Chương 1171 Đế Vương Chiến
GRUHH!"
Tất cả tộc nhân Băng Quỷ ngẩng đầu lên trời thét gào, như lời tuyên ngôn giao chiến của dã thú đối với thần linh thiên giới.
Đúng lúc này, bóng dáng Băng Lẫm bỗng lóe lên, lao tới chân trời như một thanh kiếm sắc bén.
"Ầm!"
Các tướng sĩ Băng Quỷ tộc đồng thời giậm chân, cả ngọn núi băng của Vực Sâu Lạnh Giá sập xuống ầm ầm dưới lực lượng của các chiến sĩ Băng Quỷ tộc, đồng thời họ cũng nhanh chóng bay về phía chân trời ngay sau Băng Lẫm.
"Băng Quỷ!" Thần linh mới lên chức có lẽ sẽ cảm thấy xa lạ với những người này, nhưng lúc này, Tiên Quân giám sát dẫn đầu lại nhận ra lai lịch của thế lực này ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Vẻ mặt hắn ta hiện lên khó tin.
Đây là một thế lực nhỏ của Nghịch Thiên Minh đã bị gạch tên khỏi danh sách, nhưng giờ đây lại xuất hiện. Nỗi sợ hãi bắt đầu lan tràn trong lòng hắn ta.
Họ chỉ là "Thiên Sách Giám" phụ trách quan sát tình hình âm phủ, chứ không phải là thế lực chiến đấu chân chính của thiên giới.
Bình thường, đối mặt với dư nghiệt mượn danh nghĩa Nghịch Thiên Minh thì có thể ra tay tiêu diệt, nhưng đối mặt với chiến đoàn chân chính của thời kỳ Nghịch Thiên Minh, hắn ta cảm nhận được áp lực cực lớn.
"Mau lên, phòng thủ, chúng không phải là thành viên Nghịch Thiên Minh bình thường đâu!" Sau khi hồi phục tinh thần, Tiên Quân giám sát nhìn thần linh xung quanh quát lên.
Nghe thấy tiếng hét của Tiên Quân, tất cả thần linh thiên giới vội vàng lấy bản thân mình làm tiết điểm năng lượng để bày trận. Chỉ trong chớp mắt, một trận pháp bao trùm chân trời đã hình thành.
"Ha ha ha!"
Thấy cảnh tượng này, Băng Lẫm không nhịn được cất tiếng cường điên cuồng, sau đó xông thẳng vào trận pháp màu vàng.
"GRUHH!"
Các tộc nhân đi theo sau lần lượt đuổi kịp, đâm vào trận pháp màu vàng như hạt mưa, điên cuồng tấn công trận pháp.
Lúc này, vẻ hoảng sợ trên gương mặt Tiên Quân giám sát còn chưa biến mất.
Có điều ngay sau đó, hắn ta lập tức ý thức được một điều.
Nếu lấy chiến lực của chiến đoàn Băng Quỷ thì trận pháp phòng ngự của họ đáng lẽ phải bị phá hủy trong chớp mắt mới đúng. Nhưng thời gian đã qua lâu như vậy mà chúng còn chưa phá vỡ trận pháp phòng ngự.
Chẳng lẽ chúng đã bị yếu đi rồi?
Ý thức được điểm này, vẻ sợ hãi trên mặt Tiên Quân giám sát dần dần biến mất.
Nhưng ngay sau đó, hắn ta đã không còn nghĩ như vậy nữa.
Từng sợi dây xích tuôn ra từ cơ thể của các tướng sĩ Băng Quỷ tộc đâm rách trận pháp màu vàng, uốn lượn trong trận pháp như thân rắn, xuyên thủng thần linh phe mình.
"Phụt!"
Ngoài Tiên Quân giám sát đứng trên trận pháp ra thì tất cả thần linh thiên giới ở đây đều đồng thời hộc máu, trận pháp tức khắc tan rã.
Về phía chiến đoàn Băng Quỷ, khí thế trên người họ bắt đầu liên tiếp dâng cao. Theo dây xích màu đen xuất hiện, thân thể của họ dần dần được năng lượng màu băng lam tuôn ra từ trong người bao phủ, toàn thân tản ra ánh sáng rực rỡ màu băng lam.
Nàng không vứt bỏ chúng ta sao?
Thấy "Dây xích" vốn phong ấn thần lực của mình giờ đây lại xông ra khỏi người, giúp họ đột phá trận pháp phòng ngự của thần linh, Băng Lẫm không khỏi run rẩy.
Cảm nhận được thần lực dần dần khôi phục trong cơ thể, Băng Lẫm biết, "Bắc Ly Thần" chưa từng ruồng bỏ họ.
Đây là lực lượng pháp tắc "Phong Thiên" thuộc về nàng, chắc chắn không sai được!
Thần lực đang liên tục dâng lên, lực lượng "Diệt Thần" đã từng thuộc về hắn ta lại quay trở về.
"Ahhh!"
Sương Chi Kiếm chợt chém về phía trước, một quỹ tích hình bán nguyệt màu lam xông lên trời, tất cả thần linh bị đánh trúng ven đường đều bị đóng băng.
Nơi mũi kiếm của tộc vương chỉ đến, đều không còn tồn tại.
Các tướng sĩ Băng Quỷ tộc men theo quỹ đạo này không ngừng xé nát thân thể của thần linh.
Vô số thần linh thiên giới bắt đầu vẫn lạc.
"Dừng tay!" Tiên Quân giám sát không nhịn được cất tiếng rống giận, "Thất Tinh Ngọc" trong tay hắn ta biến thành một tấm thuẫn đè về phía Băng Lẫm.
Thấy vậy, Băng Lẫm bỗng bay nhanh, nghênh đón tấm thuẫn khổng lồ đó, ngọn lửa màu băng lam bốc cháy hừng hực trên Sương Chi Kiếm trong tay.
"Rắc!"
Một kích đâm ra, tấm thuẫn vỡ vụn.
Nhưng tốc độ của Băng Lẫm không hề giảm xuống, lao về phía Tiên Quân.
Trong mắt Băng Lẫm, chiến lực cấp Tiên Quân chẳng qua chỉ có thế thôi. Bởi vì mỗi một vết máu của thần trên lưng hắn ta đều thuộc về Tiên Quân thiên giới. Nếu không phải là chiến lực cấp Tiên Quân thì thậm chí không có tư cách trở thành chiến lợi phẩm trong mắt Băng Lẫm.
Thấy Băng Lẫm đến gần, Tiên Quân giám sát không khỏi hoảng sợ.
Giờ phút này, hắn ta thực sự sợ hãi.
Đối mặt với chiến đoàn Băng Quỷ hung danh hiển hách, hắn ta hoàn toàn không dám chống lại. Hắn ta bỗng xông lên trời, bay tới khe nứt dẫn tới thiên giới nằm ở chân trời.
"Chết!"
Sương Chi Kiếm màu băng lam đâm rách trời cao, chất chứa mối hận của Băng Lẫm đối với thần linh thiên giới đâm về phía Tiên Quân giám sát.