- 14 -
Chuyện phịa
Ấy là mấy nhà sau đây: Thơ này, văn này, nhạc này, họa này,... nay thêm điện ảnh, rồi thì bói toán học, nhân điện, tiến sỹ,... một đống nhá.
Hôm ấy mấy nhà kia đang thưởng thức rượu và mấy thú vui khác, các vị này toàn thú vui tao nhã, không trần tục thịt chó mắm tôm. Chợt lúc đó có thằng vác dậm đi qua. Giống đánh dậm thì dân gian ai chẳng hay - thâm như của thằng đánh dậm. Các nhà trên, vì toàn ngườu giời cao siêu, không biết điều cỏn con ấy và rồi nhà kia đứng lên đầu tiên và nhả ra thơ:
Đo đỏ là của cái thằng kia
Đang dang dở, ông nhà văn ngồi cạnh bĩu môi và đọc luôn tản văn sau:
Xanh lục, xanh nõn chuối, xanh thẫm cứt ngựa,...
Ông họa sỹ gần đó đang họa, liền phô ra bức tranh. Tranh ấy là gì? Bức họa thằng đánh dậm, cái ấy của nó vàng hoe hoe
Thằng đánh dậm nghe, xem và ngạc nhiên quá, không còn tin vào mình nữa, liền mở ra coi, các nhà trên nhìn thấy. Đến lần này các nhà trên ngạc nhiên. Hóa ra lâu nay họ toàn sáng tác, nghiên cứu,... kiểu bịa và điêu thôi.
Mẹ mìn
Ai từng chả một lần hát:
"... Cô và mẹ là hai con cáo mẹ và cô ấy hai mẹ mìn."
Bà mẹ kia nghe hai con chơi trò cô giáo và học trò (trẻ con vốn thích chơi trò này, bố mẹ, rồi vợ chồng,...)
Vai cô giáo (con chị) - Tao bảo mày biết nhé!
Vai học trò (con em) - Thưa cô, con...
- Thưa gửi cái đéo gì. Bà cấm từ nay chúng mày đái ỉa ở lớp.
- Thưa cô, con buồn ị thì sao?
- Buồn cái thằng cụ mày ấy. Ỉa đùn tổ nó ra quần...
- Thưa cô, thối thì sao?
- Thì mặc cụ chúng mày. Ngửi.
- Hu hu hu (vai con em - khóc).
- Ha ha ha (vai con chị - cười).
Bà mẹ rùng mình, khi nghe con diễn cảnh ở lớp học mẫu giáo của chúng vậy và nước mắt trào ra.
Tôi kể lại câu chuyện sau đây có thực 100% của chính con gái tôi, nghe xót xa. Năm đó cháu bốn tuổi rưỡi, nó tả chúng xem các cô giáo ăn mít, còn đám trò ngó xem. Sao làm cô giáo, mà sao ngồi xơi mít và nuốt trôi trước đám trẻ con. Họ khát thèm quá, thì vào ngồi chỗ khuất kín mà ăn. Tôi cứ nghĩ, nhớ ra, khi người yêu cô giáo đến, máu mê quá, "chơi nhau" trước mặt trẻ con. Có người phán và đổ cho tôi cái tội tục tĩu. Vâng, tôi tục tĩu, song tôi không thể chấp nhận được cảnh, con tôi chứng kiến cảnh đó, nó như cảnh cô giáo xơi mít, thỏa mãn sự thèm khát của các cô và lũ học trò nhỏ nhòm mồm.
Bán vợ
Tay kia treo biển rao vậy: Bán vợ. Treo sáng sớm, lúc 9 h nhận được mười cuộc điện của khách hẹn sẽ tới mua. Ông khách đầu tiên đến lúc 10h và hỏi:
- Vợ ông biết nấu ăn không?
- Biết chứ.
- Thế thì nấu món ốc đậu chuối ăn với bún ấy.
Nấu xong, vợ bưng mâm ra, tay chồng bỏ hẳn chai rượu tây và nháy mắt vợ rót rượu hầu khách. Tay kia ăn hết bát ô tô ốc chuối đậu, xơi dăm chén rượu rồi hưởng trà. Uống gần hết tuần trà thứ ba, khách ôm mặt nhăn nhó:
- Đau bụng quá. Nấu nướng kiểu gì thế này.
