Chương 10 CHÚA GIÊ-SU,-WENDY VÀ SOLEMAN
Soleman xong lễ chiều lúc 5 giờ. Anh lái xe về nhà để nghe cái đĩa nhạc của nhóm BlackPink Hàn Quốc đang rất nổi tiếng tại châu Âu mà một người bạn mới tặng trong sân nhà thờ và hết lời khen ngợi.
Khi cầm chiếc đĩa định cất vào cốp xe thì khuôn mặt của cô ca sỹ Kim Jisoo làm anh nhớ tới Wendy vì hai người có nét giống nhau. Rồi hình ảnh chú mèo con chảy máu đầm đìa trên ngực áo Wendy làm anh hốt hoảng.
Có lẽ giờ này Wendy vẫn còn ở bệnh viện vì ca phẫu thuật ghép xương chân cho chú mèo chắc là rất phức tạp, phải mất vài tiếng đồng hồ, rồi lại phải chờ cho nó tỉnh lại, chuyển sang phòng hồi sức thì Wendy mới xong việc được. Mà không chừng cô phải ở lại với nó tới tối. Chắc là Wendy giận mình lắm.
Soleman gọi điện cho Wendy để biết địa chỉ và quay xe về hướng đó.
Nhưng khi anh ta đến nơi thì bệnh viện vắng tanh. Phòng phẫu thuật đóng cửa. Phòng hồi sức đóng cửa. Chỉ phòng cấp cứu thì vẫn có người trực.
Soleman nhìn quanh, không thấy Wendy đâu. Anh chạy suốt những dãy hành lang bệnh viện nhưng vẫn không gặp cô. Cuối cùng Soleman ra phía sân sau thì thấy Wendy đang ngồi im trên ghết đá.
-Wendy! Mèo sao rồi?
Im lặng. Và cũng không nhúc nhích nữa.
-Anh đến để đưa em về.
Wendy vẫn không thèm quay lại nhìn. Soleman đến sát chỗ ngồi thì thấy con mèo đang nằm trên đùi cô gái.
-Phẫu thuật xong chưa? Soleman hỏi và ngồi xuống một bên.
Wendy nhắm mắt lại. Câu nói của cô đến từ một cõi nào đó rất xa lạ vì hai môi cô không hề mấp máy.
-Nó chết rồi.
-Để anh đi làm thủ tục thiêu xác.
-Không được.
-Tại sao?
-Vì tôi đang chờ Chúa Giê-su.
Soleman đưa hai tay lên trời.
-Em lại làm khó anh rồi. Anh sẽ lo mọi chi phí.
Lúc này Wendy mới chịu quay mặt lại nhìn thẳng vào Soleman:
-Anh không có đức tin sao?
-Sao hỏi vậy?
-Vì anh có vẻ không tin rằng tôi đang chờ Chúa Giê-su.
-Sao Ngài có thể đến với chúng ta được.
Nhưng ngay lập tức Giê-su hiện ra, ngồi cạnh Wendy. Soleman kinh hãi, sụp xuống lạy. Nhưng Wendy thì vẫn bình thàn. Cô trao con mèo chết cho Đấng cứu thế.
-Ngài đã từng cứu người chết sống lại. Sá gì một chú mèo con?
Giê-su làm dấu thánh, ban phước lành rồi đưa hai bàn tay mềm mại của Người ra, đón nhận chú mèo.
Chúa Giê-su nói:
-Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng. Xin Cha hãy tiếp nhận tấm linh hồn nhỏ bé này về nước Trời cùng các thiên thần. Amen.
Soleman nghe rất rõ từng lời của Chúa nhưng anh không dám ngẩn đầu lên, cứ quỳ mọp dưới cỏ. Khi anh ta thấy chung quanh im lặng quá thì mới ngước nhìn.
Trên ghế đá chỉ còn mỗi mình Wendy.
Chúa Giê-su và chú mèo con đã biến mất.
Soleman làm dấu thánh:
-Tạ ơn Chúa đã cứu vớt một linh hồn trẻ thơ tội nghiệp. Amen.