← Quay lại trang sách

Chương 1170 Linh Hồn Vô Cực

Tuy vậy, họ đều không nói gì cả, chỉ im lặng chờ đợi. Dù là sự lựa chọn nào thì họ đều sẽ tiếp tục đi theo..

Lại tiếp tục ngủ say ư…

Giờ khắc này, trong đầu hắn ta hiện lên câu nói do chủ nhân mà hắn ta vô cùng tôn kính đã từng nói khi hắn ta trở thành tộc trưởng Băng Quỷ.

"Luôn phải có người đứng ra. Người này có lẽ không phải là người mở đường cho thời đại mới của âm phủ, nhưng chắc chắn là người dẫn đường cho thời đại cũ đi đến kết thúc!"

Nàng quyết định phương hướng tương lai của Thần tộc Bắc Kỳ trong nụ cười xinh đẹp, hơn nữa còn thành lập Nghịch Thiên Minh.

Theo lời của nàng, Nghịch Thiên Minh là người dẫn đường cho thời đại cũ của âm phủ đi đến kết thúc chứ không phải là người sáng tạo ra thời đại mới. Hy sinh là tất yếu, hủy diệt cũng là tất nhiên, chỉ vì sáng tạo ra một con đường hoàn toàn mới dẫn đến thời đại mới.

Cũng vì đánh thức tâm huyết cuối cùng của những thần linh âm phủ thuộc về thời đại cũ chỉ cúi đầu không muốn đấu tranh.

Giờ phút này, Băng Lẫm bất chợt hiểu được, thực tế mình và tộc nhân thuộc về thời đại cũ chứ không phải là thời đại mới của âm phủ này.

"Ahhh!" Bỗng chốc, Băng Lẫm giơ Sương Chi Kiếm chỉ về phía chân trời xa xăm.

Kiếm khí sắc bén xông lên trời, đâm rách mây đen.

Cho dù không có Thần tộc Bắc Kỳ chỉ dẫn, cho dù không có danh hiệu Nghịch Thiên Minh, Băng Quỷ tộc của ngô vẫn sẽ chiến đấu vì chính mình, chiến đấu vì âm phủ.

Ngủ say đại biểu cho trốn tránh. Nếu tất cả dấu vết của thời đại cũ đều đã bị xóa bỏ thì hãy thiêu đốt giọt máu cuối cùng, biến mất theo thời đại cũ đã từng thuộc về chúng ta đi!

Thấy Băng Lẫm rống lên, sắc mặt những người chơi trắng bệch, tưởng rằng cuối cùng Băng Lẫm cũng ra tay.

Nhưng lúc này, Băng Lẫm lại đưa mắt nhìn những người chơi.

"Rời khỏi nơi này!"

"Gì cơ?" Cậu mập ngơ ngác hỏi.

"Rời khỏi nơi này đi, nếu ở lại đây thì các ngươi chắc chắn sẽ chết!"

Rất nhiều người chơi còn chưa hiểu rõ rốt cuộc câu nói này có ý gì.

Đúng lúc này, bốn vết máu hiện lên sau lưng Băng Lẫm, huyết vụ bắt đầu lan tỏa trong thiên địa.

Giọng nói như khóc như kể vang vọng trong đất trời.

Đó là tiếng rên rỉ phát ra từ oan hồn của thần linh thiên giới bị trói buộc trong thân thể Băng Lẫm.

Dưới sự điều khiển của Băng Lẫm, tinh huyết vốn thuộc về thần linh thiên giới đều biến thành dấu ấn hình đôi cánh màu đỏ rực của Nghịch Thiên Minh xông thẳng tới chân trời, đâm vỡ tầng mây, treo trên trời cao.

Lời tuyên chiến trắng trợn!

Giờ khắc này, hàng loạt thế lực âm phủ bị kinh động.

Vô số thần linh đều lộ vẻ kinh ngạc, xuyên qua từng tầng không gian ngăn cách, tập trung về phía dấu ấn được hình thành từ tinh huyết của thần linh thiên giới.

"Nghịch Thiên Minh!"

Những vị thần linh này không nhịn được kêu lên.

Dấu ấn đã biến mất trong dòng chảy thời gian, bị rất nhiều thế lực lãng quên lại xuất hiện lần nữa.

Giờ đây, họ biết rõ một điều, âm phủ sắp rung chuyển rồi!

Những kẻ hai tay dính đầy máu thần linh thiên giới đã trở về!

Quyết định của Băng Lẫm vào thời khắc này thậm chí khiến Lục Vô cảm thấy khó tin.

⚝ ✽ ⚝

Thấy hành động của Băng Lẫm, khuôn mặt vốn đờ đẫn của tộc nhân đều lộ ra nụ cười.

Họ biết tộc trưởng đã làm ra quyết định. Giờ phút này, không một ai cảm thấy sợ hãi, mà đều phấn khởi ngước lên trời thét gào.

Từng tia khí huyết của thần linh xuất hiện sau lưng họ, xông lên trời, dung nhập vào dấu ấn Nghịch Thiên Minh trên trời cao.

Họ là tàn dư của thời đại cũ, không thuộc về thời đại mới này. Trận chiến này chỉ vì đuổi kịp bước chân của thời đại cũ, cho đến khi khô cạn giọt máu cuối cùng.

Không cần nói rõ, tất cả tộc nhân đều biết tộc trưởng Băng Lẫm đã quyết định điều gì.

Điều họ có thể làm chính là tùy tùng bằng tất cả những gì mình có.

Chiến ý của các tướng sĩ Băng Quỷ tộc ngưng tụ, dâng lên cao, cả mặt đất Bắc Kỳ đều rung chuyển.

Trong biểu cảm kinh ngạc của những người chơi, họ được Băng Lẫm phất tay đưa ra vùng đất Vực Sâu Lạnh Giá.

Lúc này, Băng Lẫm ngẩng đầu nhìn trời, toàn thân tản ra khí chất bễ nghễ và kiệt ngạo, yên lặng chờ đợi…

Dấu ấn Nghịch Thiên Minh màu đỏ trên bầu trời càng ngày càng lớn, che trời lấp đất.

Giờ khắc này, chẳng những là rất nhiều thế lực âm phủ mà ngay cả thần linh thiên giới cũng bị kinh động.

Thế lực thiên giới khẩn trương chưa từng có.

Vô số thần linh giám sát của "Thiên Sách Giám" đột phá vách ngăn tam giới hàng lâm đến đây, bóng người trên bầu trời càng ngày càng nhiều.

Trận thế quen thuộc, khí tức quen thuộc, chẳng qua là thiếu hình bóng màu đỏ mà họ cũng quen thuộc…

Lúc này, khí thế của Băng Lẫm thay đổi. Giờ đây hắn ta mới là tộc trưởng của chiến đoàn Băng Quỷ khiến thần linh sợ hãi.

Sương Chi Kiếm trong tay hắn ta chỉ về phía chân trời xa, lộ ra nụ cười dữ tợn, sát ý trên người xông lên trời cao, hình thành sương mù đỏ tươi trong không trung.