Thế thì bán chác gì nữa.
15h một khách đến, hỏi có biết mát xa không.
- Biết chứ.
- Thế thì mát xa đê.
Mát xa xong và thời gian cả tiếng, khách bảo kém xa thợ mát xa nhá.
Đến 20 giờ, có ông khách đến và hỏi thế này:
- Có biết ấy không?
- Biết chứ.
- Thế biết ấy sẽ biết ở đâu?
Tay chồng vội vàng chạy lên gác, dọn dẹp phòng ngủ của vợ chồng cẩn thận, còn bơm nửa chai nước hoa thơm phức. Sáng hôm sau, tay chồng đón sẵn ở phòng khách. Tám, chín giờ, khách vẫn chưa xuống. Tay chồng hí hửng, giờ ấy khách chưa xuống là ưng ý rồi. Đến chín rưỡi khách mới khật khừ bước xuống, người trông tã tượi, mồm cằn nhằn với tay chồng:
- Ấy kiểu thế này a? Nhọc lắm. Nhưng thôi, có biết chửa không?
Đợi đến có chửa, mà nó ngâm dăm mười thấng, thì hỏng hết máy móc, tay chồng dỗi, hạ béng tấm biển xuống.
Quan & nhân viên máy
Cán bộ máy: Cách mạng công nghiệp 4.0, lãnh đạo ngành quyết định nhập một loạt ông quan máy lãnh đạo đơn vị. Hay tin, cán bộ - công viên chức các đơn vị nhốn nháo. Bỏ bu, chuyến này thì bỏ bu, họ thì thầm nhau:
- Thấy bảo quan máy chỉ cắm điện, không ăn, không tiêu tiền, sẽ quà cáp gì đây? Chả lẽ biếu ắc quy.
- Quan máy, không thích khen, sẽ nịnh kiểu gì đây?
- Quan máy có thích sờ mông, mút mồm miệng chị em cánh mình không?
- Quan máy có phấn đấu lên quan lớn hơn nữa, chứ nó cứ ngồi ụ cụ lị ở đó, thì cánh ta bao giờ mới lên quan?
-...
Đại ý nhiều ý kiến quá. Cuối cùng một kẻ nháy mặt, tay này vốn sành điệu công nghệ. Hôm xe hàng chở thùng chứa quan máy về, trong lúc lắp ráp, nó nhanh tay tráo bộ nhớ rởm vào cỗ ngài quan máy. Giờ ông quan máy còn tham hơn cả quan người thật, thích ăn của đút, ưa nghe nịnh, máu gái,...
***
Nhân viên máy: Để đi tắt đón đầu, cơ quan tôi mua một đám người máy mấy chục đứa. Cơ quan có một trăm cán bộ, nay thêm người máy nữa, chỗ ngồi đâm chen chúc. Trước đây đã cảnh sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về và buôn dưa lê, nay thêm lũ người máy, cơ quan càng nhộn nhạo, thêm cảnh cãi cọ, bì tị nhau giữa người và máy. Bọn người máy không dùng lương thực, mà dùng điện, nên dai sức, chúng lại nhớ dai nữa và có nhiều lợi thế khác. Lúc cãi cọ nhau giữa người và máy, chúng lôi ra bằng chứng rất thuyết phục hơn người thật nhiều, âm thanh, hình ảnh ghi, chụp được.
Lần ấy, khi hai bên cãi nhau, chúng đưa ra bằng chứng bằng giọng nói và hình ảnh của một cậu người thật kia, tay này đáng nói xấu sếp như sau:
- Thằng ấy (tức lão sếp), tham lắm, lại máu gái nữa. Đấy, hôm trước lão ấy xoa xoa mông con mẹ căng tin...
Thằng cha bị người máy lôi ra đoạn âm thanh và hình ảnh của mình, lại oang oang giữa cơ quan, mặt tái dại sợ. Hắn ta còn hãi hơn, khi nhìn thấy sếp (vì người và máy cãi cọ to, sếp ngó vào). Thấy lính tố mình vậy, sếp cú quá, chỉ tay vào cả lũ người và máy:
- Chuyến này ông giảm biên ráo. Cả người lẫn máy. Dự án triển khai xong rồi, phần trăm cũng xơi rồi, đếch sợ! Giảm tất!
