← Quay lại trang sách

Chương 6 Nhớ Cuộc Tình Huyền Thoại

Đất trời đã trọng thu

Lá vàng bay lả tả

Sáng thức dậy đi làm

Phóng xe trong hơi sương lạnh giá

Bất chợt nhớ tới cánh đồng hoa vàng

Và cuộc tình huyền thoại năm xưa

Đã hết rồi những mong đợi, đón đưa

Nhưng kỷ niệm ngọt ngào dần theo năm tháng

Ôi thương quá cuộc tình lãng mạn

Để lại trong tôi nhiều nuối tiếc khôn nguôi

Lòng rào rạt bồi hồi

Cứ tự hỏi những điều tôi không biết

Tại sao bỗng dưng ly biệt

Hay tại hai ta mỗi đứa một phương trời

Có khác biệt gì sau bao lần hò hẹn em ơi

Sau những mặn nồng của những lần đưa, đón

Tôi và em đâu phải là những con người mới lớn

Sống vội yêu cuồng rồi trở mặt quay lưng

Không phản bội nhau, hờn giận cũng không

Không có cả một điều gì đáng tiếc

Thế mà xa nhau biền biệt

Nhớ nghĩ về nhau chỉ để ngậm ngùi

Ở những lần gặp nhau

Trong lúc em vui

Đã từng hỏi tại sao hôm đó

Em có mặt ở sân ga trong chiều lộng gió

Như chỉ để đón chờ tôi dù chưa từng hẹn bao giờ

Nhưng lần nào em cũng chỉ ngó lơ

Miệng cười mỉm

Rồi dõi mắt nhìn vào vùng vô định

Lần đó tôi dự tính

Làm một chuyến đi xa

Nhưng khi đoàn tàu dừng ở sân ga

Chân bước xuống dù không hề định trước

Tôi đã nghĩ chỉ là lẽ tự nhiên

Nhưng rồi có nhiều điều tôi không hiểu được

Tại sao em đến

Em đến từ đâu

Tại sao tôi và em nhanh chóng phải lòng nhau

Tạo một mối lương duyên kỳ ngộ

Càng suy nghĩ lòng tôi càng nhung nhớ

Nhưng nhạn đã bay xa

Tăm dạng biết đâu tìm

Xe trên đường càng lúc càng đông thêm

Và hơi lạnh như lạnh hơn từng cây số

Không mấy chốc xe đã vào đến sở

Lại sắp một ngày trong nhịp sống buồn tênh

Trọng Thu 2020

Token of The Epic of a Love Story

It was late into the autumn

Yellow leaves fell in a great sum

Getting up early in the morning

I cruised to work, all over fog palling

The yellow flower field popped into the mind

Together with the legendary love revived

Being over, all have dwindled my hope

Sweet love has slipped down the slope

How a romantic that affair of the heart

That sparked my sentiment to cope

My heart was thrown into a keen

And I wondered what could have been

The causes of our separation

Or simply ‘cause we were at a different horizon

My dear, we’ve been dating for years

And each time, it was mixed with sweetness and tears

After all, we are all grown-ups

And our love is not a crazy one

We’ve never turned tail, and never sullen

Nor have we had a moment of penitent

But why we are now so far apart

Making ourselves miserable heart

Every time we met

And at times she got jubilant

I often asked her why on that afternoon

She showed up at the railway station

To unintentionally greeted me even we’d never met

tended to give me a cold shoulder

But added to her manner with a malicious smile

and cast her eyes to the vast open sky

I once made a plan

To make a trip

But when the train stopped at a station

I got off without an intention

I believed it was just something natural

But then I was never aware of what was going on

Why she came there

Where was she from

T why she became the apple of my eye

And the chance encounter was legendary

My love for her doubled after each day

But the tern has flown away

Leaving behind no trace of her sight

The traffic started to jam

And the cold air dropped lower every single mile

Not before long, I arrived at the office

And to repeat another lifeless day