← Quay lại trang sách

Chương 1203 Sâm La Nhị Tiếu

Gã cúi đầu nhìn mầm cây xác chết, sắc mặt trở nên vô cùng quái dị.

Mầm cây xác chết không hề lớn lên chút nào, cứ như thể không hấp thụ được dù chỉ là một chút sinh cơ.

Cảnh tượng quái dị này thật sự khiến Xích Bạt không thể hiểu nổi.

Bởi vì gã có thể cảm nhận rõ ràng trong cơ thể của ông lão tóc trắng đó có sinh cơ, nhưng mãi cho đến khi chết, sinh cơ cũng không hề tiết ra ngoài dù chỉ một chút. Điều này hiển nhiên là trái ngược với pháp tắc luân hồi.

Hơn nữa người này còn biến thành khói đen sau khi chết, không để lại một dấu vết nào. Sống tới giờ này, lần đầu tiên Xích Bạt gặp phải tình huống như thế.

Thi tộc bọn họ có thể càng chiến càng mạnh là nhờ vào sinh cơ và thi thể của kẻ địch không ngừng cung cấp cho họ. Nếu đối thủ đều là sinh vật như người này thì ưu thế của Thi tộc sẽ không còn lại chút gì.

Nghĩ đến đây, Xích Bạt không khỏi rùng mình, thật sự quá đáng sợ!

Đúng lúc này, tiếng cười khàn khàn vang lên từ trên đỉnh núi xác. Xích Bạt quay đầu lại thì con ngươi không khỏi co rụt.

"Sâm La Nhị Tiếu!"

Trong tiếng cười, những con thú Kinh bắt đầu chém giết lẫn nhau, trông như nổi điên.

Còn bóng dáng mà gã quan tâm nhất thì đã toàn thân đẫm máu đột phá vòng vây của thú Kinh bay về nơi xa.

Thấy vậy, ánh mắt Xích Bạt như muốn ứa ra lửa, thi khí dày đặc toát ra quanh người, nhanh chóng bay theo U Hành.

Lúc đi ngang qua khu vực thú Kinh đang giết chóc lẫn nhau, những con thú Kinh mất khống chế bỗng nhằm về phía Xích Bạt, tấn công gã.

Giờ khắc này, Xích Bạt tức muốn hộc máu.

Sự xuất hiện của Đường Mục hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của gã.

⚝ ✽ ⚝

Phía sau Vực Sâu Lạnh Giá, phía Bắc đại vực Sâm La.

Hai bóng người đang thảnh thơi đi về phía trước. Người đàn ông đi đằng trước vẻ mặt lơ đễnh, vừa đi vừa quan sát xung quanh. Còn chàng trai đi theo sau anh ta thì vẫn luôn cúi đầu như thể đang suy nghĩ điều gì đó.

Lúc này, chàng trai đi đằng sau bỗng ngẩng đầu lên: "Đại ma vương, tôi cảm thấy phương án luyện chế 'Bom xác người' chắc chắn là rất khả thi. Chỉ cần chúng ta hợp tác thì có thể chế tạo ra bom di động cực mạnh, lúc đó anh thao túng thi thể từ xa, tôi điều khiển vụ nổ, vô địch chắc luôn!"

"Vô địch cái đầu mày. Đừng vấy bẩn dòng dõi Người Luyện Xác bọn tao, hãy tôn trọng người chết một chút đi mày!" Nghe vậy, Hồ Hạch quay lại tát lên đầu Nhiếp Phong.

"Tôi cảm thấy người không tôn trọng thi thể nhất chính là dòng dõi Người Luyện Xác các anh thì có, thiếu đạo đức hết sức, còn đào mộ tổ tiên người ta…" Nhiếp Phong đang muốn nói tiếp thì thấy ánh mắt như muốn giết người của Hồ Hạch, lập tức câm miệng.

Chung quy hiện giờ trong nhóm hai người này, Hồ Hạch là lão đại, còn anh ta chỉ là lão nhị, trước khi lão tam còn chưa xuất hiện thì anh ta chỉ có thể đứng ở tầng chót.

"Đại ma vương, thực ra anh có thể suy nghĩ thử xem, tuy rằng là vật phẩm dùng một lần, nhưng uy lực bảo đảm kinh khủng luôn!" Nhiếp Phong không cam lòng, lại đề nghị tiếp.

Anh ta đã mưu đồ và ý tưởng này từ rất lâu rồi, tiếc rằng mình hoàn toàn không biết luyện xác nên bị kẹt ngay từ bước đầu tiên.

Bây giờ trước mắt anh ta chính là Người Luyện Xác giỏi nhất, đồng thời cũng là duy nhất trong Chinh Chiến, bảo anh ta bỏ cuộc thì sao anh ta cam tâm cho được.

Thân là một Luyện Dược Sư tràn đầy tinh thần nghiên cứu khoa học, để thử nghiệm "Đơn thuốc" mới, anh ta quyết định mỗi ngày phải đề cập chuyện này trước mặt Hồ Hạch một chút, cảm hóa đại ma vương một cách bất giác, khiến đại ma vương đồng ý.

"Đã bảo không được là không được rồi mà! Mỗi một thi thể đều cực kỳ quý giá, ai lại đi lãng phí kiểu đó! Tao đã phải đào hang, lên núi, xuống biển vì những thi thể đó, chịu bao nhiêu vất vả. Trừ phi sau này không cần tao đi tìm thi thể nữa mà tự nó rơi từ trên trời xuống, vậy thì tao sẽ đồng ý mày!"

"Đại ma vương, anh phải dũng cảm thử nghiệm…" Nhiếp Phong đang định thuyết giáo thì bỗng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cách đó không xa.

Lúc này, có một bóng người trên bầu trời đang bay về phía họ với tốc độ cực nhanh.

"Đại ma vương, sau lưng, sau lưng kìa!" Nhiếp Phong vội hô lên.

Nghe vậy, Hồ Hạch ý thức được điều gì đó, sắc mặt chợt khựng lại, vung tay đập "Túi Dưỡng Thi" triệu hồi thi linh Sát Na ra.

Thi linh Sát Na vừa xuất hiện thì lập tức vung nắm đấm về phía bóng người bay tới.

"Ầm!" Cú đấm này đánh bay bóng người giáng xuống từ trên trời ra ngoài. Thi linh Sát Na cũng bị lực phản hồi bay ngược ra ngoài.

Hồ Hạch và Nhiếp Phong đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn cảnh này, sau đó quay sang nhìn bóng người đẫm máu nằm ở cách đó không xa.

Hai người lập tức chạy tới chỗ đó, theo thói quen mở chức năng phân tích ra.

"U Hành? Quỷ Hoàng trung kỳ à?" Thấy thông tin phân tích, Hồ Hạch không khỏi buột miệng chửi thề.