Bố & con đàm đạo
Sơ yếu lý lịch: Con hý hoáy điền vào tờ sơ yếu lý lịch.
Dân tộc: Kinh,
Phần tôn giáo, nó quay sang hỏi, bố nó ngồi bên cạnh, đang bận rộn chơi trò chơi điện tử:
- Bố.
- Gì?
- Tôn giáo, con khai gì hả bố?
- Không.
- Không là gì hả bố?
- Là vô thần. Là chẳng niềm tin gì cả.
- Văn hóa con khai thế nào?
- Chẳng lẽ mày khai là vô học a!
- Thành phần, nhà mình là gì hả bố?
- Vô sản.
- Vô sản là gì hả bố?
- Dốt thế không biết. Là không tiền, không của, khố rách áo ôm,...
- Bố ơi, thế căn hộ nhà ta đang ở, rồi căn hộ vừa khai đứng tên con, khu biệt thự đang xây mang tên mẹ,...
- Ngốc thế không biết. Sau này khai báo gì, đừng không khảo mà xưng nhá. Mày phải luôn nhớ, bố mày là thành phần vô sản. Bao công sức của tao, mày cứ tông tốc phố ra thể là thành vô sản thật đấy con ơi.
- Tức là con phải phải khai, thành phần nhà mình là vô sản giả a?
***
Giai cấp: Con khai lý lịch, nó hỏi bố:
- Ông là thành phần là gì hả bố?
- Bần nông!
- Bần nông là gì hả bố?
- Là nông dân nghèo. Ông mày ngày xưa tấc đất cắm dùi chẳng có, nghèo khổ lắm, chuyên cày thuê cuốc mướn cho thằng địa chủ ở quê mình. Mày phải cố gắng đấy. Tao thấy thằng anh mày chỉ ăn chơi đàn đúm, giỏi phá thôi.
- Con biết rồi. Bố là thành phần gì hả bố?
- Cán bộ.
- Con có thấy giai cấp nào là cán bộ đâu. Chỉ có nông dân, tư sản... À, khai bố là công nhân nhá?
- Tao mà là công nhân à. Thôi, khai tao là tiểu tư sản trí thức.
- Thành phần này lập trường không kiên định bố ạ, hay lung lay lắm.
- Tao lung lay không phải việc của mày.
- Nhưng bố ơi, tiểu tư sản là thành phần ít tài sản. Nhà mình có tới trăm ha rừng, nhiều hơn lão địa chủ quê mình mà bố từng kể, lại còn mấy căn chung cư, hai cái biệt thự, mấy triệu đô gửi ngân hàng Tây. Ông nội mình trước là bần nông, bố làm cách nào giàu nhanh thế? Hay bố bộ tham nhũng? Cẩn thận, kẻo đi tù, hay bị đấu tố, đem ra xử bắn như lão địa chủ quê mình đó!
- Cái thằng gở mồm!
***
Chưa cách mạng: Bố thuộc giai cấp gì?
Con gái hỏi tôi vậy. Tôi bảo, trước ông bà nội mày là dân buôn bán, tao gốc gác thành phần buôn bán. Rồi ông bà lại chuyển giai cấp.
- Giai cấp gì hả bố?
- Nông dân. Vì sau cải tạo công thương nghiệp, ông bà mày mua ruộng, làm nông dân.
- Tức ông bà là nông dân.
- Chưa. Sau này họ cho ruộng, vào hợp tác xã thủ công.
- Tức ông bà là thành phần thợ thủ công. Vậy bố là thành phần thợ thủ công.
- Tao mà thèm là thành phần thợ thủ công. Ngày bé tao đi học.
- À, bố là tiểu tư sản.
- Tao mà thèm tầng lớp tiểu tư sản, lập trường giao động.
- Thế bố là tầng lớp, giai cấp gì?
- Tao là thành phần cán bộ.
- Phức tạp quá, con nhức hết cả đầu. Thôi, chỉ biết bố thuốc giai cấp không cách mạng.
