Chương 37
Mặc cho cái giường gấp của tôi hết sức khó chịu khi so sánh với cái đệm êm ái tuyệt vời trong phòng ngủ dành cho khách, tôi đã nhanh chóng thiếp đi không lâu sau khi Andrew và tôi làm tình ở đó, trong vòng tay ôm chặt của anh.
Tôi không bao giờ nghĩ mình lại làm tình trong căn phòng này, đặc biệt là khi Nina hết sức nghiêm khắc về việc cho tôi mời khách đến chơi. Quy định đó chắc chắn là không đem lại điều gì tốt đẹp cho cô ta rồi.
Một lần nữa tôi tỉnh dậy tầm ba giờ sáng. Cảm giác đầu tiên tôi nhận rõ đó là bàng quang của tôi đang đầy ắp và hơi khó chịu. Tôi phải vào phòng vệ sinh. Thường thì tôi sẽ đi vệ sinh ngay trước khi đi ngủ, nhưng Andrew đã làm tôi kiệt sức và tôi đã ngủ thiếp đi trước khi có thể gom đủ năng lượng.
Và tôi còn cảm nhận được một điều khác nữa. Cảm giác trống rỗng. Andrew không còn nằm trên cái giường này nữa.
Tôi nghĩ là sau khi tôi ngủ, anh đã quyết định về lại giường của mình. Tôi không thể trách anh. Cái giường này còn chẳng đủ thoải mái cho một người chứ đừng nói đến hai, và căn phòng này hết sức ngột ngạt. Có lẽ anh đã cố chịu đựng, nhưng sau khi xoay người trằn trọc, anh đã chuyển xuống dưới nhà. Andrew lớn hơn tôi hơn mười tuổi và lưng tôi còn chẳng chống chọi nổi qua một đêm với cái đệm này, nên tôi khó lòng có thể trách cứ anh.
Tôi rất mừng vì đây là đêm cuối cùng tôi ngủ lại đây. Có lẽ sau khi đi vệ sinh, tôi sẽ xuống nhà với Andrew.
Tôi đứng dậy, ván rên rỉ dưới trọng lượng của tôi. đi ra cửa và xoay tay nắm cửa. Như thường lệ, nó bị kẹt. Vậy nên tôi xoay mạnh hơn.
Nó vẫn không chịu nhúc nhích.
Cảm giác hoảng sợ dâng lên trong lồng ngực tôi. Tôi ép chặt người vào cửa, các vết cào trên gỗ đâm vào vai tôi, và tôi đặt tay phải vuông góc lên tay nắm cửa. Tôi thử xoay nó theo chiều kim đồng hồ thêm một lần nữa. Nhưng nó không xê dịch. Dù chỉ một milimét. Và đó là lúc tôi nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
Cánh cửa không bị kẹt.
Nó đã bị khóa.