← Quay lại trang sách

Chương 60 KHÁCH SẠN BURJ AL ARAB, DUBAI

Thang máy ngừng hai lần trước khi xuống đến hành lang. Một phụ nữ người Anh mặt rám nắng vào thang máy ở tầng mười một, một doanh nhân người Hoa vào thang máy ở tầng bảy. Mikhail lui vào phía sau nhường chỗ trong thang máy cho những người mới vào. Mikhail đang đứng gần Malik đến độ anh có thể ngửi được mùi cà phê qua hơi thở. Khẩu Glock áp chặt vào xương sống của Mikhail, nhưng điều làm anh bận tâm là ống chích ở túi áo khoác. Mikhail rất muốn ấn kim vào đùi Malik, nhưng thay vì làm vậy, anh nhìn lên trần hoặc đồng hồ đeo tay, hoặc những con số nhấp nháy trên bảng hiển thị trong thang máy – bất cứ đâu trừ gương mặt của kẻ sát nhân đứng gần anh ta. Cuối cùng khi cửa thang máy mở ra lần thứ ba, anh ta theo người phụ nữ Anh và doanh nhân người Hoa về phía quầy rượu.

“Hắn là người thứ hai tính từ phía trái,” Mikhail nói vào điện thoại.

“Anh có chắc không?”

“Khá chắc chắn để bắn hắn ngay bây giờ nếu ông bảo tôi thi hành.”

“Không phải ở đây.”

“Đừng để hắn bỏ đi. Làm ngay bây giờ đi khi chúng ta có cơ hội.”

Gabriel tắt máy. Mikhail vào quầy rượu, đếm từ từ đến mười và đi ra.

❀ ❀ ❀

Gabriel cất máy tính xách tay và giả vờ nói nhanh bằng tiếng Pháp qua điện thoại khi Malik và bốn người bằng hữu của hắn trong áo choàng trắng phất phới, đi qua hành lang. Bên ngoài, họ lo bắt tay, hôn theo nghi thức chào hỏi trước khi tách ra đi về phía những chiếc SUV. Mặc dù đã cải trang từ đầu đến chân, Gabriel không gặp vấn đề gì để theo dõi Malik khi hắn leo lên phía sau một trong những chiếc Denali. Khi năm chiếc xe đã rời khách sạn, hai chiếc Toyota Land Cruiser vào thế chỗ. Mikhail giả vờ tỏ vẻ hơi chán khi đi ngang qua người phục vụ và vào ngồi ghế trước của chiếc Toyota đầu tiên. Gabriel vào chiếc thứ hai. “Thắt dây an toàn vào nhé,” Chiara nói khi nàng phóng xe đi. “Những người này lái xe như điên.”

❀ ❀ ❀

Thông tin về Malik đang dưới sự kiểm soát của Văn phòng đến Rashidistan lúc 10:12 tối giờ Dubai. Thông tin này gây ra một sự bùng nổ cảm xúc trong thành viên nòng cốt, trừ đối với ba người phụ trách tổ chức gián điệp tụ tập xung quanh hộp máy truyền tin ở giữa phòng. Đặc biệt Shamron có vẻ buồn phiền khi theo dõi tín hiệu nhấp nháy đang di chuyển dọc theo đường Sheikh Zayed.

“Tôi chợt nghĩ rằng chúng ta không có tin gì của anh bạn Samir Abbas gần đây,” ông nói, mắt vẫn theo dõi màn hình. “Chúng ta nên gọi cho hắn từ một số mà hắn có thể nhận ra.”

“Ông có nghĩ đến số của ai không?” Carter hỏi.

“Số của vợ hắn đi,” Shamron nói. “Tôi luôn nghĩ đến Samir như đã là người đàn ông của gia đình.”

“Ông vừa nhắc đến hắn như một người của quá khứ.”

“Thật vậy à?” Shamron nói một cách lơ đãng.

Carter nhìn một trong những kỹ thuật viên và nói, “Anh gọi đi.”

❀ ❀ ❀

Những cư dân ở Dubai, không chỉ là những người giàu nhất thế giới mà theo thống kê còn là những tài xế tệ nhất trên thế giới. Một vụ va chạm – với một xe khác, với khách bộ hành, hoặc một vật gì đó – xảy ra mỗi hai phút ở tiểu vương quốc Ả Rập, trung bình là ba ca tử vong một ngày. Tài xế tiêu biểu không nghĩ gì khác ngoài việc lách qua nhiều làn xe hoặc nối đuôi nhau ở tốc độ một trăm dặm một giờ trong khi nói chuyện điện thoại. Kết quả là, ít người chú ý đến cuộc rượt bắt ở tốc độ cao xảy ra không lâu sau mười giờ đêm trên con đường dẫn đến Jebel Ali. Chỉ là một cuộc đua xe khác trong đêm thôi.

