← Quay lại trang sách

Chương 1313 Bảo Vệ Hậu Bối

Thì ra hắn không cô độc trên con đường ấy, không phải chẳng có bất cứ chỗ dựa nào ngoài Bắc Ly làm bạn. Thực ra chỉ là vì hắn không phát hiện ra những người tùy tùng trong âm thầm ấy mà thôi. Họ vẫn luôn ở bên cạnh hắn…

Nhưng mỗi khi gặp phải nguy cơ, luôn có người bước ra từ trong bóng tối, lựa chọn đi cùng hắn một đoạn đường bằng cả tính mạng…

⚝ ✽ ⚝

Thấy các chiến sĩ cổ nhân tộc đốt cháy linh hồn, lựa chọn cách này để chiến đấu, hóa thân của Đông Hoàng không khỏi ngây ngẩn cả người.

Đúng lúc này, Khổng Dịch bị nhốt trong phong ấn cũng bắt đầu bốc cháy.

Cũng giống như các chiến sĩ cổ nhân tộc, giờ đây hắn ta đã kiệt sức nên quyết định lựa chọn đốt cháy linh hồn, đổi lấy lực lượng cuối cùng.

Tuy rằng đã mất đầu, song Khổng Dịch vẫn còn nhớ rõ những lời nói trước đó.

Hắn ta đã nói với các chiến sĩ cổ ấy rằng: "Ta sẽ dẫn các ngươi về nhà!"

Bây giờ hắn ta nuốt lời, không làm được điều mà mình đã hứa.

Các chiến sĩ cổ không ngừng gục ngã khiến nội tâm Khổng Dịch vô cùng đau đớn.

Nhưng hắn ta vẫn không bỏ cuộc.

Hắn ta đã từng là người chơi, cho nên hắn ta biết tương lai của người chơi chính là tương lai của nhân tộc. Chỉ cần họ còn tồn tại thì sớm muộn gì thời phồn vinh của nhân tộc cũng sẽ đến.

Cho nên lần này hắn ta không thể nuốt lời một lần nữa. Để bảo vệ những người chơi, hắn ta cũng lựa chọn thiêu đốt bản thân giống như các chiến sĩ cổ đó.

Máu bốc hơi trong ngọn lửa, thân xác bị lửa gặm nhấm dần dần, linh hồn màu lam cũng chậm rãi xuất hiện.

Lúc này, ngọn lửa trên chiến phủ cũng biến thành màu lam, theo Khổng Dịch vung lên phát ra ánh sáng màu lam chói mắt.

"Ầm!"

Một vết rạn xuất hiện trên kết giới được hình thành từ tràng hạt, đồng thời nhanh chóng lan rộng ra xung quanh.

Giờ khắc này, kết giới phong ấn đã phải gánh chịu vô số lần tấn công cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa.

Trong ánh mắt khó tin của hóa thân Đông Hoàng, Khổng Dịch phá vỡ kết giới, xông về phía hắn ta.

Thế giới trước mắt hắn ta tức khắc bị ánh lửa màu lam bao phủ.

Hóa thân Đông Hoàng giãy giụa kịch liệt. Nhưng thân hình đã mất đầu lại ôm chặt lấy hắn ta. Theo một tiếng gầm lên, ngọn lửa màu lam xông lên cao.

Vụ nổ mãnh liệt khiến mặt đất rung chuyển. Giờ khắc này, bên ngoài kết giới mất khống chế, bỗng vỡ tan, Lục Vô đứng sau màn cũng cảm ứng được sự tồn tại của tất cả người chơi.

Hắn lặng lẽ thu gom linh hồn của tất cả người chơi cùng với những người chơi đã chết trận trong lúc đối kháng với quân đoàn quạ đen vào trong thần khí, sau đó quay sang nhìn khu vực phát nổ.

Lúc này, một bóng người run rẩy bò dậy từ trong hố sâu, trông rất là chật vật.

Hắn ta xoay người nhìn cảnh tượng điêu tàn trước mắt, trên mặt vẫn nở nụ cười.

Nếu Khổng Dịch và các chiến sĩ cổ đều đã chết thì hắn ta cũng nên bóp chết tất cả hậu bối nhân tộc kia. Tuy rằng quá trình rất gian khổ, song cuối cùng hắn ta vẫn chiến thắng.

Nhưng chờ đến khi ngẩng đầu lên, hắn ta lại phát hiện có một người đang đứng lơ lửng trên đầu hắn ta. Lúc này, người đó đang nhìn hắn ta chằm chằm bằng ánh mắt lạnh lùng.

Hắn ta vô cùng quen thuộc với hơi thở phát ra từ trên cơ thể người này, khiến hắn ta không nhịn được rùng mình.

"Nhân Hoàng!" Hóa thân của Đông Hoàng hét toáng lên.

Đó là một người thanh niên vô cùng xa lạ, hắn ta chưa từng gặp bao giờ. Song hơi thở trên người kẻ này lại là hơi thở chỉ thuộc về Nhân Hoàng.

Nỗi sợ hãi lan tràn trong lòng hắn ta. Tuy rằng hắn ta chỉ là hóa thân của Đông Hoàng Thái Nhất chứ không phải bản thể, song cũng có cảm xúc và suy nghĩ của riêng mình. Đối mặt với Nhân Hoàng đã từng đứng trên đỉnh của tam giới, hắn ta không khỏi sợ hãi từ tận đáy lòng.

⚝ ✽ ⚝

Nhìn bóng người đứng lơ lửng trên đầu mình, trên mặt hóa thân Đông Hoàng tràn ngập sợ hãi.

"Ngươi đang sợ à?" Người kia cười nhạo, nhưng trong mắt chỉ toàn là phẫn nộ.

"Ngươi là ai? Nhân Hoàng mới ư?" Hóa thân Đông Hoàng có thể khẳng định rằng trong trí nhớ mà bản thể cho, hắn ta hoàn toàn không có ký ức liên quan tới người này.

Vậy mà trên cơ thể người này lại có hơi thở của Nhân Hoàng. Điều này không khỏi khiến hắn ta nghi ngờ đây là một Nhân Hoàng mới sinh ra.

Thế lực của nhân tộc ở ngoại vực đã phát triển đến quy mô này rồi ư?!

Hắn ta cần thiết báo tin tức này cho bản thể. Đã có Nhân Hoàng mới sinh ra, có lẽ nguy cơ của thiên giới sắp ập đến rồi.

Tuy nhiên, chiêu thức xả thân của Khổng Dịch khiến hắn ta bị trọng thương. Kéo lê thân thể trọng thương căn bản là không thể bay nhanh, huống chi là đột phá vách ngăn không gian chạy ra ngoại vực.

Điều khiến hắn ta cảm thấy tồi tệ hơn nữa là tất cả tràng hạt đều đã vỡ tan trong vụ nổ, nguồn lực lượng mạnh nhất của hắn ta đã không còn nữa.

Trong vẻ mặt hoảng sợ của hắn ta, Lục Vô bỗng xuất hiện bên cạnh, bóp chặt cổ hắn ta rồi ném xuống đất thật mạnh.