← Quay lại trang sách

Chương 1590 Cửa Ải Cuối Cùng

Thu tay lại đi. Nếu cứ tiếp tục thì kiếm ý của ngươi sẽ bị đánh nát đấy!" Lúc này, một giọng nói vang lên ở bên cạnh khiến Toại Dạ run lên.

Hắn ta lập tức quay sang bên cạnh, hoảng sợ phát hiện người này lại là tên kiếm khách vừa bị mình giết chết lần trước.

Không phải gã đã chết rồi ư?

Tâm tư của Toại Dạ bị rối loạn, cự kiếm ngưng tụ bằng kiếm ý nhất thời yếu đi, bị kiếm ấn màu vàng đẩy ra.

Cự kiếm tràn đầy vết rạn nhanh chóng bay trở về bên cạnh Toại Dạ, sau đó bị hắn ta hấp thụ vào trong cơ thể. Còn Toại Dạ thì xoay người, lạnh lùng nhìn Ngạo Kiếm nói: "Ngươi chưa chết ư?"

Ngạo Kiếm gật đầu: "Chưa chết đâu!"

"Tại sao bây giờ ngươi lại trở về?"

"Ngay cả kẻ đứng ngoài cuộc như ta cũng nhận ra, cứ tiếp tục như thế thì ngươi nhất định sẽ bại trận, kiếm ý cũng sẽ bị áp chế. Ta không biết lý do khiến ngươi nhất quyết kiên trì trong trận giao chiến nhất định sẽ thua trận này là gì, nhưng ta có thể thấy ngươi quen biết với chủ nhân của kiếm ấn này, cho nên hình như ngươi đang đặt cược, cược rằng đối phương sẽ thỏa hiệp!"

Nghe vậy, trái tim Toại Dạ run rẩy, vẻ mặt tràn ngập khó tin.

Bởi vì lời nói của Ngạo Kiếm chính là điều mà hắn ta suy nghĩ.

Nếu là kẻ thù bên ngoài, cục diện nhất định sẽ thua trận, đối phương lại cho một con đường lui thì nhất định sẽ thỏa hiệp.

Lần này hắn ta kiên trì chiến đấu tiếp chính là vì hắn ta đang đặt cược, cược rằng kiếm ấn còn giữ lại ý thức của kiếm tôn này sẽ thỏa hiệp!

"Bỏ cuộc đi, ta cảm nhận được cảm xúc trong kiếm ấn này, cho dù ngươi có quan hệ rất thân thiết với chủ nhân của kiếm ấn này, nhưng dù sao kiếm ấn cũng không phải là bản thể, ý thức mà chủ nhân để lại chỉ có một phần thôi, không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Nếu ngươi thua cuộc thì sẽ chỉ hủy hoại chính bản thân mình thôi!"

Nghe nói vậy, sắc mặt Toại Dạ tràn ngập phức tạp, ánh mắt thay đổi liên tục.

Hắn ta phản xạ quay lại nhìn kiếm ấn. Giờ đây kiếm ấn đã lại biến thành bóng dáng màu vàng mơ hồ, thoạt nhìn thân quen, nhưng đã đánh mất rất nhiều cảm xúc ngày xưa.

"Sao ngươi có thể cảm nhận được cảm xúc trong kiếm ấn? Ngươi làm bằng cách nào vậy?" Toại Dạ quay sang hỏi Ngạo Kiếm.

"Nhiều lần thất bại trong lĩnh vực này làm cho ta có thể tìm hiểu mỗi đạo kiếm ấn một cách thấu đáo, cứ thế tiếp xúc với kiếm ấn nhiều lần, ta dần dần lĩnh ngộ năng lực này!" Ngạo Kiếm không hề giấu giếm mà đáp lời ngay.

….

Lời nói của Ngạo Kiếm khiến Toại Dạ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Nếu lời nói của Ngạo Kiếm đều là thật, nói cách khác người này có thể cảm ngộ kiếm ý mà mình không thể lĩnh ngộ.

Toại Dạ cảm thấy điều này cực kỳ khó tin.

Hắn ta cũng hấp thụ kiếm ý của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn trong lĩnh vực kiếm đạo, thế nhưng hắn ta lại dùng cách đánh bại nó, sau đó hấp thụ tiêu hóa nó.

Phương pháp này mặc dù đơn giản thô bạo, nhưng cũng vô cùng hữu hiệu.

Nhưng phương pháp tìm hiểu kiếm ý trong kiếm ấn sau mỗi lần thất bại, sau đó cảm ngộ tinh túy bên trong, trên cảnh giới và mức độ thậm chí đã vượt qua hắn ta.

Toại Dạ tự nhận là thiên phú vượt trội, thực tế hắn ta cũng có thể làm được chuyện này.

Nhưng hắn ta cần phải tốn rất nhiều thời gian và trải nghiệm, không thể nào làm được một cách thoải mái như Ngạo Kiếm.

Cho nên lúc này, Toại Dạ nhìn Ngạo Kiếm bằng ánh mắt hoàn toàn khác.

Tìm hiểu kiếm ấn, cảm ngộ tinh túy ẩn chứa trong kiếm ý, chẳng lẽ gã này có thể phù hợp với bất cứ loại kiếm ý nào sao?

Vậy thì rốt cuộc kiếm tâm của gã này được đúc kết kiểu gì vậy?

Trong lòng Toại Dạ tràn ngập khó hiểu, đồng thời cũng tìm thấy vấn đề mấu chốt.

Theo suy nghĩ của Toại Dạ, điều này không hề liên quan tới thiên phú, chắc chắn là có liên quan tới kiếm tâm.

Đối với kiếm khách, kiếm tâm là căn bản, kiếm ý là lực lượng ngưng tụ của kiếm tâm, còn kiếm khí là cụ thể hóa lực lượng phóng ra bên ngoài.

Kiếm tâm ảnh hưởng tới thuộc tính của kiếm ý, còn kiếm ý thì ảnh hưởng tới uy lực của kiếm khí, cùng một nhịp thở với nhau.

Ngạo Kiếm có thể phù hợp với bất cứ loại thuộc tính kiếm ý nào, chắc chắn sẽ sở hữu kiếm tâm có thể chứa đựng bất cứ thuộc tính kiếm ý.

Trong lúc Toại Dạ suy nghĩ nát óc mà vẫn không hiểu được thì Ngạo Kiếm bỗng nhìn hắn ta nói: "Hay là để ta thử xem đi?"

"Thử xem" mà Ngạo Kiếm nói là gì, Toại Dạ đương nhiên hiểu ngay.

"Không có khả năng đó đâu!" Toại Dạ lập tức từ chối, thậm chí manh động muốn giết chết Ngạo Kiếm thêm lần nữa.

Nếu không trừ bỏ tai họa ngầm này thì Ngạo Kiếm sẽ trở thành mối đe dọa mỗi thời mỗi khắc.

Nhưng Toại Dạ biết hiện tại mình không thể làm thế.

Bởi vì hắn ta vốn không thể chiến thắng Hải Thần kiếm ấn, nếu giết chết Ngạo Kiếm ngay chỗ này thì chắc chắn sẽ bị tước đoạt vô số kiếm ý mà mình vất vả lắm mới kiếm được, lúc đó lại càng không phải là đối thủ của Hải Thần kiếm ấn.