← Quay lại trang sách

Chương 61 DUBAI

Chiếc Boeing Business Jet của AAB Holdings rời sân bay quốc tế Dubai lúc 10:40 tối hôm đó. Tất cả những chứng cứ có được cho thấy là Nadia al-Bakari, chủ tịch của công ty, không ở trên máy bay vào lúc đó.

Chiếc BlackBerry của cô đã tắt lúc 10:14 tối, khi xe của cô đi qua Lạch Dubai và không còn phát bất cứ tín hiệu nào. Vào những lúc trước khi mất liên lạc, cô đang nói chuyện với Rafiq al-Kamal. Âm thanh cuối cùng nhận được từ thiết bị là một tiếng đập lớn không rõ ràng có thể là bất cứ gì từ tiếng kêu hấp hối đến tiếng gõ ngón tay của Nadia lên màn hình, một điều mà Nadia hay làm khi lái xe. Thiết bị phát sóng giấu trong túi xách và trong quần áo vào lúc bị gián đoạn, ở quá xa trạm tiếp nhận tín hiệu bên trong Burj Al Arab và do đó không cung cấp manh mối nào về điều gì đã xảy ra.

Chỉ có thiết bị định vị GPS là còn hoạt động. Cuối cùng thiết bị GPS ngừng ở một khu vực trống dọc theo đường Dubai-Hatta, không xa câu lạc bộ polo. Gabriel tìm thấy bộ quần áo Chanel lúc 10:53 tối và chiếc đồng hồ vài phút sau. Ông đem về chiếc Land Cruiser và xem xét dưới ánh sáng của bảng đồng hồ. Vải của bộ quần áo bị xé rách ở nhiều chỗ và trên cổ có dính máu. Mặt pha lê của đồng hồ bị đập tan, nhưng chữ khắc ở mặt sau vẫn còn có thể đọc được. Cho tương lai, Thomas .

Gabriel bảo Chiara quay về khách sạn, sau đó gửi thông tin về Langley bằng chiếc BlackBerry của ông. Hai phút sau, có hồi đáp từ Langley. Gabriel khẽ chửi thề khi ông đọc.

“Họ nói gì?”

“Họ muốn chúng ta ra sân bay ngay tức thì.”

“Vậy Nadia thì sao?”

“Không nói gì đến Nadia,” Gabriel vừa nói vừa nhét chiếc BlackBerry vào túi áo khoác. “Langley và Shamron không còn quan tâm nữa. Không còn nữa.”

“Vậy chúng ta bỏ lại Nadia sao?” Chiara hỏi một cách tức giận, mắt nhìn đường phía trước. “Có phải họ muốn chúng ta làm như vậy không? Sử dụng tiền của cô ta, sử dụng tên cô ta, rồi sau đó ném cô ta cho bầy sói sao? Anh có biết chúng sẽ làm gì cô ta không?”

“Chúng sẽ giết cô ta,” Gabriel nói. “Và cô ta sẽ không được hưởng một cái chết đàng hoàng. Đây không phải là cách mà chúng tiến hành công việc.”

“Có thể là Nadia đã chết rồi,” Chiara nói. “Có lẽ đó là điều mà bạn của Malik đã muốn nói với anh.”

Gabriel thú nhận. “Có thể lắm, nhưng anh vẫn không tin điều này. Chúng sẽ không quan tâm đến việc lấy quần áo và nữ trang của cô ta nếu chúng có ý định giết cô ta nhanh chóng. Có nghĩa là chúng muốn nói chuyện riêng với cô ta, điều này có thể hiểu được. Suy cho cùng, chúng đã mất mạng lưới của chúng vì cô ta.”

Chiếc BlackBerry của Gabriel reo lên một lần thứ hai. Lại là Langley, hỏi Gabriel xác nhận đã nhận được thông tin hủy bỏ chiến dịch. Gabriel không để ý đến cuộc gọi và nhìn ánh đèn của khu thương mại qua kính xe một cách ủ rũ.

“Chúng ta có thể làm gì cho cô ta không?” Chiara hỏi.

“Anh nghĩ tất cả đều tùy thuộc hoàn toàn vào Malik.”

“Malik là một con quái vật. Và anh có thể chắc chắn là hắn biết anh đang ở Dubai.”

“Ngay cả quái vật cũng có thể nói lý lẽ.”

“Chiến sĩ Thánh chiến thì không, chúng không thể nghe lý lẽ được.” Chiara lái xe một lúc trong im lặng, rồi một tay trên tay lái, tay kia ôm lấy bộ quần áo dính máu của Nadia, cuối cùng nàng nói. “Em biết anh đã hứa với cô ấy một điều, nhưng anh cũng đã hứa với em một điều nữa.”