- Mày là ong, tao nuôi ong tay áo a?
***
Chả vinh quang: Hôm nay tôi mới vỡ ra điều đó. Sau cải cách công thương nghiệp 1958 và đổi tiền, cha mẹ tôi mua 6 sào ruộng (hồi ấy ruộng rẻ vì nông dân vớ được ruộng chia của địa chủ), chuyển sang làm nông và đánh cá, ngày làm ruộng, tối cha tôi đánh chài. Một năm thấy không ăn thua gì, ông bà cho ruộng. Ông bà khôn ngoan thật, cả nhà thoát cảnh làm xã viên hợp tác xã nông nghiệp. Ông học và chuyển sang làm thợ mộc và thợ đóng thuyền. Ngày bé tôi quan sát ông lao động và hỏi cha:
- Cậu ơi, cậu là công nhân chưa?
- Tao mới là thợ thủ công. Phải diện xúc đất đá và trong xí nghiệp nhà nước, mới vinh dự đứng trong đội ngũ giai cấp công nhân.
- Cậu mợ ngày trước đã vinh dự đứng trong giai cấp nông dân, sao lại ra?
- Vinh dự thì có vinh dự, song nhọc lắm, nay còn đói khát nữa.
Tôi quan sát cha tôi là tầng lớp lao động thợ thủ công trong thời kỳ quá độ lên xã hội chủ nghĩa, thấy vất vả quá, tướt tát mồ hôi cưa đục, dù ông có vinh dự hơn tôi, tầng lớp học sinh - tiểu tư sản, lập trường hay lung lay, ngả ngả nghiêng nghiêng.
Hôm nay (30/4/2017) nhân dịp Tết Lao động tôi về làm vườn, trồng rau sạch. Nhìn sang nhà hàng xóm, cái biệt thự đẹp, thấy mấy người làm vườn thuê, còn tay chủ - giám đốc Tổng CTy trách nhiệm hữu hạn, một tay tư sản, đang đứng trên lầu ngó xuống nhóm người làm vườn, rồi quay ra nhìn tôi. Chắc nó khinh thường tôi kẻ nông phu nghèo hèn. Sợ gì, thời buổi bình quyền bình đẳng, nhân dân là chủ, tôi cũng nhìn trừng trừng lại nó, thằng tư bản bóc lột.
Nhìn chán, hai giai cấp chả thèm nhòm ngó nhau nữa. Tôi nghĩ bụng, mày có dám đấu tranh giai cấp không, ông lại làm cuộc cách mạng, quật nhào mày xuống bây giờ. Căn biệt thự của nhà mày, các bố nhân dân chúng ông chia, chiếm hữu đó.
Sau đó tôi lúi húi cuốc đất. Công nhận làm nông dân vất vả thật, tướt tát mồ hôi. Thôi về ăn trưa và chiều khểnh.
Hết ngày Tết Lao động, tôi lại trở về tầng lớp cán bộ, ai phấn đấu lên giai cấp vinh quang công & nông tôi chả gàn. Đếnngày 01/01/2019 nhận sổ hưu, tôi chả giai cấp, tầng lớp, phấn đấu gì sứt, đấu tranh nhọc lắm!
***
Mâu thuẫn đối kháng: Ông bố đang xem ti vi, con gái ngồi học bài hỏi bố:
- Mâu thuẫn đối kháng là gì hả bố?
- Là cái mâu nó đâm vào cái thuẫn...
- Thầy giáo con giảng khác cơ. Thầy bảo hai đồng chí ở Kon Tum đánh nhau chảy máu mũi không phải mâu thuẫn đối kháng, vì đồng chí với nhau không có mâu thuẫn đối kháng.
- Bố láo!
- Bố bảo thấy giáo con bố láo a?
- À không, tao bảo cái ti vi.
- Sao ti vi nó bố láo!
- Nó dám đưa cả lò lũ nhà mình làm cán bộ.
- Thế là bố mâu thuẫn với nó rồi. Ấy có gọi là mâu thuẫn đối kháng?
- Bố láo. Nó lại đưa tin tao bổ nhầm anh mày lên làm cán bộ. Con cháu tao tao không bổ, thì bổ thằng nào con nào. Bố láo.