Chương 1383 Vinh Quang Nhân Tộc
Đồng Quải còn tưởng rằng có khách tới cửa, ngẩng đầu lên thì phát hiện người vào tiệm là Yến Mạch, không khỏi kinh ngạc: "Sao ngươi lại tới đây?"
Yến Mạch hít sâu một hơi, kiềm chế xúc động muốn đánh một trận với con ngỗng bự này, gượng cường nói: "Chỗ ngươi còn thiếu người không? Ta đến xin việc, lương lậu thương lượng!"
"Huyễn Ngư tộc các ngươi không phải vừa mở ám sát quán sao? Hình như hôm nay thu nhập cũng được lắm mà, sao lại đến chỗ ta xin việc?" Nghe vậy, Đồng Quải kinh ngạc.
Thấy Yến Mạch bất đắc dĩ, ấp úng không trả lời, Đồng Quải bỗng biết rõ nguyên nhân.
Chung quy tối qua sau khi thua sạch tiền, nó tận mắt chứng kiến quá trình Yến Mạch dần dần sa đọa, thua hết sạch số tiền ban đầu đã thắng còn chưa chịu thua, còn tiếp tục vay tiền rồi thua hết sạch.
Theo Đồng Quải thấy thì người này rất dũng cảm.
Ở Bắc Kỳ này, Đồng Quải chỉ từng gặp hai người đàn ông đích thực không cúi đầu trước thất bại, mượn tiền thua bài bạc tiếp, một người là mình, một người khác là Yến Mạch.
Nghĩ đến đây, Đồng Quải không khỏi lộ vẻ đồng tình, đứng lên nói: "Người anh em Yến Mạch ạ, không phải là Đồng Quải ca không giúp ngươi, trên thực tế thì gần đây chỗ ta cũng chẳng có mối làm ăn gì cả, kiếm được hồn tệ ngay cả bản thân ta còn chưa đủ xài, huống chi là thuê nhân viên. Trừ phi…"
Nghe Đồng Quải nói không thuê người, Yến Mạch không nhịn được thở dài, nhưng lại nghe thấy hai chữ "trừ phi", hắn ta nhất thời tỉnh táo, chờ biến chuyển xuất hiện.
"Trừ phi ngươi làm công miễn phí cho ta!"
Nghe vậy, Yến Mạch ngây ra mấy giây, sau đó lập tức xoay người đi ra ngoài.
"Ấy ấy ấy, Yến Mạch huynh đệ à, đừng đi vội vàng thế. Thực ra ta có cách giúp ngươi giải quyết chuyện kiếm tiền đấy!"
Yến Mạch quyết đoán dừng chân, xoay người nhìn Đồng Quải với vẻ nghi ngờ: "Thật hả?"
"Dĩ nhiên rồi!" Dứt lời, Đồng Quải lấy một tờ giấy nhăn nhúm từ trong túi áo ra, đưa cho Yến Mạch: "Ngươi nhìn mà xem, đây chính là chỗ dễ kiếm tiền đấy!"
Yến Mạch tò mò nhận lấy tờ giấy, mở ra rồi nhìn lướt qua.
Một lát sau, Yến Mạch ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Đồng Quải hỏi: "Mộc Linh tộc tuyển công nhân? Còn cần thiết phải có cảnh giới Quỷ Vương nữa ư?"
Đồng Quải gật đầu cười he he: "Chính xác, đây chính là lần đầu tiên Mộc Linh tộc tuyển nhân viên ở bên ngoài đấy.
Nhắc tới nơi nào béo bở nhất Bắc Kỳ thì chính là Mộc Linh tộc! Cho nên chúng ta hoàn toàn có thể tới chỗ Mộc Linh tộc lừa ăn lừa uống, nhân tiện kiếm chút hồn tệ!"
Thực tế thì lời nói của Đồng Quải cũng không sai chút nào.
NPC kiếm được nhiều tiền nhất ở Bắc Kỳ chưa bao giờ là Hiệp Hội Luyện Dược Bàn Thạch, lại càng không phải là Phòng Rèn Đồng Quải, mà là chuỗi quán rượu của Mộc Linh tộc.
Tuy rằng hàng hóa rượu của Mộc Linh tộc chỉ bán đồng giá, không lợi nhuận nhiều bằng đan dược của Bàn Thạch cùng với nghề rèn của Đồng Quải, nhưng hơn ở chỗ lượng tiêu thụ lớn.
Quan trọng hơn nữa là, ở mấy server khác, rượu Mộc Linh cũng là hàng bán chạy. Điểm này thì Đồng Quải và Bàn Thạch không thể sánh bằng.
Chung quy cách phát triển của các server đều khác nhau, không chú trọng luyện dược và nghề rèn như server Trung Hoa. Nhưng trong lĩnh vực ẩm thực thì tất cả người chơi đều giống nhau.
Mộc Linh tộc khởi bước sớm, rượu Mộc Linh của họ từ ban đầu đã có danh tiếng tốt ở các server lớn, lượng tiêu thụ vẫn luôn tăng lên.
Cho nên trong mắt Đồng Quải, cho dù cuối cùng thu nhập của Mộc Linh tộc sẽ bị con mèo đứng sau màn lấy mất hơn phân nửa, song Mộc Linh tộc vẫn vô cùng giàu có, điểm này không cần phải nghi ngờ.
Mà lần này Mộc Linh tộc tuyển nhân viên ở ngoài, Đồng Quải cũng biết được trong lúc đánh bài với chị gái Mộc Linh tộc, đồng thời nhận được một tờ rơi thông báo tuyển dụng.
Còn lý do tuyển nhân viên thì Đồng Quải cũng tò mò mà hỏi.
Theo lời của chị gái Mộc Linh tộc kia thì nguyên nhân là vì có người chơi nào đó lúc lặn xuống dưới biển ở hải vực Khuê Long kiếm được một cái thùng kim loại, mở ra thì tìm được một bản vẽ phương pháp ủ rượu.
Sau khi trở về Bắc Kỳ, người chơi bèn cầm tờ giấy hướng dẫn ủ rượu này tìm đến chỗ Mộc Linh tộc bọn họ, mong rằng họ có thể giúp hắn ta định giá.
Kết quả trong lúc xem xét, họ phát hiện đây lại là phương pháp ủ "Thiên Nhưỡng", bên trên ghi lại chi tiết về một loại công nghệ ủ rượu cực kỳ cao siêu. Vì thế họ lập tức trao đổi với người chơi đó, cuối cùng mua nó với giá năm mươi nghìn hồn tệ.
Nhưng trong lúc nghiên cứu công nghệ chế biến "Thiên Nhưỡng" mà bản vẽ ghi lại, họ phát hiện ra một vấn đề.
Bởi vì Mộc Linh tộc bọn họ đều không thích tu luyện, cho nên thực lực của họ đều khá thấp. Điều này dẫn đến việc trong tộc hoàn toàn không có lấy một cường giả nào có thể chèo chống được hết quá trình sản xuất "Thiên Nhưỡng" thì sẽ kiệt sức.
Thật sự không còn cách nào, thế nên Mộc Linh tộc mới lựa chọn mời nhân viên ở ngoài.