← Quay lại trang sách

❖ 3 ❖

Buổi sáng, khi nhóm Mizuki tới khu trượt tuyết Satozawa thì thời tiết vô cùng đẹp. Họ bước xuống taxi và nhìn lên khu trượt tuyết. Nắng chói đến đau cả mắt.

“Ồ, chắc chín tháng đã trôi qua kể từ lần chúng ta tham gia hẹn hò ở gelecon ấy nhỉ. Chúng tôi đã trở lại rồi đây, miền đất của những lời ước hẹn.” Vừa đi bộ ở đoạn đường tuyết được dọn dẹp, Mizuki vừa cao hứng nói. Đêm nay họ sẽ nghỉ lại ở một khách sạn sang trọng trong khu suối nước nóng Satozawa.

“Lâu lắm rồi chúng ta mới tới khu nghỉ dưỡng sớm như thế này, Momo nhỉ. Cố lên.”

“Ừ. Tớ sẽ cố gắng.”

Hai cô gái cùng hạ quyết tâm.

“Đêm qua hình như tuyết rơi hay sao ấy nhỉ? Nhìn qua thì thấy tuyết đọng khoảng hai mươi, ba mươi centimét trên nóc ô tô nên chắc là tuyết đã rơi rồi.” Hida vừa dáo dác nhìn xung quanh vừa nói.

Thứ mà cậu cần quan tâm không phải chuyện đó đâu. Mặt Mizuki xị ra như muốn kêu ca với Hida như vậy.

Vừa đến khách sạn, Mizuki đã bước ngay tới quầy lễ tân. Một phần là do Mizuki đứng tên ra đặt phòng. Ngoài ra thì còn một lý do nữa.

“Xin lỗi đã để anh đợi lâu, anh Mizuki. Anh đã đặt một phòng sweet room và một phòng twins room cho một đêm có phải không ạ?” Nữ nhân viên xác nhận lại.

“Đúng rồi.” Mizuki vừa đáp vừa ngoái lại đằng sau. Anh lo lắng không biết liệu Momomi có nghe thấy từ “sweet room” hay không. May mắn là Momomi đang mải nói chuyện với hai người kia nên cô không để ý.

Sau khi làm xong thủ tục, Mizuki hỏi cô nhân viên: “Giờ này chắc hành lý của anh đến rồi nhỉ?”

“Vâng, đến rồi ạ. Em cho người mang lên cho anh nhé?”

“Không. Anh sẽ đến lấy sau. Em cho anh gửi ở đây có được không?”

“Vâng, được ạ.”

Mizuki quay lại chỗ ba người.

“Không thể tin được. Tớ đã tính check in rồi nhưng tạm thời chỉ có một phòng vào trước được thôi. Một phòng nữa phải sau ba giờ mới vào được cơ. Hai em dùng phòng này đi.” Nói rồi anh đưa cho cô gái hai thẻ chìa khóa. “Bọn anh sẽ vào phòng thay đồ và để hành lý ở tủ gửi đồ. Thế có được không?” Mizuki quay sang Hida hỏi.

“Được chứ.” Hida gật đầu.

“Ôi, em áy náy quá.” Yayoi vừa xua tay vừa nói. “Anh đã đặt phòng khách sạn và lên lịch hết giúp bọn em rồi mà lại để anh ra phòng thay đồ thì không được. Để hai đứa em thay đồ ở chỗ đó cũng được mà, Momo nhỉ?”

“Ừ, ừ.” Momomi lắc đầu. “Anh cứ làm thế đi.”

“Vậy ư? Không được, thế thì mất hết cả hứng. A, hay là ta thay đồ chung với nhau đi, ở phòng này luôn.”

“A ha ha.” Yayoi phá lên cười. “Sao có chuyện đó được. Anh đừng nói mấy câu ngớ ngẩn đó nữa mà mau vào phòng thay đồ đi. Bọn em cũng đi thay đồ luôn đây.”

“Ok. Vậy ba mươi phút nữa tập trung ở đây nhé.”

Nói rồi, họ chia thành hai hướng.

Mizuki và Hida đi về phòng. Đương nhiên không phải căn phòng sweet room mà là căn phòng twins room. Trong phòng có hai chiếc giường. Phía gần cửa sổ có một chiếc bàn và hai chiếc ghế, kiểu bài trí khá phổ biến trong khách sạn.

“Vẫn theo đúng kế hoạch nhỉ.” Mizuki vừa thay bộ đồ trượt ván vừa nói. “Yayoi diễn tốt lắm. À mà đồ đạc đang cất ở chỗ lễ tân rồi. Tất cả tùy thuộc vào năng lực của cậu đấy. Làm ăn cẩn thận vào.”

“Kế hoạch đó liệu có thuận buồm xuôi gió không đây?” Hida cũng vừa mặc xong áo đệm bảo hộ. Anh đứng khoanh tay.

“Đã bảo là sẽ ổn mà. Vì đó là kế hoạch mà tớ và Yayoi đã dày công nghĩ ra. Sao có thể không suôn sẻ được.”

“Vậy ư?”

“Tự tin lên. Tớ có thể đảm bảo. Chắc chắn sáng ngày mai, cậu sẽ đang tận hưởng ly cà phê buổi sáng tuyệt vời chưa từng có trong căn phòng sweet room. Lại còn cùng với cô người yêu mới nữa chứ.

Và tớ cũng sẽ đang thưởng thức ly cà phê buổi sáng với cô người tình mới. Mizuki thầm nghĩ bụng.