← Quay lại trang sách

- 12 -

Nó lại ra rồi!

Tôi quen thằng trộm kia. Một bữa nó tâm sự:

- Có lần em mò vào nhà anh rồi đấy. Em định ăn trộm, nhưng lần ấy ăn trộm không xong. Sợ quá! Sợ quá!

Nghe nó kể thế, tôi thấy nhà mình may thật, suýt thì bị mất trộm. Thực ra nhà tôi chẳng có của nả mấy. Ngày trước có bà mẹ già nằm liệt mấy năm. Tối tối thấy mấy thằng trộm cứ lảng vảng đi tuần, liền đánh tiếng rao với chúng rằng:

- Nhà tôi chẳng có của nả đâu. Nhà chỉ có bà cụ cao tuổi là quý hiếm, nằm liệt giường liệt chiếu mấy năm rồi. Có ông bà nào quý hóa, thì tôi kính tặng, rước về nhà mà báo hiếu!

Đánh tiếng rõ thế, bọn trộm kia mới không rình rập nữa. Còn chuyện thằng trộm mò vào nhà tôi lần ấy như sau: Dịp World cup, lúc đó khuya rồi, khoảng một, hai giờ sáng, đang trong hiệp đấu của hai đội bóng quốc tế, anh chàng trộm tuần du một vòng, rồi rẽ vào ngõ nhà tôi:

- Vào rồi!

Nó nghe ông nọ gào tướng lên vậy. Nhà có người thức, xem bóng đá và điện đóm sáng choang, thế còn nước non trộm cắp gì. Nó tuần du tiếp và tiến bước qua nhà tôi, thấy cửa giả đóng im ỉm. Nhà tôi có truyền thống ngủ sớm, sớm như gà, có khi bốn, năm giờ chiều, vợ chồng đã lùa lũ con cái lên giường, bắt chúng buông màn và chỉ thị, đắp chăn kín mít, trùm cả lên đầu nữa, lại còn dặn kỹ, nhắm tịt hai mắt vào đấy. Thế là cả nhà, cả ổ, tất nhiên trong đó có vợ chồng tôi, lên giường và ngủ. Con cái được ngủ nghê sớm cũng sướng, khỏi phải vất vả học hành.

Khuya ấy cũng vậy, các con và vợ chồng tôi đã ngủ say sưa, ngủ kỹ càng lắm rồi. Do ngủ sớm, vợ chồng quên khuấy việc cài cửa. Phòng của chúng tôi ở tầng hai, có cửa mở thông ra ban công. Cánh cửa cứ dập dờn đóng đóng mở mở theo làn gió thổi. Do sợ ma, bao giờ ngủ, cô vợ tôi cũng bật ngọn đèn cho phòng ngủ sáng mờ ảo. Thằng trộm này tinh thật, ngó ngay thấy cửa phòng trên ban công còn mở, lại còn ánh đèn và tất nhiên, không thấy tiếng gào thét như nhà khác đang xem bóng đá: “Vào rồi! Lại ra rồi!”

Thế là nó leo tót lên ban công, quan sát và biết ngay vợ chồng tôi đang ngủ say. Nó liền trườn trườn người qua cửa. Không may cho nó, đúng lúc trườn dở dang được nửa thằng người qua cửa mở, thì nó giật bắn mình, nghe như thấy tiếng người:

- Vào rồi.

Chả rõ là tiếng ai. Chắc chắn không phải tiếng nhà hàng xóm xem bóng đá hò hét vọng sang. Hay là tiếng của gia chủ đang mơ ngủ cũng nên. Thằng trộm ta hốt hoảng, vội lùi lùi người lại. Đúng lúc đầu của nó lùi ra được gần hết ngoài cửa rồi, thì lại nghe tiếp:

- Ra rồi.

Thằng trộm tá hoả tam tinh. Đúng là đầu nó sắp ra bên ngoài cửa rồi. Bỏ mẹ, nó bị chủ nhà phát hiện. Thế là trộm ta vụt dậy, đầu va uỵch vào cánh cửa. Đau quá, nó vẫn thục mạng nhảy tọt xuống đất. Cú tiếp đất quá mạnh, nghe rơi đánh uỵch. Chắc đau đớn lắm. May là nó chưa gãy chân. Rồi co giò nó chạy.

Và tận đến khi thằng trộm uỳnh đầu vào cửa, uỵch tiếp đất, vợ chồng tôi mới hay, vừa có trộm cắp vào nhà. Thế là cả hai lổm cổm bò dậy, đồng thanh hô hoán:

- Vào rồi! Nó lại ra rồi! Bớ hàng xóm ơi!