“Anh có nên để cô ta chết không Chiara?”

“Lạy Chúa, không.”

“Em muốn anh làm gì?”

“Tại sao em phải là người ra quyết định này?”

“Bởi vì em là người duy nhất có thể quyết định.”

Chiara xoắn lấy bộ quần áo của Nadia, nước mắt lăn trên má. Gabriel hỏi nàng có cần ông lái xe thay cho không. Chiara dường như không nghe thấy.

❀ ❀ ❀

Ba mươi giây sau, câu trả lời của Gabriel lóe lên trên màn hình của Rashidistan. Shamron nhìn một cách sửng sốt. Sau đó, vi phạm chính sách hà khắc cấm hút thuốc của Langley, ông đốt điếu thuốc và nói, “Bây giờ là lúc thuận tiện đưa vài chiếc máy bay lên bầu trời và đổ bộ người vào đất liền.” Carter và Navot đều cầm lấy điện thoại cùng một lúc. Trong vài phút, những chiếc máy bay cất cánh từ một trạm CIA bí mật ở Bahrain và những đôi ủng âm thầm đi qua dòng nước đen của vùng Vịnh tiến về bờ biển Jebel Ali.

❀ ❀ ❀

Khi Gabriel và Chiara về đến khách sạn, những người còn lại của đội đang thu dọn một cách có hệ thống để chuyển đi. Việc này đã bắt đầu khi nhận được lệnh của Shamron và được sự hỗ trợ của Thomas Fowler, người đối tác mới được tạo ra trong công ty đầu tư Rogers & Cressey. Ban quản lý khách sạn được lèo lái để tin vào việc trả phòng đột ngột là do tình trạng sức khỏe khẩn cấp của một nhân viên của ông Fowler. Người điều hành bay cố định* ở sân bay quốc tế Dubai cũng được thông báo như vậy. Máy bay tư nhân của ông Fowler được chuẩn bị khởi hành lúc hai giờ sáng. Phi hành đoàn được thông báo chuẩn bị trước, không trì hoãn.

Fixed Based Operator – FBO: là các trung tâm dịch vụ đóng tại sân bay để duy trì và điều hành các máy bay tư nhân, thường chủ yếu là đại diện cho từng cá nhân sở hữu.

Dù cho tình trạng khẩn cấp, cả đội vẫn giữ kỷ luật chặt chẽ khi tiến hành trong khách sạn. Trong những phòng mà họ nghi ngờ bị đặt máy nghe lén, họ gọi nhau bằng tên giả và chỉ nói về kinh doanh và tài chính. Chỉ có trạng thái khẩn trương của họ mới tố cáo nỗi thống khổ mà tất cả đều cảm nhận và chỉ khi ở bên dưới sự che chở của tấm chuppah họ mới dám nói sự thật. Được che chắn khỏi những thiết bị nghe lén của Người Thống trị, Gabriel thực hiện một cuộc gọi căng thẳng với Shamron và Navot ở Rashidistan. Ông cũng đối mặt nói chuyện với các thành viên đội của mình. Phần lớn những cuộc gặp gỡ của Gabriel đều cần thiết; số ít là đối chất. Người cuối cùng Gabriel gặp là Chiara. Còn một mình, Chiara nhắc Gabriel buổi trưa họ đã ân ái trong căn nhà an toàn ở Zurich, khi thân thể của nàng nóng bỏng như đang lên cơn sốt. Sau đó, nàng hôn môi Gabriel một lần cuối trước khi lấy hành lý và đi về phía hành lang.

Shamron đã luôn tin rằng sự nghiệp ít được xác định bởi những thành quả hơn là những thảm họa đã trải qua. Có một lần, trong khi thuyết trình ở Học viện, ông đã đưa ra một nhận xét nổi tiếng “Bất cứ ai cũng có thể học thêm vài năm nữa, nhưng chỉ có sĩ quan thực thụ vĩ đại mới có thể giữ bình tĩnh và vỏ bọc của mình khi con tim tan nát.” Nếu là trường hợp này, Shamron sẽ có thể chứng kiến định nghĩa thực thụ của sự vĩ đại khi đội của Gabriel, từng người rời khỏi Burj Al Arab và ra sân bay. Chỉ mình Chiara có vẻ lúng túng, một phần là vì tim nàng thực sự tan nát, nhưng phần khác là vì nàng đã tự nguyện đóng vai cô nhân viên bị ốm nặng. Ban quản lý khách sạn chúc Chiara chóng bình phục khi giúp nàng vào phía sau xe limousine của khách sạn. Ông Fowler cho tiền những người phục vụ rất hậu hĩnh trước khi lên xe sau Chiara.

