CHƯƠNG 3
NGÀY CUỐI CÙNG của năm, Amos Decker ngồi trên chiếc xe thuê đậu bên làn đường lái xe trước cửa hàng Burger King khu biên giới Ohio-Pennsylvania, suy nghĩ xem nên gọi món gì.
Hầu như toàn bộ tư trang tài sản của anh đang nằm ở ghế sau và cốp xe. Một vài thứ nữa anh vẫn để tại một kho chứa ở Burlington. Anh không thể vứt bỏ chúng, nhưng xe anh chẳng còn chỗ để anh chất lên nữa.
Anh là một gã đàn ông to lớn, cao 1mét 95, nặng tầm 150kg, tăng giảm tùy vào sức ăn của anh mỗi bữa. Hồi học đại học, anh từng là cầu thủ bóng bầu dục và đã có thời gian đấu Giải Bóng bầu dục Quốc gia. Tại đây, một cú đánh hiểm hóc đầy ác ý đã giáng mạnh xuống anh, trao cho anh một trí nhớ hoàn hảo. Thuật ngữ chính xác người ta sử dụng để gọi nó là Hyperthymesia 1 - Hội chứng trí nhớ siêu phàm.
1. Hội chứng trí nhớ siêu phàm là trạng thái tinh thần bất thường hoặc tình trạng thần kinh đặc biệt của một người nhớ một lượng lớn các trải nghiệm,cuộc sống đã xảy ra trong quá khứ. Họ thậm chí nhớ sự kiện nhỏ xảy ra trong đời của họ mà một người bình thường không nhớ nổi.
Nghe thì ngầu đấy.
Không hề đâu.
Nhưng mà có là gì so với việc trở về nhà và phát hiện ra vợ mình, anh rể, và con gái mình bị sát hại dã man. Kẻ giết người giờ không còn sống nữa rồi. Decker đã chứng kiến điều đó. Nhưng kết quả của vụ án cũng đã khiến anh chuyển từ Burlington, Ohio, đến Virginia để tiếp quản một chức vụ đặc biệt với bên FBI.
Anh vẫn chưa biết phải cảm thấy thế nào về chuyện đó. Vậy là, anh gọi hai bánh Burger Whopper, hai phần khoai lớn, và một phần coca lớn đến mức bàn tay to lớn của anh còn cầm không hết cái ly. Anh thường ăn khi thấy lo lắng và càng lo lắng thì anh càng ăn lắm như cái thùng không đáy vậy.
Anh ngồi trong bãi đậu xe và ngấu nghiến bữa ăn, muối rắc từ khoai chiên dính vào ngón tay anh và vương đầy xuống đùi. Ngoài trời tuyết rơi nhè nhẹ. Anh đã khởi hành muộn và giờ thì thấm mệt rồi, anh không thể tới nơi kịp trong tối nay. Anh sẽ ngủ lại tại một khách sạn nhỏ tại bang Keystone rồi tiếp tục chặng đường còn lại vào ngày hôm sau vậy.
Đặc vụ Ross Bogart đã nói sẽ chi trả mọi chi phí đi lại, miễn là hợp lí. Anh nghĩ rồi đây mình sẽ làm việc cho anh ta. Thực ra anh ta còn đề nghị Decker đi máy bay đến Virginia, nhưng Decker đã từ chối. Anh muốn lái xe, muốn dành thời gian cho bản thân. Anh sẽ làm việc ở FBI với một nữ nhà báo tên Alexandra Jamison mà anh đã gặp ở Burlington. Cô đã chứng minh được tài trí của mình trong cuộc điều tra vụ thảm sát gia đình Decker, và Bogart cũng muốn cô gia nhập độ hình bất thường của mình.
Bogart đã trình bày cho Decker biết chi tiết về ý định của anh ta về đội khi cả hai cùng trở lại Burlington. Nó sẽ hoạt động bên ngoài Quantico. Tập hợp các đặc vụ FBI và thường dân với các kỹ năng đặc biệt để mở lại và người ta hi vọng sẽ giải quyết các vụ án “nguội”.
