CHƯƠNG 36
DECKER VÀ MARS đứng trước tòa nhà bằng đá. Trên đầu, những đám mây đen báo hiệu một cơn bão đang ập tới. Bóng tối chẳng mấy đã bủa dây.
“Ngân hàng Quốc gia đầu tiên của Texas à?” Decker nói. “Anh có chắc đây là nó không?”
“Tôi đã mở một tài khoản ở đây hồi học trung học, vẫn dùng tài khoản đó khi lên đại học mà. Bố mẹ tôi đã đích thân đưa tôi đến đây. Đây chính là nơi họ cất giữ số tiền ít ỏi của mình.”
“Biết đâu họ có nhiều tiền hơn anh nghĩ.”
“Nếu có, sao họ không tiêu xài chút?”
“Nó không nhất thiết phải là tiền mặt,” Decker đáp, bắt đầu leo những bậc thang rộng dẫn đến cổng trước của ngân hàng.
Họ vào trong, trao đổi đôi điều với một giao dịch viên rồi nhanh chóng được gặp trợ lý giám đốc chi nhánh.
Đó là một người đàn ông nhỏ thó, độ bốn mươi tuổi, đeo kính cận, bụng phệ ra giữa hai vạt áo vest. Đang đưa tay ra bât hì liếc thấy Mars, anh ta há hốc mồm.
“Anh là Melvin Mars?”
Mars gật đầu. “Chúng ta có quen nhau không?”
“Tôi là Jerry Bivens. Chúng ta đã học chung trường trung học với nhau.”
Mars quan sát tay trợ lý giám đốc kỹ hơn.
Bivens nói với vẻ ngại ngùng, “Tôi không chơi bóng bầu dục. Sinh ra không dành cho môn đó.”
Mars bắt tay người đàn ông và nở nụ cười gượng gạo khi bị Decker huých nhẹ vào khuỷu tay. “Phải rồi, Jerry, tôi nhớ ra anh rồi. Anh vẫn khỏe chứ?”
“Cũng ổn. Đã kết hôn, có bốn đứa con. Đang cố để được thăng chức ở đây. Tôi có thể trở thành giám đốc chi nhánh trong tầm năm hoặc sáu năm nữa.”
“Tuyệt thật đấy, anh bạn.”
Hai người lặng nhìn nhau gượng gạo một hồi.
“Tôi có nghe, ờm, là anh mới ra tù,” Bivens bồn chồn nói.
“Đúng vậy, có một thằng khác đã thú tội.”
“Thật bất công làm sao,” Bivens nhận xét. Anh ta nhìn cơ thể đáng kinh ngạc của Mars một lượt. “Trông anh vẫn có vẻ làm được nhiều thứ lắm.”
“Giá mà như thế.”
Decker hắng giọng và Bivens chuyển sự chú ý sang anh. Decker giơ giấy ủy nhiệm của FBI ra nhưng không bao gồm huy hiệu, dẫu vậy dường như chừng ấy là đủ khiến Bivens ấn tượng đến mức ngay lập tức anh ta đứng thẳng lưng và cài nút áo vest lại.
“Vâng, đặc vụ, ừm, Decker, tôi có thể giúp gì được cho anh?”
“Chúng tôi cần chút thông tin.”
Bivens đảo mắt quanh phòng và tìm thấy cả hai giao dịch viên và ba vị khách đang xếp hàng nhìn họ chằm chằm.
“Hai anh muốn vào văn phòng tôi nói chuyện không?” Bivens vội nói.
“Văn phòng” cùa Bivens là một căn phòng với bốn bức tường kính. Anh ta ra hiệu họ ngồi xuống ghế rồi ra sau bàn làm việc của mình.
“Kiểu thông tin gì thế?” Anh ta hỏi.
“Tôi được biết là Roy và Lucinda Mars đã từng mở một vài khoản ở đây.”
Bivens không nói gì mà chỉ chụm hai tay lại và đăt lên trước bàn.
“Vậy là họ có mở tài khoản hả?” Decker nói.
“Tôi sẽ phải tra cứu một chút.”
Decker liếc chiếc máy tính trên bàn. “Được thôi.”
“Ý tôi là, tôi sẽ cần giấy phép chính thức. Chúng tôi tôn trọng quyền riêng tư của khách hàng.”
“Tôi hiểu điều đó, nhưng ông bà Mars đều đã qua đời rồi.”
Mặt Bivens biến sắc, liếc nhanh sang Mars rồi nhấc tay khỏi bàn và đặt tay lên ghế. “Chà, phải, tất nhiên tôi biết điều đó. Nhưung vẫn còn vấn đề pháp lý...”
“Họ không có đại diện hợp pháp nào đâu,” Decker chen ngang.
“Hoặc họ hàng của họ.”
Decker vỗ vai Mars. “Ngồi ngay đây.”