← Quay lại trang sách

Chương 2 Bỗng Nhiên Tương Ngộ

Một bất ngờ kỳ thú

Em hẹn qua thăm tôi

Từ cánh đồng hoa vàng huyền hoặc xa xôi

Từ buổi sáng ngỡ ngàng đọc lời ly biệt

Tôi vẫn luôn nhớ tiếc

Đêm huyền diệu nồng nàn

Vẫn dặn lòng chờ đến lúc mùa sang

Sẽ trở lại tìm em

Khi cánh đồng hoa thu về rực rỡ

Sau phút giây bỡ ngỡ

Tôi vội vã hồi âm

Em ơi chín đợi mười trông

Tưởng như chiếc lá giữa dòng đời trôi

Còn gì vui hơn em ơi

Chúng mình sánh bước chung đôi

Rộn ràng

Thư gửi đi một bữa

Em hẹn chớm thu sang

Trong chuyến đi công tác

Sẽ ghé lại rừng thông

Chờ em khuya sớm phập phồng

(Như một cô gái trẻ sắp về nhà chồng làm dâu)

Nhưng rồi không bao lâu

Lá úa vàng rất sớm

Như lời hẹn mùa trăng tròn, thu chớm

Rừng thông vui chào đón bước chân em

Bên dòng sông

Nơi quán rượu

Buổi chiều êm

Khi sương lạnh

Đưa nhau về

Nói với nhau trăm thương nghìn nhớ

Ôm em trong vòng tay mà tôi cứ ngỡ

Trong giấc mơ liêu trai còn sót lại năm rồi.

Đêm thênh thang

Đêm trốn ngủ

Tuyệt vời

Tay ôm chặt… sợ em đi mất

Dẫu say đắm trong hương tình ngây ngất

Nhưng khi mặt trời lên cao

Em lại nói lời từ biệt

Ra đi

Tôi ngậm tăm không muốn nói năng gì

Dù có muốn cũng khó bề lay chuyển

Từ biệt nhau với vô vàn lưu luyến

Tôi hẹn gặp lại em nơi cánh đồng hoa

Em không nói gì

Nhìn vào khoảng trống bao la

Đầu nhẹ lắc

Rồi cúi mặt bước đi

Nhẹ êm như thuyền hoa rời bến đỗ

Lòng bồi hồi chắt chiu một lần tương ngộ

Tự hỏi thầm

“Còn có khi nào gặp lại lần sau!”

Tháng 10/2014

Unexpect Kindred Spirits

A wonderfully surprising grace

She promised to stop by at my place

From her remote land of yellow flower

From the morning when she left the letter

I’ve been longing for seeing her

And that passionate night was in a fever

I advised myself I should wait for the next juncture

Then I would return to look for my dreamer

It was also time for fall flowers to show their best.

After a moment of being amazed

I hastily rejoined

My grief, I’ve been hopelessly waiting for her

Whom I thought has gone forever

Nothing was more exciting than her note

I could imagine we would pace again on the road

Great agitation

The mail went off for a day

She replied she would make hay

During a trip, she planned to stay

And visit the pine forest

My heart submerged in unrest

(As if a young girl preparing to come to the groom’s)

But then not before long

All the leaves turned yellow early

She has come as promised

The pine forest welcomed her visit

By the riverfront

In a tavern

A peaceful evening

in a cold night fog

Both walked to our lodge

Revealing each’s reminiscence of love

Embracing her in my arms, I esteemed

Her beloved image that I last dreamed

The night was so boundless

The night was sleepless

So wondrous

I seized her tightly, for fear she’d flee

Despite my soul was swimming in love sea

As the sun rose up high

She then said good-bye

Went off

So helpless, nothing much I could say

‘Cause I knew I couldn’t urge her to stay

But I was unwilling to let her go

I begged her to meet again in the flower meadow

Without a word of no

She cast her eyes to the vast space

And slightly shook her head in grace

Then she looked down and walked away

Her light steps were like a boat leaving the quay

Leaving behind a discomfiture

I wondered

“Would it be any chance to meet in the future!”