← Quay lại trang sách

[Cáp treo bốn ghế ngồi - 4]

Trong trận đua trượt switch, Hida là người về đầu tiên. “Hida đúng là tay trượt switch cừ khôi”. Mặc dù được Mizuki khen như vậy nhưng Hida đã thấy bộ dạng lo lắng của Mizuki khi Maho bị ngã và vì thế Mizuki đã phải dừng lại giữa chừng.

Ba người đàn ông cùng lên cáp treo bốn ghế ngồi. Sau khi tán dóc mấy chuyện vô thưởng vô phạt, Mizuki đột nhiên nảy ra ý tưởng: “nhưng cũng đến lúc phải thay đổi rồi nhỉ?”

“Thay đổi gì cơ?” Hida thắc mắc.

“Là cái mặt của hai bà cô ấy. Cậu không nghĩ họ bắt đầu thấy chán rồi à?”

“À... à...” Tsukimura xuống giọng. “Em không nói gì đâu nhé. Tsuchiya thì khỏi cần bàn rồi nhưng chị Kimoto lại vào làm trước em.”

“Những lúc thế này ta lại càng phải làm mới lại. Các thành viên trong nhóm mà cứ co cụm lại quá cũng không tốt. Chúng ta rồi sẽ già đi. Đến lúc nhận ra thì tất cả đều đã thành những ông cụ, bà cụ đang chơi với nhau rồi. Đừng để chuyện đó xảy ra chứ. Đàn ông chúng ta gương mặt có như ông cụ cũng không sao nhưng phụ nữ thì phải luôn luôn trẻ đẹp. Các cậu không nghĩ như thế à?”

“Không phải là không nghĩ đến, nhưng cậu chớ có để hai người bọn họ nghe được.” Hida nói.

“Đâu cần phải nói cho họ biết, phải không nào? Tớ chỉ bảo là rủ họ làm thế thôi. Lần trượt sắp tới, ta có rủ thêm các cô gái không? Ngoài công ty mình ấy. Tớ sẽ thử gọi xem thế nào.”

“Ý kiến không tồi đâu ạ.” Tsukimura có vẻ cũng hào hứng.

“Chuẩn chưa? Tớ nghĩ cũng đến lúc thôi không để hai người họ chơi mãi với nhau như thế nữa rồi.”

Hida dần nhận ra ẩn ý sâu xa trong câu nói của Mizuki. Tại sao Mizuki lại muốn chấm dứt việc để Akina và Maho chơi cùng nhau nhỉ?

Akina là người yêu của Mizuki. Cho nên, bình thường ra thì họ phải muốn trượt tuyết cùng với nhau.

Nhưng nếu những phỏng đoán của Akina đúng thì thế nào? Đấy là trong trường hợp, lúc này tâm hồn của Mizuki đang hướng về Maho.

Khi đi chơi mà có sự tham gia của cả Akina và Maho thì chẳng phải đó là điều hơi khó xử đối với Mizuki hay sao? Dù Mizuki có muốn làm Maho bị thu phục đi chăng nữa vẫn không tránh khỏi cặp mắt của Akina. Đã vậy thì Mizuki đừng rủ cả hai nữa mà tìm cơ hội khác mà nói với Maho có phải hơn không?

“Cậu thấy thế nào hả Hida?” Mizuki lên tiếng.

“Cậu thấy được thì được thôi.”

Hida đáp lại bằng lời nói có phần mỉa mai. Cậu định như thế nào với Akina đây?

Bầu trời bắt đầu chuyển mây như để thăm dò tâm trạng âm u của những người đàn ông.