← Quay lại trang sách

Chương 17 NGHĨA TRANG MÈO-

Đối với tôi, mỗi gốc cây trong vườn là một bia mộ. Tôi vừa bế Út vừa dẫn Wendy đến viếng từng gốc cây, từng khóm hoa trong vườn.

Mèo hoang không có tên, chết ở nệnh viện

-Đây là nơi yên nghỉ của X (không có tên vì là mèo hoang), bị bệnh gan. Ngoại đem đi bệnh viện nhưng chữa không được. Hai ngày sau nó chết ở đó.

Ngoại đã ngồi với bé suốt buổi chiều, vuốt ve nó, chứng kiến cái chết từ từ… rồi đem nó về chôn dưới gốc cây hoa vàng này.

Mèo con ở trong đống cùi bị chó cắn chết

Còn đây là mộ của bé Tam Thể. Nó bị người ta vứt ở bãi rác đầu cầu, ngoại đem về nuôi được hơn một tuần thì bị chó cắn chết, ngoại chôn dưới gốc cây hoa lài này.

Nó ra hoa đẹp nhất trong vườn.

Còn đây là bia tưởng niệm Bi Bi Răng Khễnh, Út, Somali, Innova, và những bé mèo hoang khác. Cả chim bị mèo vồ nữa. Bên dưới không có gì cả vì không tìm được xác.

Ngoại không viết bằng tiếng Việt vì sợ chính quyền phát hiện, làm khó dễ.

Tôi đang bế Út trước ngực nên bảo Wendy nhặt lá khô rụng đầy trên bia, rồi giới thiệu tiếp:

Một đứa con của Xíu chết ỡ Mỹ Tho

-Còn đây là một đứa con của Xíu chết ở Mỹ Tho. Ngoại cũng không đem xác về được. Người nuôi nói nó ra chơi ở vườn chuối bị rắn cắn, nhưng mèo không sợ rắn. Ngoại nghĩ có thế nó bị chó cắn.

Cuối cùng là bé Mè, em gái của Vừng. Vừng hiện nay đang sống chung với ngoại. Mùa Vu Lan năm đó, tụi trộm chó mèo mở trận càn quét. Chúng bắt đi rất nhiều chó hoang và mèo hoang trong khu vực này. Mè mất tích nhưng Vừng thì trốn được, ở trong đống gỗ nhà hàng xóm. Hàng ngày ngoại đem thức ăn nuôi nó. Bà hàng xóm bước ra, giựt tô thức ăn ném xuống sông, rồi hét vào mặt ngoại:

“Ông không được cho nó ăn”

“Tại sao”?

“Vì tôi muốn đuổi nó đi. Đây là đống củi của tôi. Nếu ông cứ tiếp tục cho nó ăn thì nó sẽ ở đây hoài.

Ông mà không nghe lời thì tôi sẽ đánh bã cho nó chết”.

Thế là ngoại đem nó về nuôi cho tới giờ. Kìa! Nó đang đứng trước cổng. Cái con màu vàng đó.”

Tôi nói đến đâu Wendy ghi vào sổ tay đến đó.

-Con ghi vào sổ tay để làm gì vậy?

Mè, lông vằn đen, bị bọn trộm bắt

-Để đòi nợ. Tạo nghiệp tức là mắc nợ đó, ngoại.

Tôi không biết Wendy sẽ “đòi nợ” bằng cách gì. Nhìn mặt nó, thấy tái mét, lạnh lùng như một tảng băng.

Út đang ngủ say trong vòng tay tôi, chợt cựa mình, nói giọng ngái ngủ:

-Chị Wendy muốn thi hành luật nhân quả đó, ngoại.