Chương 1227 Tỉnh Ngộ
Cho nên Hồ Hạch quyết đoán lắc đầu từ chối!
⚝ ✽ ⚝
Thấy Hồ Hạch từ chối, Mị Bạt lại rất bình tĩnh.
"Yêu cầu của ngươi là gì? Ta có thể cho ngươi thứ ngươi muốn, chỉ cần ngươi nói ta biết kẻ đã giết chết huynh trưởng của ta là ai!"
Nghe vậy, Hồ Hạch lại lắc đầu: "Thực tế tôi cũng không rõ hiện giờ ông ấy đang ở đâu nữa. Nhưng tôi cũng đã nói rồi, cho dù cô có tìm thấy ông ấy thì cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của ông ấy đâu!"
"Không cần ngươi quan tâm chuyện đó, ta chỉ muốn biết kẻ đó là ai thôi!" Khói tím lưu chuyển trong mắt Mị Bạt, đâm vào da Hồ Hạch đau đớn.
"Tôi đã bảo rồi, tôi sẽ không nói cho cô biết đâu!" Cuối cùng, Hồ Hạch cũng có phần không kiên nhẫn.
"Nếu ngươi đã đứng ở đây rồi thì ngươi cho rằng mọi chuyện vẫn còn nằm trong tầm khống chế của ngươi sao?" Thấy vậy, Xích Bạt trừng mắt đe dọa. Nếu không phải hiện giờ Mị Bạt làm chủ thì gã chắc chắn sẽ ra tay dạy cho Người Luyện Xác không biết trời cao đất rộng này một bài học.
Nhưng trong mắt Hồ Hạch, lời đe dọa của Xích Bạt tương đương như không có.
Thân là người chơi, sợ nhất là nghèo khó. Còn tử vong thì ai chơi Chinh Chiến mà chưa từng chết một hai lần, mấy chục lần, thậm chí là mấy trăm lần.
Cho nên Hồ Hạch không khỏi bật cười: "Cô đã gặp được tôi rồi đấy, bây giờ tôi phải đi rồi. À đúng, tôi muốn dẫn Hạn Bạt đi!"
Nói rồi, Hồ Hạch vung tay lên, thi linh Hạn Bạt lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh Hạn Bạt.
Hành động của Hồ Hạch hoàn toàn chọc giận Xích Bạt. Gã tiến lên một bước, muốn ra tay, nhưng bị Mị Bạt ngăn cản.
"Ta không biết ngươi lấy can đảm từ đâu, nhưng muốn dẫn huynh trưởng của ta đi, có phải ngươi đã quá tự phụ rồi không hả?"
Hồ Hạch tiếp tục đi về phía đám người Nhiếp Phong, không buồn quay đầu lại nói: "Mấy người có thể thử xem. Cho dù giết tôi thì mấy người cũng chẳng có được Hạn Bạt đâu, tôi nói rồi đấy nhé!"
Xích Bạt phẫn nộ, muốn vung tay về phía Hồ Hạch, nhưng lại bị Mị Bạt ngăn cản lần nữa.
"Mị Bạt, chẳng lẽ ngài cứ thế trơ mắt nhìn hắn ta dẫn Hạn Bạt đi hay sao?" Xích Bạt phẫn nộ chất vấn Mị Bạt.
Nghe vậy, Mị Bạt không nói một lời mà vung tay lên, sương mù màu tím trong cơ thể Hạn Bạt tuôn ra bên ngoài, nhanh chóng tràn về phía Mị Bạt, chui vào người nàng.
Lúc này, Mị Bạt lại nở nụ cười: "Nếu hắn ta không tự tin tuyệt đối thì sẽ không bình tĩnh đến thế.
Hơn nữa linh hồn của huynh trưởng còn chưa tiến vào Lục Đạo Luân Hồi!"
"Cái gì? Chưa vào Lục Đạo Luân Hồi ư?" Nghe vậy, Xích Bạt kinh ngạc.
"Ngươi còn nhớ lúc trước ta từng nói gì không? Huynh trưởng ta căn bản là chưa chết, huynh ấy sẽ trở về, bây giờ chỉ đang lâm vào ngủ say mà thôi!" Mị Bạt cười nói.
Xích Bạt rất kinh ngạc, không khỏi nhỏ giọng dò hỏi: "Chẳng lẽ không phải là do ngài tự an ủi bản thân sao?"
"Không phải, mà là ta thực sự cảm ứng được huynh trưởng còn chưa chết!"
"Nhưng lần này hắn đã bị luyện hóa thành thi linh rồi, chẳng lẽ thi linh đó là giả?" Xích Bạt hoang mang hỏi.
"Đó chỉ là một cái xác không có linh hồn mà thôi. Linh hồn của huynh ấy bị kẻ đã giết chết huynh ấy lấy mất, nhưng không xóa sổ nó. Cho nên ta biết huynh trưởng còn chưa tiến vào Lục Đạo Luân Hồi!"
"Sao ngài lại biết?" Xích Bạt hoàn toàn ngây người.
"Hắn ta đã nói cho ta biết!" Mị Bạt chỉ về phía thi linh Hạn Bạt sau lưng Hồ Hạch, khóe miệng cong lên.
"Cho nên ngài muốn đi tìm hắn à?" Xích Bạt thoáng cả kinh, bất an dò hỏi.
Trong mắt Xích Bạt, Mị Bạt chính là lãnh tụ và là niềm hy vọng tương lai của Thi tộc. Nếu nàng rời đi thì sẽ là một tổn thất khổng lồ không thể vãn hồi của Thi tộc.
"Không cần, huynh ấy sẽ trở về ngay thôi!" Nói rồi, vẻ mong chờ hiện lên trên mặt Mị Bạt.
Thấy vẻ mặt khó hiểu của Xích Bạt, Mị Bạt lại nói: "Xích Bạt, ta mong rằng ngươi có thể giúp ta!"
"Ngài cần ta làm gì?" Xích Bạt nhíu mày.
"Từ bỏ đột phá bán thần, giao núi thây của ngươi cho ta!"
"Gì… Gì cơ?" Nghe vậy, Xích Bạt kinh ngạc.
Núi thây chính là nguồn năng lượng đột phá cảnh giới Bán Thần của gã, nếu không có núi thây cung cấp giúp đỡ thì gã không có bất cứ hy vọng đột phá Bán Thần nào. Cho nên lời thỉnh cầu của Mị Bạt thật sự khiến gã kinh ngạc.
"Ngươi có nguyện ý không?"
Ánh mắt Xích Bạt thay đổi liên tục. Gã không biết Mị Bạt muốn làm gì, cũng không rõ chuyện này có ảnh hưởng tới Thi tộc hay không, cho nên rất do dự: "Núi thây vốn là do ngài sáng tạo ra. Ta có thể cho ngài, nhưng ngài phải nói cho ta biết rốt cuộc ngài muốn làm chuyện gì."
Mị Bạt gật đầu: "Ta muốn dùng núi thây trong tay chúng ta để sáng tạo ra một thân thể Bán Thần đỉnh phong mới cho huynh trưởng. Chỉ cần ngươi đồng ý thì ta sẽ đi tìm Liệt Bạt, cũng xin núi thây trong tay hắn. Lúc đó, ba ngọn núi thây dung nhập vào nhau thì sẽ làm được điều đó!"