Con đường có bốn làn xe ở mỗi hướng có bờ cỏ phân chia xuống tận khu trung tâm và những tín hiệu giao thông mà phần đông dân địa phương không đếm xỉa đến vì xem đó là những lời khuyên vô ích. Gabriel bám vào tay vịn, khi Chiara khéo léo lách chiếc Land Cruiser kềnh càng qua vô số xe khác. Vì là tối thứ Năm, thời gian bắt đầu cho kỳ nghỉ cuối tuần trong thế giới Hồi giáo, nên lưu thông đông đúc hơn buổi tối điển hình khác. Những chiếc xe thể thao to lớn là tiêu chuẩn, hơn là một ngoại lệ. Tài xế những xe này phần đông có râu, mặc áo choàng kandoura và khăn choàng đầu trắng.

Năm xe hộ tống của Malik như những hộp sắt, lăn đi như không người điều khiển. Những chiếc xe chạy len lỏi, đổi hướng, chớp đèn pha cho những xe chạy chậm hơn tránh đường – tất cả đều thích nghi hoàn hảo với cách lái hỗn loạn trên những con đường của Dubai. Chiara và ba tài xế khác của cuộc truy đuổi cố gắng hết sức để không bị mất dấu. Thực sự là một công việc nguy hiểm. Dù cho không có luật giao thông, cảnh sát của tiểu vương quốc Ả Rập cũng không buồn nhìn một cách tử tế đến những người ngoại quốc bị tai nạn. Dĩ nhiên là Malik biết điều đó. Gabriel tự hỏi không biết Malik còn biết thêm gì nữa không. Ông đang lo lắng là những biện pháp an ninh được thiết lập không chỉ đơn giản là những phòng vệ và Malik, như thường lệ lại hơn kẻ thù của hắn một bước nữa.

Họ đang sắp đến cảng Jebel Ali. Họ đi qua công viên vui chơi giải trí lấp lánh đèn Ibn Battuta và trung tâm thương mại, rồi qua nhà máy khử muối: Dubai qua ảnh chụp nhanh. Gabriel hiếm khi chú ý đến những điểm mốc. Ông đang chăm chú vào những chuyển động của những thao tác thực hiện một cách cẩn thận phía trước ông. Bốn chiếc SUV giờ đang di chuyển cạnh nhau trên bốn làn xe. Chúng đang giảm tốc độ và đang dàn ra theo chiến thuật ngăn chặn. Chiếc xe thứ năm, chiếc Denali chở Malik đang tăng tốc độ.

“Hắn đang chạy trốn, Chiara. Em phải vượt qua chúng.”

“Vượt qua chỗ nào?”

“Tìm cách đi.”

Chiara chuyển đột ngột qua trái. Rồi qua phải. Mỗi lần như vậy đều bị một chiếc SUV chặn.

“Đi vào giữa chúng đi.”

“Trời ơi, Gabriel!”

“Làm đi!”

Chiara cố gắng, nhưng không có đường xen vào giữa.

Họ sắp đến cuối Khu kinh tế tự do Jebel Ali. Ngoài kia là khoảng rộng của sa mạc chia cắt Dubai với vương quốc Abu Dhabi. Gabriel không còn thấy chiếc Denali của Malik nữa; nó chỉ còn là một ngôi sao ở xa trong dải ngân hà đèn sau của những xe khác. Ngay phía trước, đèn hãm chuyển từ xanh sang màu hổ phách. Bốn chiếc SUV đi chậm lại ngay tức thì, chắc chắn là lần đầu tiên từ khi rời Dubai và từ từ ngừng lại. Khi tiếng còi xe bắt đầu nổi lên, một trong những bản sao của Malik bước ra khỏi xe và nhìn chằm chằm Gabriel một lúc lâu trước khi đưa con dao ngắn lên cứa cổ của mình. Gabriel điểm danh nhanh đội của ông và được báo cáo và xác định là tất cả đều an toàn. Sau đó ông gọi cho Nadia. Không có hồi đáp.