Chương 1217 Nỗi Đau
Lời nói đó khiến tất cả cao tầng của Thi tộc đều sợ ngây người, cũng khiến Xích Bạt ngây ra như phỗng.
Ấn tượng của cao tầng Thi tộc đối với cô gái này đều đến từ Hạn Bạt, bởi vì nàng vẫn luôn đi theo bên cạnh Hạn Bạt, là một cô em gái luôn bị che lấp dưới danh tiếng của Hạn Bạt. Thành viên Thi tộc tôn kính nàng cũng vì Hạn Bạt, chứ chưa bao giờ thật sự tìm hiểu cô gái trông có vẻ cực kỳ yếu đuối này.
Đối với quyết định này, ban đầu cao tầng Thi tộc rất kháng cự. Nhưng cô gái ấy đã phân tích tình hình trước mắt và tương lai của Thi tộc, đồng thời nói ra lý do, thuyết phục tất cả mọi người ở đó, kể cả Xích Bạt.
Từ đó về sau, Thi tộc trở thành một con chó trung thành của tộc Sâm La U Minh. Ngoài những cao tầng của Thi tộc trong hội nghị lần đó biết chân tướng ra thì thậm chí ngay cả con cháu của họ cũng đều cho rằng là thế, không hề sơ hở, lừa gạt được U Minh tộc.
Sau lần đó, cô gái nhỏ trông cực kỳ yếu đuối kia đã từng bước dẫn dắt Thi tộc tiến tới hưng thịnh như bây giờ, thậm chí còn nghiên cứu ra "núi xác" khiến Thi tộc lật ngược thế cờ một cách triệt để. Tới bây giờ, nàng đã trở thành một trong Tam Hoàng của Thi tộc.
Nói nàng là Tam Hoàng của Thi tộc, Xích Bạt càng nguyện ý gọi nàng là lãnh tụ.
Nàng chính là Mị Bạt, chính nàng đã kéo Thi tộc ra khỏi thung lũng, đồng thời lật đổ kẻ thống trị ban đầu của đại vực Sâm La – U Minh tộc.
Tuy rằng nàng không có tài năng tu luyện và chiến đấu như huynh trưởng Hạn Bạt, nhưng trong mắt Xích Bạt, Mị Bạt càng phù hợp với vai trò lãnh tụ Thi tộc hơn. Xích Bạt đã từng tận mắt chứng kiến thủ đoạn của Mị Bạt nên tràn đầy tôn kính với nàng.
Nhưng Xích Bạt cũng biết rõ, Mị Bạt chưa bao giờ vui vẻ, bởi vì nàng vẫn đang chờ một người.
Vị lãnh tụ, vương giả của Thi tộc ngày xưa, đã từng được gọi là cường giả có thể tu luyện tới Thần Cảnh: Hạn Bạt.
Tới tận bây giờ, nàng vẫn chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm hắn ta.
Nàng đã từng nói rằng Hạn Bạt vẫn chưa chết, chỉ đang ngủ say ở đâu đó thôi. Ta sẽ chờ huynh ấy trở về, giao cho huynh ấy một Thi tộc hoàn toàn mới!
Ký ức xa xưa ùa về. Khoảnh khắc gặp lại Hạn Bạt, thân hình Xích Bạt khẽ run rẩy.
Khí tức thân quen, gương mặt thân quen, tuy rằng dáng vẻ trong trí nhớ đã mơ hồ, nhưng gã có thể chắc chắn rằng Hạn Bạt đã trở về.
"GRUHH!" Xích Bạt phấn khởi cất tiếng rống.
Nhưng Hạn Bạt lại không đáp lời gã, đôi mắt đỏ ngầu không hề ánh sáng, chỉ bước lên đỉnh núi thây từng bước một.
"Ngài đã trở lại. Chúng ta chờ ngài từ rất lâu rồi!" Xích Bạt phấn khởi nói tiếp.
Đối mặt với lời nói của Xích Bạt, Hạn Bạt vẫn không đáp lời, quanh thân hiện lên lực lượng khí huyết dày đặc, ánh mắt càng đỏ ngầu hơn.
Giờ khắc này, Xích Bạt rất khó hiểu.
Trong mắt gã, Hạn Bạt lúc này cứ như là một con rối, đã không còn linh hồn thuộc về hắn ta.
Xích Bạt vẫn biết rất rõ về vị lão tổ ngày xưa của Thi tộc là Hạn Bạt này, bởi vì gã đã từng là một thành viên trong đội thân vệ của Hạn Bạt, được Hạn Bạt đề bạt thành cao tầng của Thi tộc.
Cho nên gã rất quen thuộc với Hạn Bạt, đồng thời phát hiện Hạn Bạt không đúng lắm.
Nghĩ đến đây, Xích Bạt nhanh chóng lướt đến trước mặt Hạn Bạt, sắc mặt nặng nề nhìn chằm chằm vào mắt Hạn Bạt.
Biểu cảm vui mừng dần dần biến thành phẫn nộ.
"Thi linh! Không ngờ ngài lại bị luyện hóa thành thi linh!"
Xuyên qua con ngươi của Hạn Bạt, Xích Bạt nhìn thấy thân xác trống rỗng đã mất đi linh hồn, cùng với một luồng ý thức tân sinh mỏng manh.
Nói cách khác, Hạn Bạt đã sớm không còn là Hạn Bạt của ngày xưa, càng không phải là vị lãnh tụ Thi tộc khiến bọn họ kiêu ngạo.
"GRUHH!" Xích Bạt túm cổ Hạn Bạt, dần dần nhấc bổng hắn ta lên.
Đúng lúc này, Hạn Bạt đấm thẳng vào ngực Xích Bạt.
Một quyền này để lại dấu ấn trên ngực Xích Bạt, nhưng Xích Bạt lại không hề né tránh mà vẫn nhìn Hạn Bạt bằng ánh mắt phẫn nộ, sát ý như ứa ra.
Lúc này, Xích Bạt có thể tưởng tượng ra nếu Mị Bạt biết Hạn Bạt đã biến thành thi linh thì nàng sẽ như thế nào. Nàng đã chờ Hạn Bạt quá lâu rồi, chân tướng như vậy quá nghiệt ngã đối với nàng.
Động lực duy nhất khiến nàng vẫn ở lại Thi tộc, cố gắng vì sự phồn vinh của Thi tộc chính là Hạn Bạt.
Xích Bạt biết rõ, thực tế nàng không hề quan tâm tới tương lai của Thi tộc. Nàng dẫn dắt Thi tộc vùng dậy chỉ vì muốn chờ đến khi huynh trưởng trở về, nàng có thể cho hắn ta một niềm vui bất ngờ, thậm chí chỉ muốn được nghe một câu khen ngợi mà thôi.
Xích Bạt hoàn toàn không cho phép nội tâm của Mị Bạt sẽ bị dao động vì sự trở về của Hạn Bạt trong lúc Thi tộc vừa mới trỗi dậy.
Sát ý sục sôi, giờ đây Xích Bạt đã đưa ra quyết định.