Chương 1547 Sức Mạnh Của Quân Chi Viện
Nhờ vào thân thể có khả năng chữa trị không giới hạn, người khổng lồ nguyên tố nước bùng nổ chiến lực có thể chống lại Vượn Ma.
Sau khi đám người khổng lồ nguyên tố nước này gia nhập, ưu thế của tộc Vượn Ma đã không còn tồn tại nữa, chỉ còn nước bị liên tục giết chết.
Còn gã thần sứ cầm đầu thì lập tức bay về phía khe nứt mà Vượn Ma không ngừng rơi xuống.
Suy nghĩ của hắn ta rất đơn giản, đó chính là xuyên qua khe nứt không gian này rồi giết chết thần linh nấp đằng sau.
Còn tộc Vượn Ma bên dưới thì chỉ cần giao cho hai đồng bạn cùng đến đây là được.
Gã thần sứ này bay đến trước khe nứt không gian nhìn Vượn Ma không ngừng xông ra, bèn giơ tay về phía trước, nhất thời linh khí trong thiên địa tụ tập lại rồi ngưng tụ thành một quả cầu trong lòng bàn tay hắn ta, hơn nữa còn không ngừng phóng to, chỉ thoáng chốc đã biến thành quả cầu ánh sáng nóng bỏng có đường kính hơn trăm mét, sau đó bị hắn ta ném về phía khe nứt không gian.
Nhất thời vô số Vượn Ma đang rơi xuống bị quả cầu ánh sáng nuốt chửng, vụ nổ đột nhiên sinh ra càng khiến vô số Vượn Ma trong đường hầm đằng sau bị xé nát.
Thế nhưng không gian dao động trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện. Đường hầm không gian bị tấn công mà vẫn đứng vững như trước, thậm chí không hề xuất hiện một vết rạn nứt.
Thấy cảnh này, thần sứ không khỏi nghiêm mặt.
"Ngươi là thần linh nằm trong bảng Âm Thần, xác định muốn khiêu chiến ta sao?" Lúc này, một giọng nói dày nặng đột nhiên vang lên từ bên kia không gian.
Nghe vậy, gã thần sứ này không khỏi nghiêm mặt, nhưng vẫn không hề chần chờ nói: "Là ngươi đang khiêu chiến thương hội Hoàng Tuyền chúng ta. Bây giờ ngươi thu tay lại thì vẫn còn kịp, bằng không ngươi sẽ biết hậu quả là gì!"
"Thương hội Hoàng Tuyền ư? Hình như ta đã từng nghe nói tới thì phải, rất lợi hại sao?" Tiếng cười nhạo truyền đến từ đường hầm.
"Càn rỡ! Dám cả gan mạo phạm thương hội Hoàng Tuyền!" Nghe nói vậy, sắc mặt thần sứ tái mét, lập tức bay về phía khe nứt không gian.
Thân là thần linh đang chiếm lĩnh một phương trong thương hội Hoàng Tuyền, hắn ta cực kỳ trung thành với thương hội Hoàng Tuyền, cho nên khi bị khiêu khích, hắn ta đương nhiên không thể nhẫn nhịn mà lập tức ra tay.
"Đừng qua đây, chỉ lãng phí thời gian mà thôi. Để ta tiễn ngươi đi đầu thai!"
Giọng nói vừa dứt thì thần sứ mới bước vào đường hầm không gian bỗng nhìn thấy một cây gậy màu đen bay ra từ đường hầm.
Ý thức được thần linh bên kia không gian đã ra tay đối phó với mình, gã thần sứ này không khỏi lộ vẻ trào phúng, bèn giơ tay muốn đỡ lấy cây gậy này rồi luyện hóa nó.
Chẳng qua khi bàn tay gã thần sứ vừa chạm vào gậy sắt màu đen thì sắc mặt hắn ta bỗng trắng bệch, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi màu vàng.
Một luồng lực lượng mênh mông không thể địch nổi truyền ra từ gậy sắt nhanh chóng đập nát vòng tuần hoàn linh khí trong cơ thể hắn ta, hơn nữa còn đang rút ruột linh khí tích trữ trong người hắn ta.
Thân thể hắn ta nhanh chóng lùi lại, chỉ thoáng chốc sau đã bị đẩy ra khỏi đường hầm không gian.
Giờ khắc này, gã thần sứ đã ý thức được có gì đó không đúng lắm. Hắn ta muốn thoát khỏi sức ép của gậy sắt màu đen, nhưng lại kinh hãi phát hiện mình không thể nhúc nhích.
Trong ánh mắt hoảng sợ của hắn ta, gậy sắt màu đen nhanh chóng phóng to, chỉ chớp mắt đã biến thành một cây gậy chọc trời, sau đó đè hắn ta ngã xuống đất ầm ầm.
"Coong!"
Gậy sắt màu đen khổng lồ cắm xuống mặt đất.
Mặt đất cũng vì thế mà rung chuyển, sau đó nhanh chóng rạn nứt, gió mạnh càn quét khắp mọi nơi, cát bụi tung bay mù mịt khiến người ta không thể mở mắt được. Dưới một kích này, thiên địa bất chợt thay đổi, không gian xung quanh bị xé rách thành vô số khe nứt rồi nhanh chóng biến mất, sau đó lại xuất hiện.
Người chơi và thành viên của thương hội Hoàng Tuyền đang chiến đấu quanh đó đều biến thành tro bụi dưới lực lượng cuồng bạo này. Chỉ riêng thành viên của tộc Vượn Ma là không hề hấn gì dưới một kích này.
Cứ như thể mọi lực lượng đều chủ động tránh né tộc nhân Vượn Ma.
Ngoài những cường giả cá biệt như Ảnh trưởng lão ra, những sinh mệnh khác đều bị xóa sổ ngay trong giây phút này.
"Sao có thể thế được… Lực lượng của Cổ Thần… Kim Chúc đã chết, ta không cảm nhận được dao động hồn lực của hắn ta!"
Ý thức được đồng bạn đã chết, họ hoàn toàn hoảng sợ. Vốn tưởng rằng chỉ là một lần khiêu khích đơn giản từ thế lực bên ngoài mà thôi, chỉ cần họ ra mặt thì sẽ giải quyết một cách dễ dàng.
Nhưng rất rõ ràng, lần này không hề giống như suy nghĩ của họ.
Hai tên thần sứ này đều nhìn Ảnh trưởng lão theo phản xạ, hoảng sợ hỏi: "Rốt cuộc các ngươi đã chọc tới ai vậy hả? Tại sao lại không thông báo trước?"
Ảnh trưởng lão đã hao hết thể lực nên chỉ có thể suy yếu há miệng, không biết trả lời như thế nào, chỉ cảm thấy trong lòng đắng ngắt.