Decker trộm nghĩ có lẽ họ sẽ là một tuyển tập những kẻ lập dị.
Anh cũng chẳng rõ mình thấy thế nào về việc chuyển đến Bờ Tây và bắt đầu lại từ đầu nữa. Nhưng anh cũng nhận ra anh chẳng còn gì ở Burlington, thế nên, tại sao không cơ chứ? Ít nhất đó là những gì anh cảm thấy vào tuần trước. Giờ thì anh thấy bớt phần tự tin hơn hẳn.
Giáng sinh đến rồi đi. Hôm nay đã là giao thừa rồi. Người ta sẽ ra đường tiệc tùng chúc tụng cho năm mới. Decker sẽ không nhập hội với họ. Anh chẳng còn lý do để ăn mừng, mặc cho công việc mới và cuộc đời mới. Khi mà giờ anh đã mất đi gia đình mình. Chẳng gì có thể thay thế họ, vậy nên anh sẽ chẳng bao giờ có thể ăn mừng như trước được nữa.
Anh ném các túi rác vào chỗ để rác trong bãi đậu xe, rồi trèo lại lên xe, và lái đi. Anh bật đài lên. Chuẩn bị sang giờ mới thì anh mở đến Đài phát thanh quốc gia. Họ đang cập nhật tin tức mới nhất. Mục tin chính nói về một tử tù được tha mạng vào phút chót một cách kịch tính.
Người đưa tin bình luận rằng đây là món quà Giáng sinh vào phút cuối.
Người tử tù tên là Melvin Mars. Hắn ta đã bị kết án hơn hai mươi năm trước vì giết cha mẹ mình. Lúc này, tất cả kháng cáo của hắn đã bị từ chối và bang Texas đã sẵn sàng bắt hắn trả giá cho những tội ác của mình bằng chính mạng sống của hắn.
Nhưng một bằng chứng gây sửng sốt mới xuất hiện.
Một tù nhân Alabama đã ra đầu thú và được cho là đã cung cấp những chi tiết mà chỉ kẻ giết người thực sự mới có thể biết được. Mars, cựu sinh viên đại học Toàn Mỹ, từng lọt chung kế Cúp Heisman, và từng là niềm hi vọng hàng đầu của Giải Quốc gia, giờ đây hắn vẫn đang chờ đợi kết quả điều tra từ sau song sắt. Nhưng nếu cuộc điều tra cho ra kết quả xác thực lời thú tội kia, thì Melvin Mars sẽ được trả tự do, sau hai thập kỉ bị giam cầm. Giấc mơ về Giải Bóng bầu dục Quốc gia,của hắn đã bị dập tắt, dĩ nhiên, nhưng công lý cuối cùng cũng sẽ được thực thi, dù có hơi muộn.
Chết tiệt thật , Decker nghĩ trong khi bấm tắt đài. Công lý nào cho Melvin Mars cơ chứ .
Rồi đầu óc anh bắt đầu quay cuồng, ký ức lần lượt ùa về xếp lại trong đầu anh gọn gàng theo trình tự thời gian, dù Decker cũng chẳng cần chứng Hyperthymesia để nhớ lại chuyện này.
Melvin Mars từng là ngôi sao chơi vị trí trung vệ hồi còn học Đại học Texas. Đội Longhorns đã đánh bại đội của Decker, đội Buckeyes của bang Ohio, trong trận cuối của mùa giải thường niên được phát trên kênh truyền hình quốc gia. Decker là hậu vệ trong đội của mình. Quá cao cho một hậu vệ, không xuất sắc nhưng ở mức giỏi. Anh có chiều cao, sức khỏe và sự dẻo dai, nhưng không có tài năng xuất chúng hay tinh thần thể thao của một cầu thủ xuất sắc thực sự.
Mars đã khiến cả Decker và đội Buckeyes phải khốn đốn vào chiều hôm đó. Texas đã giành chiến thắng với tổng số năm lần chạm bóng và đập tan mọi cơ hội chạm cúp vô địch của Bang Ohio.
