh răng, bông tắm, kem đánh răng, xà bông. Hai chiếc kéo. Năm lá thư nhà và bạn bè ở bên Anh. Hai tập truyện của Tauchnitz. Hình chụp hai con chó kiểng. Có đem thêm tạp chí Vogue và bood Housekeeping".

- Nàng Grey

"Xách tay-son môi, phấn hồng, hộp phấn. Chìa khóa hiệu Yale, một chìa khóa rương. Bút chì, một hộp đựng thuốc điếu, diêm quẹt giấy, hai khăn mùi soa. Hóa đơn tiền phòng khách sạn ở Le Pinet. Tập sách Franch Phrases. Ví tiền đựng 100 quan Pháp, 10 đồng bảng Anh. Mớ tiền lẻ Pháp, Ănglê, một vé chơi Casino, 5 quan Pháp."

"Trong túi áo du lịch-sáu tấm bưu ảnh Paris, hai khăn mùi soa, khăn quàng cổ. Thư ký tên "Gladys", một ống thuốc aspirin."

- Bá tước phu nhân Horbury

"Trong túi trang điểm-hai son môi, phấn hồng, đánh phấn, khăn mùi soa, ba tờ giấy bạc, sáu đồng bảng Anh, mớ tiền lẻ (quan Pháp), chiếc nhẫn kim cương. Năm con tem bưu chính Pháp, hai ống đốt gắn thuốc điếu, hộp quẹt có bao da".

"Túi du lịch-một bộ trang điểm. Bộ làm móng tay (bằng vàng), Một bộ ghi nhãn (viết mực) Boracic Powder".

Poirot vừa đọc hết phần chót, ngài Japp chỉ ngón tay vô phần cuối.

- Ông bạn mình khéo thật đấy. Ông tưởng đâu là mình không theo dõi cho tới cùng nhưng mà làm sao qua mắt tôi được món bột Boracic! Chất bột trắng trong chai đúng là cocain.

Poirot hơi nhướng mắt. Ông khẽ gật đầu.

- Trong vụ này không cần phải tìm hiểu thêm gì nữa. - ngài Japp nói. - Ông không cần phải nghe tôi kể chuyện một phụ nữ ghiền cocain thì không còn làm chủ được mình. Ý tôi muốn nói là địa vị của bà ta không cho phép tự ý làm gì thì làm cho dù có muốn cách mấy. Như vậy tôi không chắc liệu bà ta có đủ sức để vượt qua; và thiệt tình mà nói không chắc bà có thể vượt qua. Rối như mớ bòng bong.

Poirot gom mấy trang giấy đánh máy vừa đọc từ đầu tới cuối. Ông đặt xuống bàn thở ra một hơi.

- Xét bề ngoài, - ông nói, - rõ ràng hung thủ đã bị điểm mặt. Hơn nữa tôi không hiểu tại sao và bằng cách nào?

Ngài Japp nhìn thẳng vô mặt ông.

- Vậy là dựa theo tài liệu ghi trong mấy trang giấy nên ông mới nghi cho ai là thủ phạm.

- Chớ còn gì nữa.

Ngài Japp chộp lấy mấy trang giấy đọc hết một lượt, đọc xong tới đâu ông phát cho ông Fournier. Xong rồi đặt lại trên bàn nhìn về phía Poirot.

- Ông có đùa không đấy, ông Poirot?

- Không, tôi không đùa. Ngài hỏi nghe lạ thật?

- Còn ông nghĩ sao, ông Fournier?

Ông khách người Pháp lắc đầu. - Tôi thì mù tịt, - ông nói:

- Nhưng theo tôi, bản danh sách này không có gì mới lạ.

- Nói riêng thì không có gì, - Poirot nói: - Nhưng nếu ta kết hợp với nhiều mặt của vụ án, không đúng sao? Vậy thì tôi sai - sai hoàn toàn.

- Vậy, ông kể ra đi, - ngài Japp nói. - Tôi sẵn sàng lắng nghe ý kiến của ông.

Poirot lắc đầu.

- Không đâu, ông nói lý thuyết là vậy - lý thuyết suông. Nhìn vô danh sách tôi muốn tìm ra một điểm. Mà này, ông bạn, tôi thấy rồi. Nó đây nhưng mà sao tôi thấy khác đi. Manh mối đã rõ nhưng nhầm người. Vậy là ta cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa, quả thật tôi thấy sự việc còn mù mờ lắm. Tôi chưa tìm thấy lối ra; còn mấy điểm nổi cộm sờ sờ ra đó. Ông không thấy vậy sao? Không chắc chưa nhìn thấy. Mạnh ai nấy nghĩ. Tôi thì không chắc gì đâu, nói thật tôi còn hồ nghi...

- Thôi ông đừng có huênh hoang, - ngài Japp nói. Chợt ông đứng dậy, - Vậy là hết một ngày. Tôi lo bên London, ông thì trở lại Pháp, ông Fournier - còn ông bạn Poirot này thì sao?

- Tôi có ý định theo ông Fournier qua Paris - tôi khẩn thiết được đi theo.

- Khẩn thiết? - Tôi muốn biết vì sao ông lại nghĩ ngông như vậy?

- Ngông à? Ông nói như vậy không nên, thật đấy!

Ông Fournier trịnh trọng chìa tay ra bắt.

- Chúc ông vui vẻ, cảm ơn ông đã tiếp đón chu đao. Hẹn sáng mai tại phi trường Croydon.

- Được, hẹn sáng mai.

- Tôi cứ nghĩ - ông Fournier nói - trên đường đi chẳng có ai muốn giết bọn mình.

Hai nhà điều tra bước ra ngoài.

Poirot ngồi lại một mình nghĩ ngợi. Rồi ông đứng dậy đi dọn dẹp mọi thứ bên trong cho ngăn nắp.

Ông bước tới bên chiếc bàn nhỏ kê sát tường cầm lấy tờ tạp chí Sketch. Ông lật từng trang cho đến ngay chỗ cần tìm.

"Hai hội viên tắm nắng" là tựa của bài báo, "Bá tước phu nhân Horbury với ngài Raymond Barraclough tại bãi biễn Le Pinet". Ông nhìn ảnh chụp hai người mỉm cười trong bộ đồ tắm tay nắm tay.

- Không hiểu là, - Hercule Poirot nói. - Qua vụ này ta có thể làm gì được không... ồ, được quá đi chứ.