← Quay lại trang sách

Chương 6

RỜI BỎ NHỮNG ÁNH ĐÈN RỰC RỠ và sự thoải mái trong ngôi nhà cũ của mình là cả một quyết định khó khăn, nhưng Jimmy đã đồng ý chuyển xuống sống trong các nông trại tầng dưới. Lũ trẻ thấy thoải mái ở đó. Chúng nhanh chóng trở lại trồng trọt tại các khoảnh đất. Nơi này cũng gần chỗ nước lụt vẫn đang rút.

Jimmy bước xuống những bậc thang trơn bóng lấm tấm những vệt gỉ sét mới, lắng nghe giai điệu tí tách do nước nhỏ xuống vũng đọng và thép. Nhiều ngọn đèn khẩn cấp màu xanh lá từng bị ngập trong nước lụt. Ngay cả những ngọn đèn còn hoạt động cũng đọng lại những bong bóng nước đục ngầu bên trong. Jimmy nghĩ về lũ cá từng một thời bơi lội ở nơi nay đã trở thành không khí. Lúc nước rút, họ đã bắt gặp vài con lượn lờ, mặc dù suốt bao lâu gã cứ đinh ninh mình đã câu hết cá rồi. Chúng bị kẹt lại trong các vũng nông, rất dễ câu. Gã đã dạy Elise cách câu cá, nhưng cứ đến màn gỡ cá ra khỏi móc là con bé lại lóng ngóng. Lũ cá nhầy nhụa bị nó đánh rơi xuống nước liên miên. Jimmy đùa rằng nó cố tình làm vậy, và Elise thừa nhận mình thích bắt hơn là ăn. Gã để con bé câu đi câu lại những con cá cuối cùng ấy, cho đến khi gã cảm thấy thương mấy con vật tội nghiệp và không nỡ để trò này tiếp tục. Những kẻ sống sót tuyệt vọng được Rickson và Hannah cùng cặp song sinh hồ hởi hóa kiếp rồi an táng trong bụng.

Jimmy ngước nhìn qua chỗ lan can trên đầu, hình dung cảnh sợi dây phao của mình lơ lửng giữa không trung. Gã tưởng tượng Cái Bóng dõi mắt nhìn xuống và lia chân vụt về phía mình, tựa hồ Jimmy nay lại chính là con cá, bị mắc kẹt dưới nước. Gã thử thổi bong bóng nhưng chẳng phun ra được gì hết, mà chỉ thấy nhột vì ria cạ vào mũi.

Xuống thêm một quãng, có một vũng nước đọng bên chân cầu thang. Mặt sàn ở đây bằng phẳng, không có độ dốc để thoát nước. Nước lụt đáng lẽ không bao giờ được phép dâng cao đến vậy. Jimmy bật đèn pin lên và tia sáng xẻ tan bóng tối ảm đạm sâu bên trong bộ phận Cơ Khí. Một sợi dây điện uốn éo luồn dọc lối đi thênh thang và vắt qua một trạm an ninh. Một nùi vòi ống chạy song song với dây, sau đó gập ngược trở lại. Cặp dây vòi ấy chỉ đường đến chỗ máy bơm nước; chúng đã được Juliette bỏ lại ở đây.

Jimmy lần theo chúng. Lần đầu tiên xuống đến cuối cầu thang, gã đã tìm thấy phần vòm nhựa trên mũ bảo hộ của cô. Nó nằm giữa một đống rác, vôi gạch vụn và bùn, tất cả những gì hội thối còn đọng lại sau khi nước rút. Gã đã cố hết sức dọn dẹp cho sạch và tìm thấy những vòng đệm kim loại nhỏ mình từng dùng để làm vật nặng cho những chiếc dù giấy, trông chẳng khác nào mấy đồng xu bạc giữa mớ rác vụn. Hầu như toàn bộ chỗ rác thải bị nước lụt để lại vẫn còn nguyên. Thứ duy nhất gã giữ lại từ cái đống đấy là phần vòm nhựa trên mũ Juliette.

Dây và vòi rẽ xuống một cây cầu thang với các bậc vuông vắn. Jimmy bám theo chúng, cẩn thận tránh vấp ngã. Thỉnh thoảng nước lại nhỏ xuống từ mở đường ống và dây điện phía trên, vỗ lên vai với đầu gã. Những giọt nước lấp lánh trong luồng đèn pin của gã. Mọi thứ khác đều chìm trong bóng tối mịt mùng. Gã thử mường tượng cảnh mình đứng dưới này khi nó hãy còn ngập nước – nhưng không thể. Ngay cả khi khô cong, ở đây cũng đáng sợ lắm rồi.

Một giọt nước nhỏ tõm xuống, trúng ngay đỉnh đầu gã, thế rồi gã cảm thấy ngưa ngứa khi nó chảy thành dòng vào râu mình. “Ý tao là gần như khô cong thôi,” Jimmy nói với trần nhà. Gã đã đến chân thang. Bây giờ chỉ có độc sợi dây dẫn đường cho gã, và nó lại khó thấy. Gã tiến dọc hành lang, bì bạch bước qua một vũng nước nông. Juliette đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đi xem máy bơm lúc nó hoàn thành nhiệm vụ. Phải có người ở đấy để bật tắt nó. Nước sẽ tiếp tục thấm vào, thế nên máy bơm cần tiếp tục làm việc, nhưng nếu nước đã rút hết mà máy vẫn chạy thì hỏng. Cô đã nói với gã rằng một thứ gọi là “bánh công tác” sẽ bị cháy.

Jimmy tìm thấy máy bơm. Nó lạch cạch kêu, nghe chừng không vui vẻ gì. Một ống dẫn lớn oằn mình bên miệng một cái giếng, nơi Juliette đã dặn gã cẩn thận kẻo ngã vào; vọng lên từ dưới đáy giếng là tiếng hút ọc ọc. Jimmy chiếu đèn pin xuống và thấy cái giếng đã gần cạn khô. Chỉ còn tầm ba mươi phân nước gì đó bị khuấy sùng sục dưới sức hút vô ích của đường ống khổng lồ.

Gã rút kìm ra khỏi túi áo ngực và lỗi sợi dây ra khỏi vũng nước nông choèn. Máy bơm giận dữ gầm gừ, kim loại va nhau lanh canh, không gian nồng nặc mùi điện nóng giãy, hơi nước bốc lên từ lớp vỏ trụ cấp điện. Jimmy tách rời hai sợi dây được chập lại, lấy kìm cắt đứt một sợi. Máy bơm tiếp tục chạy thêm một thoáng, nhưng rồi từ từ tự ngắt. Juliette đã dạy gã cách xử lý. Gã tước vỏ sợi dây đã cắt và xoắn đầu dây lại. Khi bể chứa lại đầy, Jimmy sẽ phải đấu thủ công mạch công tắc xông máy, giống như mấy tuần trước cô từng làm. Gã và bọn trẻ có thể thay phiên nhau. Bọn họ sẽ sống trên các tầng từng bị nước lụt tàn phá, chăm sóc Miền Hoang và giữ tháp khô ráo cho đến khi Juliette tới tìm họ.