Lão hàng xóm đang tập trung xem trận bóng, lúc đó chả thấy ma bóng dáng đứa cầu thủ nào ra vào quanh khu vực lưới gôn, lại nghe vợ chồng tôi hô hét toáng đểu lên như thế, tức quá, mở ngay cửa, chõ sang:

- Làm đ…. gì có vào, mới ra, mà toáng nhau lên thế. Điên!

Vợ tặng cái váy

Vợ yêu vợ quý là thích rồi. Nhìn tôi nấu nướng, vợ tôi thương tôi quá, lấy cái khăn chấm chấm mồ hôi ở trán của tôi, rồi lấy đũa gắp miếng cà tôi nấu, nếm và khen:

- Ngon thế!

Tôi nghe mát ruột.

- Mai anh nấu ốc nhé.

Vợ bảo thế, tôi nghe lại mát ruột.

- Ngày kia anh giã cua và nấu riêu cua bún ốc nhá.

Tôi lại mát ruột và cảm động, lúng túng chùi tay vào quần. Thấy vậy, vợ vội vàng:

- Thôi thôi, mai em mua cho anh cái tạp rề. À, có cái váy còn mới lắm, em tặng mình nhá.

Ối giời ơi tôi sướng và cảm động, suýt khóc!

Bát tiết canh

Quan viên ở làng thì dân làng ai cũng hay, lũ ăn tham và tranh ăn. Đợt ấy làng có bữa ăn vạ đứa chửa hoang, ăn vạ đôi vịt và thằng mõ đánh được bảy bát tiết. Thằng mõ nhẩm tính, quan viên ăn vạ vụ chửa hoang là sáu vị cả thảy, nó đánh dư một bát và chắc mẫm là phần của mình. Thế quái nào cụ tiên chỉ mò xuống chỗ nấu ăn và đếm, thấy bảy bát, liền ra cái lệnh:

- Mâm của mình tao đó, mày nhớ để hai bát nhá,

Thằng mõ ngẩn mặt ra. Cụ tiên chỉ cấm cảu thúc giục nó:

- Mày đi rao mõ đi, để các cụ còn tới, kéo vữa bố nó hết tiết canh bây giờ.

Vì thằng mõ tức, trong đầu chỉ còn nghĩ đến bát tiết canh bị cướp, nên rao dọc đường làng rằng:

- Mâm cụ tiên chỉ hai bát tiết, mẫm các ông lý, phó lý,... mỗi ông một bát nhá!

Lão lý trưởng nghe thấy, bực quá, càu nhàu với vợ:

- Mẹ cha lão ấy, già rồi còn tham. Bố mày cam đoan rằng, tào tháo đuổi..

Y như rằng, sau bữa ăn vạ đó, không chỉ cụ tiên chỉ, mà cả đám quan viên, tào tháo đuổi, đêm hôm còn nháo nhác lao chạy ra vượn tháo dạ, riêng cụ tiên chỉ, vì già cả quá, đang chạy đến giữa sân, vãi hết ra quần.

Lấy vợ để ngửi

Đi một ngày đàng học một rổ khôn. Các cụ dạy vậy. Tôi bữa nọ đến thăm nhà kia và học được. Công nhận tuyệt, nhà người ta có đĩa thịt lợn, mà ăn uống thoái mái cả tuần chả hết.

Bữa đầu tiên tay chồng gắp ra miếng thịt, dí vào mặt cô vợ cho xem, rồi lần lượt sang lũ con, xong cho tọt vào xoong, đậy vung lại. Bữa sau miếng thịt được gắp ra vợ và lũ con ngửi và bữa kế tiếp để liếm. Xoong thịt dùng cả tuần còn đầy ăm ắp. Thằng con lớn nhà ấy cưới vợ, dụ mãi nó mới cưới. Trước hôm đón dâu, ông bố gọi con vào dặn:

- Mày nhớ bài học ăn thịt tao dạy chưa. Cứ theo cách thức ấy, cả đời vợ mày vẫn mới, mà dùng được lâu.

- Lấy để ngửi a, con chả lấy đâu.

Quân bóc lột

Thằng cu quê miền Tây, nhà có 20 công đất (2 ha) và cái máy gặt đập. Ba má nó thuê 3 nhân công. Năm thứ hai đại học, hết kỳ thứ nhất, vào dịp về nhà nghỉ, ba nó thấy anh cu mặt lì lì, hỏi không bắt lời. Nó đang tức ba nó, bởi nó vừa học môn kinh tế chính trị xong. Lúc ấy quãng 8h tối, sau thời sự ti vi, ba má nó, mấy người làm công và dân xóm thấy ồn ã lên, nghe tiếng hô ỉnh ỏi của thằng cu:

- Đảo đảo bóc lột!