Riêng mình Mars đã ghi bàn đến bốn lần. Ba lần chỉ cần chạy và một lần với chiêu bắt-chạy uyển chuyển từ vạch ba mươi lăm thước của đội Buckeyes. Decker nhớ rất rõ. Anh đã thử bắt chước Mars trong trận đấu khi anh ra trận.
Anh đã dồn hết sức huých Mars một cái ngay khi anh bắt được quả bóng. Nhưng bằng cách nào đó, Mars đã giữ vững thăng bằng, phi thật nhanh đến góc sân, và rồi đến vùng an toàn, rồi chạy sang một vùng an toàn khác gần vạch đích, trong khi Decker bị bỏ lại gần ba mét trên sân. Anh đã nghĩ đó là lần thứ năm Mars đã vượt mặt anh trong ngày hôm đó. Nhưng thực chất, huấn luyện viên đã bảo anh rằng đó là lần thứ mười vào hôm xem lại băng ghi hình trận đấu.
Decker đã quay lại ghế dự bị sau lần thất bại đó. Đội Longhorns ghi hai mươi tám điểm khi còn chưa đầy sáu phút, và chuẩn bị ghi thêm một điểm khi giành lại bóng sau một pha đánh chặn. Chính Mars một lần nữa đã hạ nốc ao tiền vệ đội Buckeyes, Eddie Keys, một bức tường đá granit, người mà rồi đây sẽ chơi mười hai năm với đội Forty-Niner. Eddie Keys bị huých mạnh đến nỗi ngã ngược ra đến tận vạch sân, trong khi Mars ghi điểmcuối cùng trong ngày hôm đó.
Melvin Mars .
Decker cũng cứ nghĩ số hắn ta được đo ni đóng giày cho Giải Quốc gia. Hồi đó, câu chuyện Mars bị bắt là một tin giật gân. Nhưng Decker lúc đó đang bận rộn tập luyện cho những giải đấu lớn và vụ bắt giữ cũng như những cáo buộc của Mars cứ thế chìm vào quá khứ.
Hai thập kỷ trong tù. Cho một tội ác mà có lẽ hắn không phải thủ phạm.
Một kẻ khác đã nhận tội. Kẻ biết những chi tiết chỉ tên sát nhân mới biết.
Việc này khá giống với vụ thảm sát gia đình Decker đến nỗi chẳng cần có một đầu óc đặc biệt sắc bén, anh cũng nhận ra được sự quái đản của nó.
Anh lái xe quan Pennsylvania, rồi đi hướng Nam vào Maryland rồi xa hơn đến Virginia. Chẳng dừng để nghỉ chân. Tâm trí anh đang điên cuồng suy nghĩ.
Nghĩ về Melvin Mars.
Một cái tên từ quá khứ.
Decker không tin vào số phận, cũng chẳng tin sự tình cờ.
Nhưng ma xui quỷ khiến anh đã mở đài đúng lúc ấy. Giả như anh đã ăn lâu hơn, hoặc đậu xe đi vệ sinh, anh đã có thể bỏ lỡ bản tin và không bao giờ hay về câu chuyện.
Nhưng giờ anh đã biết.
Vậy điều đó có nghĩa gì?
Anh không chắc. Anh cũng chẳng rõ liệu cái tên Melvin Mars rồi đây có lại chìm vào quên lãng hay không.
Vài giờ sau, anh đến nơi. Đó là tại Căn cứ Thủy quân Lục chiến Quantico, một trong những căn cứ Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ lớn nhất trên thế giới, và cũng là nơi có một loạt các cơ sở thực thi pháp luật liên bang.
Bao quanh là hàng rào cao với cổng bảo vệ. Vài người mặc đồng phục, cầm súng tự động, đứng canh gác hết sức nghiêm túc.
Amos Decker lái xe đến cổng, hạ cửa sổ, hít một hơi dài và chuẩn bị bước vào cuộc sống hoàn toàn mới của mình.