Chương 1385 Sự Trỗi Dậy Của Nhân Hoàng
Nhưng bây giờ, mọi cố gắng đều đã biến thành bọt nước.
Nhớ lại mấy ngày trước, Khúc Túy không nhịn được muốn cho mình hai cái tát.
Vào ba ngày trước, khi nồi rượu này sắp được ủ thành công, hắn ta vui vẻ chuẩn bị uống hai ngụm rượu chúc mừng một chút.
Kết quả vừa uống cái là không dừng lại được.
Trong ba ngày qua, Khúc Túy uống say ba lần, tỉnh lại ba lần, trong suốt quá trình đều mơ mơ màng màng, tuần hoàn vô hạn.
Nếu không phải lúc này rượu trong bầu đã bị uống hết thì Khúc Túy cảm thấy có lẽ mình còn có thể tiếp tục tuần hoàn quá trình đó mãi…
Thực ra hắn ta cũng biết mình coi rượu như mạng, cho nên để ủ bầu "rượu Tiên Tuyền" này, hắn ta đã không chạm vào một giọt rượu trong ba năm trời, chính là vì không cho mình phạm lỗi.
Cũng chỉ mỗi ngày đeo bầu rượu bên eo để cho đỡ ghiền thôi.
Khắc chế cỡ đó không phải là vì hắn ta tự chủ mạnh, mà là vì rượu Tiên Tuyền là giấc mộng suốt đời của hắn ta, là cách ủ rượu đặc thù mà mỗi đời truyền nhân nhà họ Khúc bọn họ đều thử nghiệm.
Trong ghi chép của nhà họ Khúc, họ đã từng là người của giới tu luyện, đã từng ủ vô số loại rượu tiên nổi tiếng.
Tuy rằng hiện giờ là thời đại mạt pháp, linh khí cạn kiện, nhưng dòng dõi nhà họ Khúc bọn họ vẫn chưa suy nhược, mà ngược lại còn tìm thấy một con đường mới tinh, khiến cho mình vẫn có thể khác hẳn với người thường trong thời đại mạt pháp này.
Rượu Bách Hoa Kiện Thể, rượu Hổ Cân Huyết Cốt, rượu Quy Thọ vân vân…
Cho dù linh khí đã cạn kiện, nhưng dòng dõi nhà họ Khúc bọn họ vẫn tìm được con đường kết hợp ủ rượu và cường thân trong thời đại mạt pháp.
Trên thực tế, Khúc Túy thoạt nhìn như bốn năm mươi tuổi, nhưng tuổi thật đã sớm gần một trăm. Hết thảy đều là hiệu quả kỳ diệu mà những loại rượu đặc thù này mang lại.
Mà "rượu Tiên Tuyền" lần này hắn ta ủ là loại rượu tốt nhất trong số các loại rượu truyền thừa của dòng dõi nhà họ Khúc bọn họ ngoài những loại rượu cần ủ bằng linh khí. Uống rượu này thì chẳng những sẽ có thêm mười năm tuổi thọ mà thân thể càng được ngưng luyện, do đó bách bệnh bất xâm.
Cho nên đối với Khúc Túy mà nói, vì một vò rượu ngon này, nhịn rượu ba năm thì đã sao?
Trong suốt ba năm ủ rượu, tuy rằng Khúc Túy nghĩ tới chuyện bỏ cuộc vô số lần, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng chịu đựng.
Nhưng vào ba ngày trước, khi ước mơ sắp thành công, Khúc Túy nảy sinh xúc động muốn uống mấy hớp rượu để chúc mừng một phen.
Hơn nữa, hắn ta cảm thấy mình đã nhịn ba năm rồi. Tuy rằng không kiêng rượu, nhưng đã ba năm trôi qua, bây giờ chí ít uống rượu thì cũng có thể khắc chế bản thân.
Cho nên sẽ không có vấn đề gì lớn đâu.
Nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược. Khi đầu lưỡi vừa chạm vào rượu thì đối với Khúc Túy mà nói, đây chính là cảm giác linh hồn thăng hoa.
Khoảnh khắc ấy, Khúc Túy quên hết sự đời, vứt tất cả mọi thứ sau đầu, chỉ còn lại một ý tưởng duy nhất.
Uống, uống cho thống khoái, hôm nay có rượu hôm nay say, nào thèm quan tâm thị với phi!
Uống rượu ấy, chính là muốn tư tưởng say mê trong đó. Rượu là thứ gì? Nhất túy giải nghìn sầu, không đắm chìm thì sao mà say? Sao mà khoái hoạt?
Khúc Túy cảm thấy suy nghĩ của mình khi đó rất chính xác, cực kỳ hợp thời, phù hợp với ý tưởng thông thường lúc uống rượu của con cháu nhà họ Khúc, con cháu chính thống không thể nghi ngờ.
Nhưng bây giờ hắn ta lại muốn đập bể đầu mình!
Một giấc ngủ suốt ba ngày, vì vò rượu Tiên Tuyền này hắn ta đã chịu khổ ba năm, khi sắp thành công thì lại biến thành bọt nước, ngay cả một giọt cũng không dư lại, hắn ta không nếm được hương vị của nó là gì.
Nghĩ đến đây, hắn ta suy sút nằm trên mặt đất, đôi mắt dần dần thẫn thờ.
Sống không còn gì luyến tiếc…
⚝ ✽ ⚝
Điều sung sướng nhất cuộc đời là gì?
Mỗi người đều có thể trả lời một câu khác nhau cho câu hỏi này.
Mà khát vọng lớn nhất của Khúc Túy chính là "rượu".
Hắn ta hưởng thụ niềm vui sướng khi rượu chảy vào cổ họng, say mê vẻ đẹp mơ màng mà rượu mang lại, đắm chìm trong suy nghĩ của khoảnh khắc ấy và tầm mắt mơ hồ, dường như ngoài niềm vui ra thì chẳng còn thứ gì khác.
Rượu có thể mang lại ích lợi, đồng thời cũng mang đến rất nhiều điều có hại.
Nhưng có một điều không thay đổi, đó là khoảnh khắc tâm thần say mê thì người say rượu chắc chắn sẽ vứt bỏ tất cả gánh nặng mang trên người, trở về với con người thực sự của mình.
Đó là trạng thái phóng thích cảm xúc. Trong trạng thái này, thiện ác luôn thay đổi thất thường!
Cho nên từ xưa tới nay, tranh cãi về rượu chưa bao giờ ngừng lại.
Có người nói đó là thứ xấu xa, khiến người ta sa đọa, mới có cách nói say rượu hỏng việc.
Song cũng có người nói đây là thứ tốt. Những văn nhân mặc khách thời cổ đều múa bút để lại lời hay ý đẹp truyền lưu thiên cổ trong lúc say rượu, nhiều năm qua đều như thế, để lại một nét bút đậm trong lịch sử văn hóa.