Chạy ra, họ thấy thằng cu này đứng giữa sân, vung tay chân, miệng hét vang:

- Đảo đải bọn bóc lột!

Đấy là thằng cu đang phản đối ba nó thuê người làm công, đang làm việc xấu xa - bóc lột. Có học vẫn có hơn. Kìa nó lại đang hô kìa:

- Đảo đảo lũ bóc lột!

Ba nó điên tiết quá:

- Thằng tiểu tư sản kia, cút khỏi nhà ông!

Mèo vờn chuột

Ông cán bộ nọ vì nhà có điều kiện, con cái đều phương trưởng, ở riêng, nhưng vẫn thuê cô ô sin. Thuế ô sin chủ yếu để hầu hạ bà và cơm nước, giặt giũ,...

Ông vốn sợ vợ, nên cái gì cũng phải nghe, phải chiều vợ. Như cái trò mèo vờn chuột, dù ông chán và sợ lắm, đêm đêm vẫn phải chơi, có khi chơi tới mười một, mười hai giờ ấy.

Tôi đó bà có khóa lễ ở chùa, nên về muộn. Ông ngồi bàn nước đọc báo, con ô sin coi ti vi. Ông thấy nó rinh rích cười, ngó xem, hóa ra là phim hoạt hình, mèo vờn 2chuột. Ông hỏi cho có chuyện:

- Mày thích xem phim này sao?

- Cháu thích lắm ông ạ. Nhất là cảnh con mèo nó vờn con chuột, vờn vờn thế này này.

Con nỡm ấy lại còn giơ tay ra, kiểu như vờn vờn ông chủ, rồi cười cười hỏi:

- Ông có thích chơi trò này không?

Tất nhiên là ông định bảo, "Tao thích lắm", thì cửa bật mở, sư tử Hà Đông sừng sững:

- Ông mày thích chứ gì. Nào, lên gác. Đến giờ chơi rồi đó

Tiết kiệm

Việc gì phải hành xác du hí vào ngày nay.

- Sáng nay dù rét tôi cũng bật quạt, mặc áo khoác vào, tính ra tiền quạt, cả ngày có mười ba ngàn đồng.

- Gọi con mẹ hàng bún vào mua năm ngàn, chanh có sẵn và thêm thìa nước mắm, tính ra có bảy ngàn. Báo cho biết đĩa bún này ở nơi du lịch bảy mươi ngàn đó, thêm vài miếng chả thừa, chả dồn nhá.

- Bật ti vi lên, mở hẳn VTV1, toàn tin chính thống nóng sốt, không mất tiền, xem thoải mái ba mươi phút, sau đó mở mấy kênh ca nhạc toàn bài hát hay thôi, đến mười rưỡi được ba tiếng rồi.

- Pha gói cà phê, thêm đám đá sạch trong tủ lạnh, tính ra bảy ngàn. Uống đến mười một rưỡi, tới giờ ăn rồi. Nếu đi du lịch ngồi tàu xe rồi trèo dốc mệt đứ đừ. Tất nhiên giờ đó phải chọn hàng ăn. Hôm nay thì nó chém rồi, bả vai. Chí ít bữa trưa ba trăm ngàn. Chắc gì đã có ngay. Đợi đến một giờ, thì đói rã mắt ra, nhìn sang mâm khác họ ăn, thèm mà nuốt nước bọt nhá. Còn tôi mở tủ lạnh lấy bát cơm nguội cho vào tủ xấy hai phút, xúc hai thìa thịt mắm tép ngon cực. Cơm nóng thịt thơm, đang định xúc ăn thì chuông điện thoại kêu, vợ đang du lịch gọi về:

- Anh ơi nó chém. Phòng ngủ nó đòi hai triệu một phòng.

- Chúng định giết người à?

- Suất ăn năm tram ngàn.

- Chúng định bóp cổ sao.

- Áo tắm năm mươi ngàn

-Cô mặc làm gì?

- Thế ông định để tôi cởi truồng a

-Thế cô định hôm nay tốn đến đôi, ba triệu bạc a. Từ sáng đến giờ tôi tiêu hết có hai bảy ngàn thôi. Bảo nhà cô rồi, ở nhà, không nghe, sướng chưa.