← Quay lại trang sách

Chương 14

Buổi chiều chủ nhật, sau khi đổ bánh bèo xong, thằng Minh đi tìm bọn thằng Chim, thằng Ti để chơi tạt lon. Vừa đến khoảng sân trống nơi cây me đầu ngõ, thằng Minh thấy thằng Chim, Út đẹt và thằng Gạo đang chơi trò này. Có lẽ tụi nó chơi đã lâu nên mặt mũi thằng nào cũng đỏ ké, mồ hôi chảy ròng ròng. Thằng Minh cảm thấy một cơn buồn nhẹ khi biết mình đã bị bạn bè loại ra khỏi những trò chơi cặp bồ. Thường thì mỗi khi chơi trò tạt lon, đánh bài ăn bao thuốc lá, nút khoén [1]... tụi này thường kiếm nó. Nhưng thời gian gần đây, thằng Minh tự hỏi tại sao tụi thằng Chim không đi tìm nó chơi chung nữa. Hình như thằng Chim đang tránh mặt nó, không còn thân thiết như ngày xưa. Thằng Minh cũng có tự ái nên “Thằng nào rủ thì tao chơi, không rủ thì thôi!” Dù trong lòng nghĩ vậy nhưng nó vẫn có cảm giác mình đang mất mát một cái gì. Trong lòng nó trống rỗng, hụt hẫng. Đâu còn những tiếng ơi ới gọi nhau đi ăn nước đá bào, đá nhận. Đâu còn những buổi chiều tối mát, tụi nó ra cái phông-tên nước đầu ngõ, cùng nhau gánh nước, kể chuyện vui trong lớp. Thằng Minh tự nghĩ xem mình có làm điều gì xấu để bị tụi nó “oa oa xịt” như vậy. Hay là tụi nó thấy mình đi chơi với thằng Long mập. Nhưng thằng Long mập có gì xấu đâu. Dù là con nhà giàu nhưng nó chơi với bạn bè rất tốt, không ỷ thế con nhà giàu để lên mặt với bạn bè. Ở nhà, thằng Long mập cũng chẳng biết chơi với ai. Anh của nó thì đàn với hát, chẳng bao giờ chơi với nó. Ba nó tối ngày đi làm ăn khi về nhà thì đã say mèm. Nó cũng chẳng thích bà má ghẻ của nó nên tối ngày nó cứ ru rú chơi ở trong phòng. Bởi vậy, khi gặp được một thằng bạn như thằng Minh, thằng Long mập rất thích. Nhiều lần, thằng Minh đã rủ bọn thằng Chim đi chơi chung với thằng Long mập nhưng tụi này trề môi khi dể. Thằng Minh nhận thấy thằng bạn nào cũng dễ thương. Nó không muốn chơi với đứa này thì phải “xịt” [2] đứa kia, nhưng tụi thằng Chim lại muốn nó không được chơi với thằng Long mập. Dầu sao thì tụi thằng Chim cũng có ba bốn thằng chơi với nhau còn thằng Long mập lại không có ai, ngoài nó. Bây giờ, không lẽ vì bọn thằng Chim mà bỏ thằng Long mập sao? Tội thằng này chết. Thôi, từ từ bọn thằng Chim sẽ hiểu ai tốt, ai xấu thôi. Sách Cổ Học Tinh Hoa có nói “Trường đồ tri mã lực” [3] mà. Nghĩ vậy nên khi thấy tụi nó đang chơi tạt lon, thằng Minh mở miệng cầu hòa:

- Chơi cặp bồ đi tụi bây... Có tao là đủ bốn đứa rồi...

Thằng Chim không thèm nhìn nó, nói trổng:

- Thôi nghỉ tụi bây. Đừng có chơi với đồ bợ đít nhà giàu.

Tiếng bợ đít quá nặng nề với nó. Mỗi lần đi ngang nhà nó tụi thằng Chim thường kêu lên “Đồ bợ đít nhà giàu... Đồ bợ đít nhà giàu” như vậy!

Thằng Minh lặng người. Quá tức, nó muốn thoi thằng Chim một cái nhưng dằn xuống. Nó nuốt nước miếng, nghèn nghẹn:

- Tụi bây không thích chơi với tao thì thôi, nhưng tao không bợ đít ai hết.

Nói xong nó bỏ đi, lồng ngực nặng nề. Da mặt như căng lại. Chưa bao giờ nó có cảm giác bị xua đuổi nhục nhã như thế này. Không hiểu sao thằng này đối xử với nó tận cùng bằng số, hết tình, hết nghĩa như vậy! Tụi nó đã từng có những đêm cùng gánh nước ở phông-tên đầu ngõ mà hát bài Huynh đệ chi binh của ban AVT [4]. Tụi nó là huynh đệ, là anh em như Quan Công, Lưu Bị, Trương Phi trong tuồng hát bội trong mùa kỳ yên cúng đình. Là “ba chàng ngự lâm pháo thủ” - một người vì mọi người, mọi người vì một người. “Nếu mầy là Lê Lợi thì tao sẽ là Lê Lai”, hy sinh cho nhau. Cùng lớn lên từ xóm nhỏ, cùng học chung trường Bình Tây từ lớp năm lên lớp nhứt, không lẽ nó không nhớ đến lúc nào mấy đứa cùng đi chung với nhau, không lẽ nó không nhớ gì về cái lần nó bị đại ca Hai lùn giựt hết tiền khi đánh bầu cua cá cọp...

Chú thích:

[1] Nắp chai nước ngọt.

[2] Tẩy chay, không chơi nữa.

[3] Đường dài mới biết ngựa hay.

[4] Ban nhạc hài hước nổi tiếng gồm Lữ Liên (ba ca sĩ Tuấn Ngọc), Vân Sơn, Tuấn Đăng – mặc áo dài, khăn đóng, sử dụng nhạc cụ cổ truyền, hát tân nhạc có nội dung phê phán những tệ nạn xã hội. Những bài hát nổi tiếng lúc đó là “Ba bà mẹ chồng”, “Mảnh bằng”, “Tập lái Vespa”... Thập niên 80, diễn viên kịch nói Nguyên Hạnh, ca sĩ Xuân Anh (ba của ca sĩ Phương Uyên - ban nhạc Ba Con Mèo) lập một ban nhạc có dạng như AVT nhưng không thành công lắm.