Chương 1548 Sự Phân Chia Lãnh Thổ
Cổ Thần á? Ta tưởng chỉ là thần linh bình thường thôi chứ!
⚝ ✽ ⚝
Lúc này, phát hiện khung cảnh trước mắt dần dần xám ngắt, người chơi server Trung Hoa với server châu Âu đang đánh túi bụi đều ngây ngẩn cả người.
Mặc dù mọi người đều đã chết, nhưng kênh chat khu vực lại nổ tung lên.
Người chơi server Trung Hoa và server châu Âu đều điên cuồng spam "???".
Quá nhanh, nhanh đến mức trở tay không kịp, thậm chí không kịp kêu một câu "Trời má", "Đỉnh vãi" các thứ thì đã game over rồi.
Mặc dù những người chơi không nói, nhưng Hải Vương đứng ở nơi xa xem cuộc chiến lại buột miệng thốt lên theo phản xạ: "Trời má, đỉnh vãi!"
Dùng từ hết sức thuần thục, đã không thể sửa mồm được nữa rồi.
⚝ ✽ ⚝
Một gậy định càn khôn, gậy sắt màu đen vừa xuất hiện đã kết thúc cuộc chiến chỉ trong chớp mắt.
Dưới một kích này, khu Lưu Ly biến thành một đống đổ nát, năng lượng cuồng bạo càn quét khắp nơi, đi đến đâu chỗ đó đều biến thành tro bụi.
Thần lực cỡ này chẳng những làm cho người chơi còn đang chém giết sợ ngây người, mà ngay cả hai tên thần sứ còn lại của thương hội Hoàng Tuyền cũng phải sợ hãi.
Giờ khắc này, chúng mới biết suy nghĩ của mình đã sai lầm rồi.
Đây không phải là thần linh ở nông thôn, mà là cường giả cảnh giới Cổ Thần mà chúng không thể chống lại.
Lúc này, trong lòng chúng tràn ngập oán niệm đối với phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực Thôn Phệ vì họ không truyền đạt tình báo quan trọng cỡ này đến tổng bộ, khiến chúng rơi vào nguy cơ ngay lúc này.
Tuy nhiên chuyện quá khẩn cấp, chúng không kịp suy nghĩ kỹ càng, chỉ có thể mỗi người vội vã lấy một tấm phù ấn kích hoạt rồi ném lên không trung.
Hai miếng phù ấn nhất thời tỏa ra ánh sáng lộng lẫy trên trời cao.
Đúng lúc này, một cánh tay mọc đầy lông trắng mang theo sức mạnh hùng vĩ chậm rãi thò ra từ khe nứt không gian, chộp về phía hai tên thần sứ.
Tình hình khẩn cấp, hai tên thần sứ đồng loạt ra tay, thúc đẩy lực lượng khắp cơ thể đặt từng lớp phòng ngự trước mặt mình.
"Ầm!"
Vừa va chạm, cánh tay màu trắng đã đập nát từng lớp phòng ngự, nhanh chóng đánh trúng người của hai tên thần sứ.
Dưới lực lượng hùng mạnh này, hai tên thần sứ của hải vực Hoàng Tuyền tức khắc bay ngược ra ngoài.
Dưới một kích này, thân thể của chúng đã bị thương, thậm chí linh lực cũng tiêu hao hết sạch vì phải ngăn cản chiêu thức vừa rồi.
Nhưng chúng còn chưa kịp điều chỉnh lại thì bàn tay khổng lồ kia lại chộp về phía chúng.
Giờ khắc này, sắc mặt chúng xám ngoét như gặp phải tận thế.
Chúng hoàn toàn không thể chống cự lại lực lượng khủng khiếp này. Hơn nữa chúng có thể khẳng định Cổ Thần đứng đằng sau khe nứt không phải là thần linh cảnh giới Cổ Thần tầm thường, mà còn đáng sợ hơn thế nữa.
Bàn tay khổng lồ còn chưa đến gần thì gió bão sắc bén đã bao phủ quanh chúng, khiến chúng cảm nhận được mối đe dọa của cái chết đang đến gần.
Nhưng khi bàn tay lớn của Ma Viên Tôn Giả sắp đập trúng mục tiêu thì hai tấm phù ấn còn đang tỏa sáng trên bầu trời bỗng xé rách không gian, một bóng người xuất hiện từ nơi đó.
Thoáng chốc, tốc độc dòng chảy thời gian giảm chậm, không khí như bị cô đặc lại.
Người này mặc trường bào màu vàng khắc hai chữ "Hoàng Tuyền", thần ấn hình thanh kiếm nằm trên trán, đeo một thanh kiếm đồng cổ xưa trên lưng. Lúc này hắn ta đang chắp tay sau lưng, đứng ngạo nghễ trong không trung, trong đôi mắt hờ hững tràn đầy phong sương như thể đã trải qua vô số trời đất đổi dời và tiến trình lịch sử.
Sau khi hắn ta xuất hiện, bàn tay khổng lồ đang lao tới của Ma Viên Tôn Giả bỗng rụt lại, sau đó là vô số kiếm khí sắc bén xuất hiện ngay vị trí cũ đan xen vào nhau, xé rách vô số khe nứt không gian nhỏ li ti.
"Kiếm Tôn đại nhân!"
"Sư phụ!"
Thấy người nọ, hai tên thần sứ Hoàng Tuyền vốn tưởng rằng khó thoát khỏi cái chết đều lộ vẻ mừng rỡ, lập tức cúi đầu chào trước bóng người đứng trong không trung kia.
Kiếm Tôn không trả lời họ mà chỉ nhìn khe nứt không gian bằng đôi mắt hờ hững, sau đó lên tiếng: "Thân là thần linh cảnh giới Cổ Thần, vậy mà ngươi lại ra tay với hậu bối, e rằng không ổn chút nào đâu!"
"Ta giết chúng thì đã sao?" Giọng nói dày nặng của Ma Viên Tôn Giả truyền ra từ khe nứt không gian.
Nghe vậy, ấn đường của Kiếm Tôn bỗng phát ra ánh sáng màu vàng, hắn ta vẫn đứng yên ở đó không nhúc nhích, song vô số kiếm khí lại đột nhiên xuất hiện xung quanh rồi nhanh chóng lao vào trong khe nứt không gian.
Thoáng chốc sau, khe nứt không gian rung chuyển, bị chia cắt thành vô số mảnh nhỏ, sau đó lại được lực lượng pháp tắc chậm rãi chữa trị trong lúc vô hình.
Thế nhưng sau khi những tia kiếm khí kia vừa bay qua đường hầm không gian, Kiếm Tôn bỗng nghiêm mặt.
Đột nhiên nhận được tín hiệu cầu cứu của hậu bối, hắn ta bèn vội vã chạy tới. Khi thấy cánh tay khổng lồ màu trắng kia, hắn ta đã xác nhận kẻ đứng sau khe nứt không gian sở hữu thực lực tương đương với mình, đều có cảnh giới Cổ Thần.