← Quay lại trang sách

Chương 11

TIN Lê-văn-Khôi chiếm giữ sáu tỉnh Nam-Kỳ làm cho Triều-đình sôi-nổi.

Vua Thánh-tổ triệu trăm quan vào bệ kiến và hỏi:

- Lê-văn-Khôi làm phản, ngụy-đảng chiếm hết sáu tỉnh Nam-kỳ, tung-hoành ngang ngược, văn võ các ngươi ai có kế gì hay cho phép cứ nói?

Thảo-nghịch tả tướng quân ra ban quỳ tâu:

- Tâu hệ bạ, thần xin lĩnh binh vào dẹp tan nghịch đảng!

Vua hỏi:

- Khanh có mưu-kế thần-diệu gì chưa mà dám quả-quyết như vậy?

Tống-phúc-Lương nói:

- Lê-văn-Khôi là một đồ du-đãng liều-lĩnh, không đáng kể chi. Va hiện tung hoành sáu tỉnh miền nam, nhưng Triều-đình chỉ ra công một chuyến là nó phải chết ngay tức khắc!

Thánh-Tổ Hoàng-Đế lắc đầu:

- Khanh coi thường Lê-văn-Khôi quá. Lê là một dũng tướng sức khỏe như Hạng vương, lại thêm có Thái-công-Triều mưu lược như Hàn-tín giúp đỡ, ta khó lòng mà dẹp yên được.

Tống-phúc-Lương đáp:

- Tâu bệ hạ, Lê-văn-Khôi hữu dũng nhưng vô mưu. Nó không đáng kể. Còn như Thái-công-Triều, mưu lược tuy giỏi mà hạ thần có cách trị được.

Thánh-tổ nhìn Tống-phúc-Lương bằng đôi mắt ngờ vực:

- Khanh bảo có cách, ấy là cách nào?

- Thần vốn là bạn cũ của Thái-công-Triều. Va quán tại Thừa-thiên, vốn làm vệ-úy coi biền binh ở Gia-định. Tài cao mà vị thấp, va khỏi sao không uất phẫn làm bậy, nhưng phần mộ tổ tiên va ở cả đấy và nếu thần đem nhời phải trái giảng cho va nghe, va chắc tỉnh ngộ ngay tức khắc. Một đã được Thái-công-Triều quy thuận để đái tội lập công thì nội tình của giặc thế nào, ta sẽ biết rõ hết cả. Và, như thế, thần chắc chỉ phải đánh một trận là thành công.

Thánh-Tổ hoàng đế gật đầu:

- Khanh nói cũng có lẽ. Vậy, trước hết, khanh hãy thảo một phong thư thuyết hàng để cho người mang ngầm vào Nam cho Thái, xem tình ý va ra sao, nhiên hậu sẽ định liệu.

- Phụng mệnh.

Tống-phúc-Lương tức khắc thảo một bức thư dụ Thái-công-Triều về hàng:

*

Thái huynh huy hạ

Thình lình nghe tin đại huynh theo tặc đảng Lê-văn-Khôi, làm phản Triều đình, ngu đệ xiết bao kinh hãi!

Ngu đệ nghĩ tình bằng hữu, xin cùng đại huynh bầy tỏ một vài lẽ thiệt hơn, họa may có bổ ích cho đại huynh chút nào chăng.

Than ôi, người ta ai mà không có lúc vì nhầm lẫn trong chốc lát đến thành ra vọng động, có khi để hận đến suốt đời!

Đại huynh há không xem như Hạng-bá ; Trương-lương, Hàn-tín khi xưa bỏ Sở theo Hán đấy ư?

Ấy chỉ vì họ đã biết thuận theo lẽ trời mà làm việc, gây nên sự nghiệp hiển hách, lưu danh đến nghìn muôn đời sau vậy.

Nước ta, từ sau khi nhà Lê mất quyền, thiên hạ chia năm xẻ bảy nào Mạc, nào Trịnh, nào Tây-sơn, và nay là Nguyễn triều.

Trải bao nhiêu năm binh cách, dân gian đã khổ sở biết chừng nào. Nay Nguyễn Triều Hoàng-Đế vâng mệnh trời, thu nhất thống trong toàn quốc, mở ra một Triều-đại thịnh trị, việc ấy há phải một đứa thất phu ngông cuồng như Lê-Văn-Khôi làm nổi được ư?

Huống hồ, gây việc binh đao giữa lúc những vết thương đau của trăm họ vừa liền dấu lại là một việc đại thất sách.

Vậy thì cái cơ thành hay bại của Lê-văn-Khôi, dù kẻ dung phàm đến đâu chỉ nghe qua cũng có thể đoán trước ngay được.

Tiểu đệ lấy làm lạ rằng đại huynh đã không thấy rõ sự ấy.

Ngoài ra, phần mộ tiên tổ của đại huynh đều ở Thừa Thiên. Nếu đại huynh không mau mau hối quá, trở lại Triều đình thì tiểu đệ e khó lòng mà bảo toàn được.

Người ta ở đời, bất hiếu là một đại tội. Hiền huynh theo giặc, vừa phạm tội bất trung vừa phạm tội bất hiếu, như thế chẳng uổng cái tiếng là kẻ thức-giả ở đời này ư.

Tiêu đệ đã nghĩ tiếc cho hiền huynh nên có mấy nhời chân thành này, mong hiền huynh hiểu rõ, mau mau cải tà quy chính để anh em còn có thể trông mặt nhau thì thực là một sự may mắn cho hai ta.

Mấy lời tâm phúc, xin kính dâng hiền huynh lượng xét.

Đệ: TỐNG PHÚC NGUYÊN bái

*

Bức thư được đưa ngay tới Thái công Triều.

Trong khi chờ đợi phúc thư của Thái, nhà vua không quên sắp đặt mọi việc.

Trước hết nhà vua sai:

Tống Phúc Nguyên làm Thảo-nghịch tả tướng quân.

Nguyễn-Xuân làm Tả quân tham tán.

Phan văn Thúy làm Thảo-nghịch hữu tướng quân.

Trương-minh-Quảng làm Hữu quân tham tán.

Hiệp đồng:

Bình Khấu đại tướng quân kiêm quản thủy, tượng chư quân Trần-văn-Năng.

Cùng tiến tiễu nghịch-đảng.