Chương 64 HOANG MẠC EMPTY QUARTER, Ả RẬP SAUDI
Căn lều làm bằng lông dê đen theo truyền thống của dân du cư và bao quanh bởi nhiều xe tải và xe jeep bị phai màu vì nắng được dựng lên giữa khe của một cồn cát lớn hình móng ngựa. Cách cửa lều chừng một mét, bốn phụ nữ che mạng trên tay xăm bằng mực henna, đang pha cà phê với hạt cardamom xung quanh ngọn lửa nhỏ. Có vẻ như không ai trong bọn họ chú ý đến người đàn ông bị đánh mặc bộ áo liền quần, ngã xuống từ sau xe Denali SUV và đang run lên trong không khí lạnh của buổi sáng.
Khe của cồn cát vẫn còn chìm trong bóng tối, nhưng ánh sáng yếu ớt trên bờ và những ánh sao đã hoàn toàn biến mất. Al-Kamal thúc vào Gabriel và ông bắt đầu đi loạng choạng về phía lều. Đầu Gabriel bưng bưng như muốn nổ tung nhưng những ý định của ông rất minh mẫn và vẫn tập trung vào một sự lừa đảo. Ông sẽ mang ra dùng từ từ, từng miếng từng miếng, giống như những miếng bánh mật ong. Ông sẽ biến mình thành người hấp dẫn đối với chúng, ông sẽ kéo dài thời gian để Mikhail và đội Sayeret bắt được tín hiệu từ thiết bị giấu trong ruột ông. Gabriel không nghĩ đến thiết bị nữa. Ông tự nhắc nhở mình, không có thiết bị nào hết. Chỉ có Nadia al-Bakari, một phụ nữ với thành tích thánh chiến hoàn hảo mà Gabriel đã dùng cách tống tiền để sai khiến.
Malik giờ đang đứng ở cửa lều. Hắn đã thay áo kandoura màu trắng thành áo choàng màu xám. Hắn đi chân đất, nhưng đầu thì quấn khăn choàng sọc đỏ. Hắn nhìn Gabriel như đe dọa, giống như suy nghĩ xem sẽ đấm vào đâu trước, sau đó bước qua một bên. Al-Kamal đáp lại bằng cách thúc mạnh giữa xương vai Gabriel, đẩy ông ngã chúi vào trong lều.
Sự xuất hiện của Gabriel trong bộ dạng không đàng hoàng dường như làm cho những người đàn ông tụ tập bên trong rất thích thú. Tất cả là tám người, ngồi nửa vòng tròn, uống cà phê có mùi hạt cardamom trong những tách nhỏ cỡ đê khâu. Một số ít đeo dao găm cổ truyền jambia của người Yemen, nhưng một người đang nhìn chăm chú vào máy tính xách tay. Mặt hắn nhìn rất quen đối với Gabriel, cũng như cuối cùng là giọng hắn khi cất lời. Đó là giọng của một người đàn ông mà Allah đã ban cho sức quyến rũ. Đó là giọng của Rashid.
❀ ❀ ❀Đối với camera ảnh nhiệt của máy bay không người lái Predator bay vòng bên trên thì sự tụ tập trong căn lều bằng lông dê của người du cư giống mười một ánh sáng hình cầu của ký sinh trùng amib. Gần đó cũng có nhiều nguồn sống khác. Cũng có bốn người ngồi xung quanh một ngọn lửa nhỏ. Có một vòng cận vệ đứng rải rác trên cồn cát. Và hai nhân vật cách phía nam của căn lều – một người nằm bất động trên sa mạc, người kia ngồi bắt chéo chân. Khi bình minh bắt đầu ló dạng, Shamron hỏi Carter có thể nhìn hai nhân vật này qua ống kính bình thường không. Phải chờ thêm năm phút nữa khi đã có đủ ánh sáng. Nhưng khi hình ảnh xuất hiện trên màn hình ở Langley, thì rất rõ và cho thấy một phụ nữ tóc đen nhánh mặc đồ trắng được một người đàn ông có râu cầm một khẩu trông như khẩu AK-47 canh giữ. Ở gần đó, phía bên kia cồn cát lớn, một hố hình trụ đã được đào trên sa mạc. Gần cái hố là một đống đá.
Khi nhân viên ở Rashidistan đã điềm tĩnh lại, Carter nói, “Mikhail và đội Sayeret không thể đến đó đúng lúc. Và ngay cả khi họ đến đó đúng lúc thì họ sẽ bị phát hiện.”
“Phải Adrian,” Shamron nói. “Tôi thấy điều đó.”
“Để tôi gọi hoàng tử Nabil ở bộ Nội vụ.”
“Tại sao ông lại mất thì giờ làm việc đó?”
“Có thể ông ta có thể làm một điều gì đó để ngăn chặn họ bị giết.”
“Có lẽ,” Shamron nói. “Hoặc có lẽ tất cả những điều này đều do Nabil làm.”
“Ông nghĩ là Nabil đã bán đứng cô ta cho Rashid và Malik à?”
“Khi Nabil còn dính líu đến, cô ta là một người dị giáo và bất đồng quan điểm. Cách nào hay hơn là khử cô ta thay vì giao cô ta cho những gã có râu để thanh toán cô ta chứ?”
Carter chửi thề nho nhỏ. Shamron nhìn vào hình ảnh trên sa mạc.
“Tôi nghĩ những máy bay không người lái hoàn toàn được trang bị vũ khí chứ?” ông hỏi.
“Tên lửa,” Carter trả lời.
“Ông đã bao giờ bắn một quả vào Ả Rập Saudi chưa?”
“Không có cơ hội.”
“Tôi nghĩ là ông cần có sự cho phép của tổng thống trước khi làm điều đó.”
“Ông nói đúng.”
“Vậy thì làm ơn gọi ông ta đi, Adrian.”