← Quay lại trang sách

Chương 1214 La Bàn Tìm Xác

Lúc này, la bàn tìm xác trong tay Hồ Hạch đã thay đổi rất nhiều so với trước kia. Sau khi chuyên môn được nâng cấp ở chỗ Đồng Quải, la bàn tìm xác có thêm chức năng xem xét trị số thi khí cụ thể, có thể nói là càng tiện lợi hơn.

Khi Hồ Hạch kích hoạt la bàn tìm xác thì kim trên la bàn nhanh chóng chỉ vào trong thành, trị số thi khí nhanh chóng dâng lên, đạt tới 1000 điểm cao nhất, đồng thời biểu hiện biên độ tăng khoảng cách.

Nhìn thoáng qua la bàn thi khí, Hồ Hạch ngẩng đầu nhìn cửa thành, lập tức nói: "Dưới cửa thành chôn hai thi thể, xem mật độ thi khí thì hẳn là cấp quỷ binh. Chúng ta trực tiếp vào đi!"

Dứt lời, Hồ Hạch vỗ túi luyện xác, triệu hồi thi linh Sát Na ra để nó đi đằng trước.

Thấy vậy, Nhiếp Phong và Thất Danh lập tức đuổi theo.

Đúng như lời Hồ Hạch, chờ đến khi họ đi tới chỗ cổng thành hai chiến sĩ Thi tộc lập tức cảm nhận được sinh cơ, phá đất nhảy lên.

Nhưng còn chưa chờ hai chiến sĩ Thi tộc phát động công kích thì thi linh Sát Na đã ra tay trước, hai tay bóp chặt cổ của hai chiến sĩ Thi tộc, đè chúng xuống đất.

Bụi đất tung bay, một tiếng "Rắc" vang lên, xung quanh lại trở về yên tĩnh.

"Ghê, sao la bàn tìm xác của anh cứ như radar dò mìn ấy, cụ thể có mấy cái cũng có thể đo được!" Nhiếp Phong kinh ngạc kêu lên.

"Dù sao cũng là cần câu cơm mà!"

"Làm ở chỗ nào thế? Cũng làm một cái cho tôi đi!" Nhiếp Phong mong chờ hỏi.

Hồ Hạch bất đắc dĩ trừng Nhiếp Phong, quay đầu bước vào trong thành, không quan tâm tới con ngáo được thông Nhâm Đốc nhị mạch này nữa.

Sau đó ba người đi đến khu vực thi khí dày đặc nhất trong thành.

Trên đường đi, thần thông của Hồ Hạch thật sự khiến Thất Danh và Nhiếp Phong cảm thấy khiếp sợ. Giờ khắc này, họ đã được kiến thức cái gì gọi là nghề nào cũng có chuyên môn riêng.

Bất kể là trận pháp giấu thi khí được sắp đặt hay là thi binh chôn dưới lòng đất trong thành thì đều không thể thoát khỏi tra xét của Hồ Hạch, tất cả đều bại lộ hết.

Một đường đi cực kỳ thông suốt.

Sau khi lại đi được một đoạn, ba người Hồ Hạch bỗng dừng bước.

Lúc này, đằng trước đang có một người chơi chiến đấu với chiến sĩ Thi tộc.

Hơn nữa là lấy một đích năm. Dưới sự thao túng của người đó, một bóng người khác xoay tròn, nhảy lên, khiêu vũ nhanh nhẹn trong lúc chiến đấu, ngẫu nhiên lộ ra tia sáng lạnh lẽo lại cực kỳ chí mạng, chỉ trong chớp mắt đã giết chết cả năm chiến sĩ Thi tộc.

"Chú Đường Mục?" Thấy người nọ, Nhiếp Phong rất kinh ngạc.

Hồ Hạch gật đầu: "Người một nhà!"

Lúc này, Đường Mục đã kết thúc chiến đấu, cũng phát hiện ra ba người Hồ Hạch, quay sang nhìn họ.

Khi phát hiện là người quen, Đường Mục rất kinh ngạc: "Sao các cậu lại ở đây?"

"Chú Đường Mục, cháu còn muốn hỏi chú nữa đấy. Không phải chú đang hoạt động ở đại vực Cửu Diệu hả? Sao lại tới đại vực Sâm La rồi?" Hồ Hạch cũng rất tò mò hỏi.

Đường Mục bất đắc dĩ trả lời: "Đại vực Cửu Diệu khó sống lắm. Lúc mới bị quân La Hầu thống trị thì còn khá là hỗn loạn, có thể đục nước béo cờ. Nhưng bây giờ canh gác nghiêm ngặt, hơn nữa tôi không quen tìm nhóm, muốn cướp được linh quặng từ tay họ chẳng dễ chút nào, cho nên tôi định đổi sang chỗ khác tìm kiếm tài nguyên linh quặng!"

"Thế còn các cậu? Các cậu tới đây làm gì?" Nói xong tình huống của mình, Đường Mục lập tức hỏi lại.

Hồ Hạch cũng kể lại lý do ba người đến đây.

Sau khi biết mục đích của ba người Hồ Hạch cũng là núi thây, Đường Mục rất kinh ngạc: "Tôi đã từng đi chỗ đó rồi, tôi cũng từng gặp Xích Bạt, bây giờ tôi đang định tới núi thây đào Ngọc Thi Linh đây!"

"Ngọc Thi Linh? Núi thây có Ngọc Thi Linh hả?"

Nghe thấy ba chữ "Ngọc Thi Linh", Hồ Hạch rất là phấn khởi.

Bởi vì đối với Người Luyện Xác như anh ta mà nói, Ngọc Thi Linh chính là bảo bối hiếm thấy, có thể tăng thực lực thi linh một cách rõ rệt.

"Ừ, trên núi thây có rất nhiều, là linh tài cấp 6, Tuế Nguyệt Lưu rất thích ăn!" Nói rồi, Đường Mục chỉ vào Tuế Nguyệt Lưu mặc cổ trang màu đỏ hoa lệ, vẻ mặt ngốc nghếch đáng yêu đứng bên cạnh mình.

"Nếu đã vậy thì hay là chúng ta cùng đi đi. Vậy thì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau." Lúc này, Thất Danh lên tiếng đề nghị.

"Được, thực ra tôi cũng không yên tâm nếu đi một mình. Dù sao thì thực lực của Xích Bạt cũng quá mạnh, có các cậu thì tôi cũng yên tâm hơn nhiều!" Đường Mục lập tức gật đầu đồng ý.

Kết quả là sau khi Đường Mục gia nhập, tiểu đội ba người biến thành bốn người, hơn nữa cả bốn đều là thành viên của băng hack hình người Bắc Kỳ, thực lực cực mạnh.

Chuyến đi lần này có Đường Mục quen thuộc tình hình dẫn đường, lại thêm Hồ Hạch có thể né tránh nguy cơ phụ trợ, cả chặng đường cực kỳ thông suốt, nhanh chóng tới khu vực núi thây.

Ngước mắt nhìn lên, có thể thấy rõ cột thi khí phóng lên trời như khói tín hiệu, tiếng gầm của thú Kinh thấp thoáng truyền đến.