← Quay lại trang sách

Chương 58 KHÁCH SẠN BURJ AL ARAB, DUBAI

Người Nga gầy gò đến quầy lễ tân ba mươi giây sau. Anh ta có khuôn mặt xương và tái, cặp mắt màu xanh như tảng băng. Hộ chiếu Mỹ cũng như thẻ American Express của anh ta mang tên Anthony Colvin. Anh gõ ngón tay lên quầy trong khi đợi cô lễ tân xinh đẹp người Philippines tìm thông tin đặt phòng của mình. Anh ta đang áp chiếc điện thoại vào tai như thể cuộc đời của anh ta phụ thuộc vào nó.

“Đây rồi,” cô lễ tân người Philippines nói. “Chúng ta có một căn hộ cao cấp một phòng ngủ ở tầng hai mươi chín, cho ba đêm. Đúng không ông Colvin?”

Hạ chiếc điện thoại xuống, anh ta nói. “Nếu cô không phiền, tôi đang tìm một phòng ở tầng mười bốn.”

“Tầng hai mươi chín có vẻ tốt hơn.”

“Vợ chồng tôi đã hưởng tuần trăng mật ở tầng mười bốn. Chúng tôi muốn ở lại đó một lần nữa. Vì lý do tình cảm,” anh ta tiếp. “Chắc chắn cô hiểu.”

Cô ta không hiểu. Cô lễ tân người Philippines làm việc theo ca mười hai tiếng và chia sẻ một căn hộ một phòng với tám cô gái khác ở Deira. Cuộc sống tình cảm của cô gồm cả việc tránh né những nhóm người say mèm và những kẻ hiếp dâm nghĩ sai lệch là cô làm ngoài giờ ở Dubai bằng nghề bán dâm. Cô gõ vài phím của dàn máy điện toán và nở một nụ cười giả dối.

“Thật ra,” cô ta nói, “chúng tôi có một số phòng sẵn sàng ở tầng mười bốn. Ông có nhớ căn phòng mà vợ chồng ông đã ở trong tuần trăng mật không?”

“Tôi chắc là phòng 1437,” anh ta nói.

Cô lễ tân có vẻ chưng hửng. “Không may là hiện giờ phòng này đã có khách, thưa ông Colvin. Tuy nhiên, phòng thượng hạng bên cạnh trống và phòng đối diện cũng vậy.”

“Tôi sẽ lấy căn phòng thượng hạng đối diện.”

“Căn phòng thượng hạng đó hơi đắt hơn.”

“Không có vấn đề gì,” người đàn ông Nga nói.

“Tôi cần hộ chiếu của vợ ông.”

“Ngày mai cô ấy sẽ đến.”

“Vậy ông vui lòng nói bà ghé quầy khi bà đến.”

“Việc đầu tiên cô ấy sẽ làm khi đến,” anh ta nói.

“Ông có cần người phụ đem hành lý lên không?”

“Tôi có thể tự xoay xở, cảm ơn.”

Cô lễ tân đưa cho anh ta chìa khóa điện tử của phòng và chỉ về phía thang máy tương ứng của tầng. Như đã nói, căn phòng ở đối diện phòng 1437. Khi vào phòng, anh ta bật ngay tín hiệu ‘Xin đừng làm phiền’ và khóa hai lần cánh cửa phòng. Sau đó anh ta mở va li. Bên trong là một ít quần áo có mùi đậu và thì là. Còn có một khẩu Beretta 9mm, một khẩu Glock 45, hai kim tiêm, hai lọ suxamethonium chloride, một máy tính xách tay và một ống dài ở đầu có gắn máy ảnh có thể điều chỉnh độ phân giải cao. Anh lắp máy ảnh ở dưới cửa và nối dây với máy tính. Sau khi điều chỉnh góc nhìn, anh ta cho suxamethonium chloride vào hai ống chích và nạp đạn vào súng. Anh ta ngồi vào máy tính và chờ.

Trong bốn mươi lăm phút tiếp theo, anh ta được nhìn quang cảnh của Burj Al Arab không được thấy trên trang web hoặc trên tờ quảng cáo bằng giấy bóng của khách sạn. Bộ phận khu vực ẩm thực bận rộn. Nữ phục vụ phòng mệt mỏi. Một cô giữ trẻ người Ethiopia cầm tay một đứa bé đang kích động. Một doanh nhân người Úc cặp tay với một gái làng chơi người Ukraine. Cuối cùng, đúng mười giờ, anh ta thấy một phụ nữ Ả Rập đẹp đứng trước cửa phòng 1437, theo sau là một người cận vệ rất cảnh giác. Khi người phụ nữ và gã cận vệ đã vào trong, một người đàn ông vai rộng nghiêng ra ngoài cửa và nhìn hai phía của hành lang. Áo choàng trắng kandoura và khăn choàng đầu. Kính màu gọng vàng. Bộ râu tỉa gọn gàng lốm đốm xám xung quanh cằm. Người đàn ông người Nga lấy khẩu Glock, ống hãm thanh và lặng lẽ nạp đạn.