Họ đi lại con đường Nadia đã đi sớm hơn tối hôm đó nhưng đến sân bay bình an. Sau khi hộ chiếu được kiểm tra nhanh, họ lên máy bay ngay thay vì đợi trong phòng VIP sang trọng. Vì có chuyến bay bị hủy bỏ nên họ có thể cất cánh sớm hơn dự tính và vào lúc một giờ ba mươi, họ bay qua vùng Empty Quarter đang chìm trong bóng tối.

Hai thành viên của đội không lên máy bay. Mikhail đi về hướng một bãi biển hoang vu phía tây Jebel Ali; Gabriel đi về khu phố cổ của Dubai được biết dưới tên Deira. Sau khi rời chiếc Toyota Land Cruiser ở Corniche, ông đi bộ đến căn hộ nhỏ tồi tàn gần Gold Souk và leo lên cầu thang hôi mùi đậu và thì là. Một mình trong căn hộ, ông ngồi ở cái bàn tróc sơn trong bếp, nhìn chăm chú vào màn hình chiếc BlackBerry. Để qua thời gian, ông liệt kê lại chiến dịch trong tâm trí. Ở đâu đó trong diễn tiến, đã bị rò rỉ hoặc một sự phản bội. Ông sẽ tìm ra kẻ chịu trách nhiệm cho việc này và ông sẽ giết hắn.

❀ ❀ ❀

Hai mươi phút sau Mikhail nghe tiếng lốp bốp trong tai nghe. Dù chỉ nghe một hai từ nhưng Mikhail cũng nhận ra. Mikhail đã nghe giọng này nhiều lần trước đây – trong địa ngục Gaza, trên những đồi phía nam Lebanon, trên những lối đi của Jericho, Nablus và Hebron. Mikhail bật đèn pha hai lần, soi sáng chớp nhoáng bãi biển màu trắng đục và lo lắng đập tay lên vô lăng khi xuất hiện một chiếc Zodiac nhấp nhô trên bờ. Bốn người đàn ông bước xuống, mỗi người đều vác những bao nylon chứa đầy dụng cụ. Trông họ giống người Ả Rập. Họ di chuyển giống người Ả Rập. Ngay cả họ xức nước hoa cologne làm họ có mùi Ả Rập. Nhưng họ không phải người Ả Rập. Họ là thành viên của đội tinh nhuệ Sayeret Matkal. Và một người trong bọn họ, Yoav Savir trước đây là sĩ quan chỉ huy của Mikhail.

“Lâu không gặp,” Yoav nói khi leo lên ngồi phía trước. “Có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Chúng tôi mất một người rất quan trọng.”

“Tên anh ta là gì?”

“ Cô ta, ” Mikhail nói. “Tên cô ta là Nadia.”

“Ai bắt cô ta?”

“Malik.”

“Malik nào?”

“Chỉ có một Malik.”

“Khỉ thật.”

❀ ❀ ❀

Ánh đèn của giàn khoan dầu khổng lồ Shaybah sáng chói như đèn neon xanh rực trên những màn hình treo trên tường của Rashidistan. Hình ảnh được truyền trực tiếp từ một máy bay không người lái, giờ đặt dưới sự kiểm soát của đội ở Langley. Dưới sự hướng dẫn của Carter, chiếc máy bay nghiêng về phía đông, qua dãy ốc đảo dọc theo ranh giới của tiểu vương quốc Ả Rập, sau đó đi theo xa lộ chính quay lại phía thành phố Dubai, thiết bị nhìn xuyên màn đêm và camera ảnh nhiệt dò tìm trên sa mạc dấu hiệu của sự sống, nơi mà thường thì không hề có. Khi máy bay không người lái Predator đến gần cảng Jebel Ali, camera chụp nhanh hình ảnh một chiếc Zodiac nhỏ quay đầu ra biển, một hình ảnh sáng chói ở đuôi tàu. Không ai ở Rashidistan để ý đến hình ảnh này vì họ đang kiểm tra một cuộc đối thoại trên chiếc BlackBerry của Gabriel. Máy tính nhận dạng ra số gọi đến. Máy tính cũng nhận dạng ra giọng nói. Giọng nói của Malik, chỉ có một Malik.