← Quay lại trang sách

Chương 1204 Cứu Ta

Lúc này, ánh mắt Nhiếp Phong bỗng sáng ngời, lên tiếng: "Đại ma vương, anh phải tuân thủ lời hứa đấy nhé, ngay cả ông trời cũng muốn chúng ta hợp tác luyện chế bom xác người kìa, không phải đưa xác chết tới cho anh đấy sao?"

"Cút đi thằng nhóc, không phải người ta còn chưa chết à?"

"Vậy thì chúng ta đập chết hắn! Dù sao cũng chỉ còn một hơi thôi mà!"

Nghe vậy, trái tim Hồ Hạch đập thình thích. Nói thật, anh ta động lòng, nhưng anh ta hoàn toàn không có hứng thú hợp tác luyện chế bom xác người với Nhiếp Phong. Vì thế anh ta lên tiếng trách móc: "Sao cậu thiếu đạo đức thế hả? Làm người ai lại làm thế!?"

"Tuy rằng tôi chơi Chinh Chiến hơi muộn, nhưng tôi có nghe con cún nói rồi, hồi trước anh đã từng dùng hết thủ đoạn để chơi chết Hạn Bạt cơ mà!" Nhiếp Phong u oán nói.

"Bậy bạ, đều là lời đồn!" Hồ Hạch nghiêm trang.

"Cho nên anh có muốn hành chết hắn không?" Nhìn U Hành nằm trên mặt đất, Nhiếp Phong chế nhạo nói.

Hồ Hạch đang muốn trả lời thì lúc này, U Hành nằm trên mặt đất bỗng ngẩng đầu lên, khiến Hồ Hạch và Nhiếp Phong sợ tới mức không nhịn được lùi lại mấy bước.

"Cứu… Cứu ta!"

Lúc này, sắc mặt U Hành hiện lên màu xám đen, thi khí lượn lờ quanh người, thi độc đang liên tục phá hủy các cơ năng trong cơ thể hắn ta.

"Thi độc à?" Hồ Hạch khẽ nhăn mũi. Thân là chuyên gia nghiên cứu thi thể, anh ta lập tức biết ngay tình trạng cơ thể của người này rốt cuộc là thế nào.

"Cứu…" Còn chưa dứt lời thì U Hành đã mất tri giác, lâm vào hôn mê.

"Đại ma vương, hay là chúng ta bắt đầu từ hắn đi. Chúng ta luyện bom xác người cấp Quỷ Hoàng!" Nhiếp Phong tiếp tục xúi giục.

"Cậu theo đuổi cái khác hay ho hơn được không?" Hồ Hạch không nhịn được trợn mắt khinh thường.

"Cũng có, trước kia tôi không thích phát nổ, nhưng sau khi được anh khuyên bảo một phen thì tôi chợt hiểu ra, mỗi người đều có giá trị của họ. Cho dù có sở hữu năng lực như thiên tài thì cũng vậy. Bây giờ tôi đã ngộ rồi, biết theo đuổi của tôi chúng là nghệ thuật phát nổ. Nhưng bây giờ anh lại trở thành chướng ngại vật trên con đường theo đuổi nghệ thuật phát nổ của tôi, chẳng phối hợp với tôi chút nào cả!"

"Tao phối hợp con mắt mày…"

Còn chưa dứt lời thì ánh mắt Hồ Hạch bỗng dừng trên hình xăm U Minh tộc trên tay U Hành!

"Ủa, hình xăm này trông quen quen!" Hồ Hạch kinh ngạc nói.

"Ừ, rất quen mắt, chắc là thi linh bị mất của anh đấy. Bây giờ đã tìm thấy rồi, chúc mừng anh!" Nhiếp Phong phối hợp gật đầu.

"Tôi nói nghiêm túc đấy!" Hồ Hạch không nhịn được trừng mắt.

"Ủa thì tôi phối hợp anh mà, có làm gì đâu?" Nhiếp Phong tội nghiệp nói.

"Tôi nhớ ra rồi, trên người cụ Thất Danh cũng có hình xăm giống thế!" Nhìn hình xăm, Hồ Hạch bỗng nhớ ra mình đã thấy ở đâu.

"Cụ Thất Danh cũng xăm mình hả?" Nhiếp Phong kinh ngạc hỏi.

"Trời đất ơi, cậu bình thường chút được không!" Hồ Hạch tức giận nói.

Hồ Hạch không thèm quan tâm Nhiếp Phong nữa, mở danh sách bạn bè ra, sau đó chụp một tấm ảnh của U Hành gửi cho Thất Danh.

Một lát sau, Thất Danh trả lời: "Cứu cậu ta đi. Truyền thừa ta nhận được chính là truyền thừa của U Minh tộc, nhưng 'Sâm La Tam Tiếu' quan trọng nhất trong truyền thừa lại không trọn vẹn. Có lẽ cậu ta sẽ có cách giúp ta, cảm ơn đại ma vương!"

Thấy Thất Danh trả lời, Hồ Hạch bất đắc dĩ quay lại nhìn Nhiếp Phong nói: "Thi linh cấp Quỷ Hoàng này mất rồi, bom xác người di động của cậu cũng không có nốt!"

"Sao vậy?" Nhiếp Phong cũng không nhịn được trừng mắt.

"Cụ Thất Danh muốn tôi chữa thương giúp hắn, bảo là có tác dụng khác!"

"Có… Có tác dụng á?" Nhiếp Phong trợn mắt há hốc mồm.

"Sao tôi cứ cảm thấy cậu càng ngày càng không bình thường thế nhỉ!" Hồ Hạch bất đắc dĩ nhìn Nhiếp Phong.

Từ sau lần khuyên bảo lần trước, Hồ Hạch cảm thấy Nhiếp Phong cứ như là được thông Nhâm Đốc nhị mạch, từ kháng cự đến chấp nhận, lại tới hào hứng, bây giờ trực tiếp tiến hóa thành Husky!

"Hầy, làm việc thôi. Thằng cha này thật may mắn vì gặp được tôi, nếu là người khác thì thật sự không làm gì được thi độc đâu!" Nói rồi, Hồ Hạch đi đến bên cạnh U Hành, cúi người xuống.

"Cần giúp đỡ không?" Nhiếp Phong hỏi.

"Cậu biết luyện thuốc chữa thương không?" Hồ Hạch trợn trắng mắt.

"Tôi có thể thử xem…" Nhiếp Phong ngại ngùng nói.

"Cút đi!"

⚝ ✽ ⚝

Đối mặt với nhờ vả của Thất Danh, cuối cùng Hồ Hạch vẫn quyết định tự tay chữa trị cho U Hành.

Thi độc đối với người chơi khác thì rất khó giải quyết, nhưng đối với Hồ Hạch thì quả thực là dễ như trở bàn tay.

Anh ta cúi người xuống, bắt đầu kiểm tra trạng thái của U Hành lúc này, sau đó triệu hồi thi linh trong túi thi linh ra.

Kế tiếp lại lấy công cụ ra, bắt đầu sắp đặt trận pháp hấp thụ thi khí.

Về phương diện tài liệu, Hồ Hạch chuẩn bị cực kỳ đầy đủ. Dưới sự trợ giúp của đám thi linh, chỉ khoảng nửa khắc trận pháp đã đặt sắp xếp xong.

Sau khi kích hoạt trận pháp, khói đen dày đặc tuôn ra từ trong người U Hành.