8
Nếu tôi nói ra thứ khiến tôi hồn xiêu phách lạc chẳng qua chỉ là một con búp bê thì chắc hẳn quý vị sẽ cười phá lên mà bảo “có thế mà cũng làm lớn chuyện”. Nhưng đó là quý vị chưa hề biết đến những con búp bê thứ thiệt, tác phẩm nghệ thuật được những người nghệ nhân dốc hết tâm sức và trí lực để làm ra. Đã bao giờ quý vị bất chợt bắt gặp một con búp bê cổ được trưng bày trong một góc của thư viện và cảm thấy rùng mình ớn lạnh trước sự sống động của nó hay chưa? Nhất là nếu đó lại là búp bê bé gái hoặc đứa trẻ thì ở chúng có một sự quyến rũ đến ma mị làm ta không khỏi giật mình, như thể ta đang trong giấc mơ lạc vào một thế giới khác. Quý vị có biết thứ mà người ta vẫn gọi là búp bê làm quà tặng cho nhau che giấu nhiều những bí ẩn khủng khiếp và lạ lùng hay không? Hay quý vị có biết đến một sự thật quái lạ là ở thời xa xưa, khi tình yêu đồng giới Shodo trở nên phổ biến trong xã hội lúc bấy giờ, những kẻ cuồng si đã cho khắc những con búp bê có khuôn mặt giống hệt các mỹ nam thiếu niên để đêm ngày được vuốt ve, chiều chuộng hay không? Nhưng mà thôi, tôi sẽ không bàn đến những câu chuyện từ thời xa xôi đó. Nếu quý vị biết đến truyền thuyết lạ lùng, tưởng nhớ về những con búp bê người rối trong kịch múa rối bunraku, biết đến những con búp bê sống động, đầy bí ẩn do nghệ nhân nổi tiếng thời cận đại Yasumoto Kamehachi làm ra thì chắc hẳn quý vị sẽ hình dung ra được vì sao chỉ một con búp bê cũng có thể khiến tôi sửng sốt đến vậy.
Sau đó, tôi đã lén hỏi bố của Kadono về con búp bê tôi tìm thấy trong hòm thì được biết con búp bê đó là một tặng phẩm gia đình chồng tôi nhận được từ một lãnh chúa, nó do nghệ nhân nổi tiếng là Tachiki thời An Chính [21] làm ra. Người ta vẫn gọi nó là búp bê Kyoto nhưng thực ra thì nó có vẻ giống búp bê Ukiyo hơn. Nó là búp bê bé gái khoảng mười tuổi, dài gần một mét, có đủ cả tay chân, tóc búi cao kiểu Shimada và được khoác cho một bộ kimono cỡ lớn được nhuộm bằng kỹ thuật nhuộm Yuzen cổ xưa. Tôi còn nghe nói đây là phong cách tạo hình búp bê của nghệ nhân Tachiki. Dẫu cho con búp bê bé gái này được làm từ rất lâu đi chăng nữa nhưng nó vẫn mang một khuôn mặt hiện đại đến kì lạ. Con búp bê có một cặp môi đầy đặn, đỏ mọng cùng nụ cười chúm chím như đang mong đợi được đáp ứng điều gì đó. Hai má nó bầu bĩnh, khuôn mày rõ nét, đôi mắt đẹp đẽ mở to, mắt cười miệng cũng cười. Nhưng lạ lùng hơn cả vẫn là đôi tai phớt hồng quyến rũ trên làn da trắng mịn như bông. Nhưng khuôn mặt gợi cảm, đẹp tựa hoa đó đã bị bạc màu theo thời gian. Phần khỏe mỗi hơi nhợt nhạt, không biết có phải do bị sờ vào nhiều hay không mà làn da trắng mượt hơi lấm lem nhưng càng nhìn lại càng thấy nó đẹp khó cưỡng.
Khi nhìn thấy con búp bê đó trong nhà kho lờ mờ tối cùng cái mùi khó chịu của long não, tôi cảm thấy lồng ngực mình như muốn nổ tung. Tôi hít một hơi thật sâu, cảm thấy toàn thân mình đang run lên bần bật vì con búp bê sống động như người thật.
Chuyện này là thế nào? Chồng tôi đã phải lòng một con búp bê vô hồn, lạnh lùng. Sự mê hoặc chết người của con búp bê này khiến tôi không còn cách nào buộc phải kết luận như vậy. Người chồng không ưa con người, những lời thủ thỉ của nam nữ trong nhà kho, tiếng đóng nắp hòm, người con gái không bao giờ lộ diện... gom góp lại những mảnh ghép thì người lạ mà tôi nghi ngờ quả nhiên chỉ có thể là con búp bê này.
Sau đó, chắp nhặt lại những thông tin mà tôi nghe được từ hai, ba người thì tôi hình dung chồng tôi là người như thế này. Từ bé, Kadono đã gặp phải những giấc mơ mộng mị, trước khi kịp biết đến thế nào là tình yêu nam nữ của con người thì vô tình anh ta phát hiện ra con búp bê trong cái hòm cũ kia và đã bị mị lực phi thường của nó bắt mất hồn. Ngay từ đầu anh ta đã chẳng đọc bất cứ một cuốn sách nào. Ai đó đã kể cho tôi nghe rằng từ xa xưa, có không hiếm những trường hợp con người đem lòng yêu búp bê. Không may chồng tôi lại là người đàn ông như thế.
Càng không may hơn nữa con búp bê trứ danh quý hiếm đó lại được lưu giữ trong chính ngôi nhà của chồng tôi.
Một thứ tình yêu không thuộc về thế giới này, thứ tình yêu cuồng dại. Kẻ vướng vào tình yêu như thế này một mặt linh hồn đã bị làm cho tê dại bởi những khoái lạc như trong một cơn ác mộng hoặc trong thế giới thần tiên mà con người bình thường không bao giờ biết đến nhưng mặt khác lại bị dằn vặt bởi mặc cảm tội lỗi và đang vùng vẫy đấu tranh để bằng mọi giá thoát khỏi địa ngục đó. Cuộc hôn nhân giữa tôi và Kadono, cả chuyện anh ta nỗ lực, hết mình để yêu tôi, tất cả chẳng phải là bằng chứng còn sót lại cho những đau khổ tột cùng của Kadono hay sao? Vậy là cuối cùng tôi cũng đã hiểu được ý nghĩa của câu mà Kadono nói. “Anh thấy có lỗi với Kyoko.” Không còn nghi ngờ gì nữa. Chính chồng tôi đã tự giả giọng con búp bê. Ôi, tôi được sinh ra vào ngày giờ quái quỷ nào mà cuộc đời lại ra nông nỗi này.