← Quay lại trang sách

Chương 1339 Đông Hoàng Thất Bại

Song lúc đi đến cổng thành, hắn ta lại lần nữa dừng chân.

Lúc này, một người đàn ông khoác áo giáp đang đứng trên cổng thành. Mà ngoài cổng thành là mấy nghìn tộc nhân của bộ tộc người chơi quỳ dưới đất.

"Làm trái tộc quy, chết!"

Người đàn ông gầm lên, vung một cú đấm xuống bên dưới.

Trong mắt Yến Mạch, cú đấm đó yếu ớt vô lực, hoàn toàn không có chút lực sát thương nào cả.

Nhưng ngay sau đó, hắn ta đã không còn suy nghĩ như vậy nữa.

Mấy nghìn người chơi bên dưới thậm chí không kịp kêu lên thảm thiết thì đã biến thành khói đen, tan biến theo gió.

Cứ như thể họ chưa bao giờ tồn tại

Lúc này, Lưu Sách đứng trên cổng thành chặn "Hội trưởng Lưu, cho cơm hộp, thêm đùi gà" liên tục spam trong kênh chat, quay sang nhìn về phía Yến Mạch.

Phát hiện Lưu Sách đang nhìn mình, Yến Mạch thật sự sợ tới mức phát khóc.

Nơi này thật đáng sợ, hù chết cá!

Mị còn trẻ, mị chưa muốn chết đâu!

⚝ ✽ ⚝

Từ ban đầu tràn đầy lòng tin, đến bây giờ trong lòng sợ hãi, nội tâm của Yến Mạch bị trùng kích nặng nề.

Đầu tiên là nhìn thấy thần linh bị trọng thương, sau này lại gặp tổ tiên mà theo mình thấy đã qua đời không biết bao nhiêu năm trước. Giờ đây hắn ta hoàn toàn không còn ý tưởng ở lại tiếp tục điều tra nữa.

Nhưng đúng lúc hắn ta sắp sửa rời đi thì lại gặp cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.

Kẻ đứng trên cổng thành kia, chỉ cần một cú đấm đã khiến mấy nghìn người của bộ tộc người chơi bốc hơi. Điều đáng sợ nhất là Yến Mạch thậm chí không nhận thấy bất cứ dao động năng lượng nào trong cú đấm đó, cũng không làm tổn thương mặt đất cùng với hoa cỏ xung quanh.

Yến Mạch chưa bao giờ thấy ai khống chế lực lượng một cách tuyệt đối như thế.

Lúc này, kẻ đứng trên cổng thành bỗng quay sang nhìn về phía hắn ta. Yến Mạch lập tức sợ hãi tới mức giật bắn cả người.

Trong đầu hắn ta tức khắc hiện lên N cách chết thê thảm của mình. Trong tưởng tượng của hắn ta, ngay cả cốt truyện cũng đã thu xếp rõ ràng.

Nhưng mà Lưu Sách đứng trên cổng thành chỉ cười với hắn ta chứ không có làm ra hành động "quá khích" nào.

Lúc này, trong lòng Yến Mạch rất sợ hãi, không biết rốt cuộc mình đã bị phát hiện hay là còn chưa bị phát hiện.

Nghĩ đến đây, hắn ta cắn răng một cái, vẫn nổi dũng khí đi về phía cổng thành.

May mà vị "cường giả" đứng trên cổng thành kia không ngăn cản hắn ta ra thành mà chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm vào hắn ta, khiến Yến Mạch sởn gai ốc.

Rời khỏi thành, Yến Mạch tiếp tục nhanh chóng đi về phía trước. Phát hiện đằng sau không có động tĩnh gì, hắn ta không nhịn được quay đầu nhìn lại, nhưng phát hiện người đàn ông trên cổng thành vẫn mỉm cười nhìn hắn ta.

Thấy vậy, Yến Mạch vội vàng đi nhanh hơn, lát sau lại đổi sang chạy như điên, cuối cùng trực tiếp bay lên trời…

Cho dù đã rời khỏi Minh Phủ, song trái tim của hắn ta vẫn đập thình thịch. Tự tin lúc mới đến đã không còn sót lại chút gì, trong lòng thậm chí còn có chút may mắn vì sống sót sau kiếp nạn.

Quả thực là hù chết cá!

Hắn ta vốn còn rất tò mò không biết bộ tộc người chơi này lấy dũng khí ở đâu mà lại dám khiêu khích thương hội Hoàng Tuyền, bây giờ hắn ta đã hiểu rồi, bộ tộc người chơi thực sự có thực lực đó.

Nếu không huy động lực lượng của thương hội Hoàng Tuyền ở hải vực trung tâm thì Yến Mạch cảm thấy phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực Thôn Phệ hoàn toàn không thể đụng tới bộ tộc người chơi một cọng lông. Nếu giao chiến chính diện thì chắc chắn sẽ bại trận!

Bây giờ hắn ta chỉ muốn nhanh chóng trở về trong tộc, tìm tộc trưởng và các tộc lão để báo cáo chuyện này, chứ không phải trực tiếp chạy đến chỗ thương hội Hoàng Tuyền để đưa tình báo mà mình mới biết được.

Chung quy nếu bộ tộc người chơi thật sự muốn khơi mào chiến tranh với thương hội Hoàng Tuyền thì đầu quân cho một phe trước không thể nghi ngờ là hành vi cực kỳ không sáng suốt, không chừng sẽ trở thành vật hy sinh cũng nên.

Nhanh chóng bay một đường, sau khi đến hải vực Lưu Ly, Yến Mạch nhảy vào trong biển, thân thể vặn vẹo biến thành hình thái người cá vốn có, nhanh chóng lặn xuống đáy biển.

⚝ ✽ ⚝

Sau khi Yến Mạch rời đi, trước cổng thành Minh Phủ, mấy nghìn người chơi bị một cú đấm đấm thành khói đen lần lượt online.

Lúc này, họ không nhịn được cười phá lên.

Kênh chat tràn ngập tiếng ồn ào.

"Lưu lão đại, nhường anh thể hiện một lần rồi, chẳng lẽ anh không cho diễn viên quần chúng bọn tôi cơm hộp với đùi gà hả?"

"Lưu lão đại, nghe nói Ác Thần bị anh đánh thành trọng thương luôn, đỉnh vãi chưởng, ha ha ha!"

"Đâu chỉ là Ác Thần! Người ta là cường giả đã giết khoảng chừng tám vị thần luôn đấy nhé. Lưu lão đại thần công cái thế, vô địch thiên hạ, cho nên cơm hộp đâu? (Gõ bàn)"

"Vi phạm tộc quy, run lẩy bẩy, thò tay xin hộp cơm ăn an ủi (Vẻ mặt đáng thương.jpg)"

⚝ ✽ ⚝

Lúc này những người chơi đều biến thành diễn sâu, ra sức ồn ào trong kênh chat.