← Quay lại trang sách

Chương 1215 Sự Trở Lại

Thấy mấy viên đá quý phát ánh sáng màu đỏ kia không? Đó chính là Ngọc Thi Linh!" Lúc này, Đường Mục lên tiếng.

Hồ Hạch gật đầu.

Trên thực tế, lần này anh ta đến đại vực Sâm La chủ yếu là vì xem video trên diễn đàn, phát hiện trên núi thây có khảm nạm rất nhiều viên ruby phập phồng như trái tim trong video. Khi đó Hồ Hạch suy đoán đó có thể là Ngọc Thi Linh, cho nên mới kéo Nhiếp Phong đến đây.

Bây giờ xác nhận đó chính là Ngọc Thi Linh, Hồ Hạch lập tức phấn khởi hơn nhiều.

Bởi Ngọc Thi Linh chẳng những có thể nuôi dưỡng thi linh của mình, tăng chiến lực thi linh mà còn là một loại vật liệu quý hiếm để chế tạo túi dưỡng thi, có tác dụng bồi bổ thi linh rất mạnh.

Đối với Hồ Hạch mà nói, đó chính là bảo bối!

"Đúng rồi, mọi người có kế hoạch gì không? Nếu trực tiếp đi lên thì chắc là không đánh lại Xích Bạt được đâu!" Lúc này, Nhiếp Phong nhìn ba người Hồ Hạch hỏi.

Hồ Hạch suy nghĩ một lát rồi lắc đầu: "Tạm thời không có kế sách gì cả."

Thế là Nhiếp Phong quay sang nhìn Thất Danh.

Thất Danh cũng lắc đầu.

Sau đó Nhiếp Phong lại nhìn Đường Mục.

Nhưng Đường Mục vẫn lắc đầu.

Thấy vậy, Nhiếp Phong không nhịn được thở dài: "Vậy thì xem ra chỉ có thể trông cậy vào tôi rồi!"

"Nói đi, cậu có kế sách gì? Tuy rằng loại bom làm nổ Tà Ma Trận của cậu rất lợi hại, chẳng qua loại bom đó không phải là không thể khống chế được sao? Chẳng lẽ cậu còn đòi lên núi thây rồi mới luyện chế nó?" Hồ Hạch tò mò hỏi.

"Cho nên tôi mới có một ý tưởng mới, có điều cần một trong ba người hy sinh chút xíu!" Nhiếp Phong trịnh trọng nói.

"Kế hoạch gì? Nói cụ thể!" Hồ Hạch không nhịn được trừng mắt.

Nhiếp Phong gật đầu: "Tuy rằng bom của tôi có uy lực khổng lồ, nhưng cũng bị giới hạn rất lớn. Cho nên tôi nghĩ thế này, ba người các anh không phải đều có thể điều khiển vật tác chiến sao? Đại ma vương có thể điều khiển thi linh, cụ Thất Danh có thể điều khiển u hồn, chú Đường Mục có thể điều khiển con rối. Tôi cảm thấy ấy, ai trong số các anh phối hợp với tôi luyện chế ra một quả bom di động, tôi điều khiển nó phát nổ từ xa, cho núi thây ăn một phát, khi đó chúng ta có thể thừa dịp loạn mà chạy vào, quả thực là hoàn hảo!"

Hồ Hạch trợn trắng mắt, đang định nói chuyện thì Nhiếp Phong bỗng kinh hô: "Trời đất, chú Đường Mục, vợ chú mới trừng cháu một phát kìa!" Nói rồi, Nhiếp Phong chỉ vào Tuế Nguyệt Lưu.

"Ăn nói kiểu gì đấy hả?" Hồ Hạch nghe vậy thì không nhịn được quát lớn, nhưng vẫn quay sang nhìn Tuế Nguyệt Lưu.

Lúc này, Tuế Nguyệt Lưu vẫn trông ngốc nghếch đáng yêu như trước, nhìn ngờ nghệch, hoàn toàn không có chuyện trừng mắt như Nhiếp Phong nói.

"Thật mà, vừa nãy cô ấy thực sự trừng tôi một phát á, trông còn rất dữ dằn, đều lộ cả răng nanh ra luôn!" Nhiếp Phong trông như gặp ma.

Nhưng Đường Mục lại rất bình tĩnh: "Tuế Nguyệt Lưu đã nảy sinh ý thức sơ cấp, có thể nghe hiểu lời nói của các cậu, tuy rằng chưa chắc đã hiểu rõ!"

"Thần kỳ thế cơ à?" Nhiếp Phong lại kinh hô, ánh mắt nhìn Tuế Nguyệt Lưu đều thay đổi.

"Cho nên tôi sẽ không đồng ý điều kiện đó đâu. Tôi sẽ không cho Tuế Nguyệt Lưu đi mạo hiểm!" Đường Mục lại nói.

Nghe vậy, Nhiếp Phong đưa mắt nhìn Hồ Hạch, Hồ Hạch lại cho anh ta ánh mắt "Chú mày hiểu mà", thế là anh ta lại đưa mắt nhìn Thất Danh.

Nhưng Thất Danh vẫn lắc đầu: "Tiểu hữu bom, trên thực tế kế hoạch của cậu không hề có tác dụng nào, bởi vì u hồn của ta không phải là vật thật, không thể dung hòa với bom do cậu luyện chế!"

Ba người từ chối khiến Nhiếp Phong thật sự thất vọng, bởi vì lại lừa gạt thất bại thêm lần nữa.

Tuy vậy, núi thây thì vẫn phải đi vào. Ngoài Nhiếp Phong đi theo cho vui ra thì ba người Hồ Hạch đều có mục đích không thể không vào đó.

Nhưng nếu lập tức tiến vào thì nhất định sẽ bị thú Kinh tấn công, thậm chí là Xích Bạt đích thân ra tay. Cho nên làm thế nào để an toàn tiến vào núi thây trở thành một vấn đề.

Bốn người dứt khoát ngồi xuống, bắt đầu trao đổi kế hoạch.

"Đúng rồi, mọi người có biết trong núi thây này có mấy con thú Kinh không?" Lúc này, Hồ Hạch bỗng dò hỏi.

"Tôi thấy có bốn con, cụ thể bao nhiêu thì không rõ lắm, cũng có khả năng là chỉ có bốn con!" Đường Mục lập tức trả lời.

Nghe vậy, Hồ Hạch gật đầu: "Nếu bốn con thú Kinh này đều thực lực Quỷ Hoàng sơ kỳ giống như con trong video thì sẽ cực kỳ khó đối phó. Nhưng nếu chỉ đều là cấp Quỷ Vương thì một mình tôi là đủ để đối phó với chúng rồi. Cho nên việc trước hết là chúng ta cần điều tra xem thử thực lực cụ thể của thú Kinh trong núi thây là gì. Đúng rồi, còn cần điều tra xem bây giờ có phải là Xích Bạt đang đột phá hay không nữa!" Nhớ lại lời nói lúc trước của U Hành rằng Xích Bạt sắp đột phá, Hồ Hạch lập tức bổ sung thêm một câu.

"Vậy thì ta sẽ triệu hồi u hồn đi tra xét thử." Thất Danh lên tiếng.