← Quay lại trang sách

V - DI CƯ Diễn Văn của Ngô Thủ Tướng nhân dịp khai mạc Đại Hội kỷ niệm- Đệ Nhất Chu Niên Di Cư.- 11.10.1955

Thưa Quý Vị,

Nhân dân Việt Nam đang viết một trang sử đẫm máu và nhuốm lệ, nhưng thật oai hùng.

Cuộc tranh đấu của chúng ta đã chứng tỏ cho Thế Giới Tự Do thấy chúng ta đủ cương nghị, đủ hy sinh, để đánh tan mộng Thành Cát Tư Hãn của bọn lãnh tụ Đế Quốc cộng sản.

Một trong những nét bút đậm đà nhứt của trang sử mới này, là cuộc di cư vĩ đại của non một triệu đồng bào chúng ta. Người di cư đã từ bỏ tất cả những gì quý giá, để đổi lấy một điều quý giá hơn cả, là Tự Do. Đồng bào ra đi để bảo vệ quyền làm người, để nêu cao tinh thần bất khuất truyền thống của dân tộc, để trở thành những chiến sĩ tiền phong trong công cuộc bảo vệ Tự Do của nòi giống và của nhân loại.

Thế Giới Tự Do nhìn ta với bao thiện cảm, và đang hết sức nâng đỡ chúng ta, phần lớn chính là nhờ ý chí quật cường đã biểu lộ trong cuộc di cư ấy.

Chẳng những trong nước mà cả các nước ngoài đều cảm phục lòng quả cảm của những kẻ đã khuất bóng trên đường chiến đấu oanh liệt ấy, cũng như của những người hiện nay đang theo đuổi và ngày mai sẽ tiếp tục con đường đã vạch sẵn, để dẹp tan mọi âm mưu cộng sản.

***

Tôi không thể quên những ngày tháng đã trải qua, lúc cuộc di cư mới bắt đầu, trước cảnh nô nức và những con số dồn dậy của đồng bào quyết thoát ly vùng việt cộng.

Hết Hạ sang Thu, tiếp đến mùa Đông lạnh lẽo, mỗi khi mưa tuôn gió bấc, sự âu lo ngày đêm của người có trách nhiệm như thế nào để có tiền và phương tiện chuyên chở đồng bào trong khi công quỹ hầu như kiệt quệ, thế tất đồng bào cũng thấu rõ. Trong một giai đoạn đầu, Chính Phủ đã khởi sự bằng cách quyên tạm ngân số để kịp giúp đỡ đồng bào. Lẽ dĩ nhiên, công việc buổi đầu dồn dập, tránh sao khỏi những điều khiến khuyết, nhưng lòng quả cảm, đức hy sinh của đồng bào đã giúp chúng ta lướt mọi trở lực và khó khăn.

Chúng ta phải cảm ơn Ơn Trên đã dìu dắt giúp đỡ nước Việt Nam qua một năm nay, một năm khó nhọc, nhưng đầy thành tích tốt đẹp về cuộc di cư. Cám ơn các nước Dân Chủ bạn, các đoàn thể tôn giáo, chính trị, trí thức, xã hội trong nước và các xứ ở Năm Châu đã sốt sắng giúp đỡ chúng ta về tinh thần cũng như vật chất, nhất là nước Mỹ đã viện trợ lớn lao cho cuộc di cư, và nước Pháp đã giúp nhiều phương tiện chuyên chở. Hiện giờ đây, tại các xứ ấy, vẫn tiếp tục cổ động những phong trào nâng đỡ đồng bào di cư, cho đến cả việc phái người sang tận nước ta công tác mật thiết, như phái đoàn Thanh Thương Hội (Jaycee). Thật là một mối cảm động và một nguốn khích lệ. Cảm ơn toàn thể đồng bào, kẻ công người của, đã góp phần vào sự thành tựu của công cuộc di cư vĩ đại ấy.

Chúng ta cũng không quên khen ngợi tấm lòng can đảm và sốt sắng của các người lãnh đạo, từ các bậc đàn anh, các cán bộ, đến các lớp thanh niên hăng hái, đã dày công trong việc tổ chức và xúc tiến công cuộc di cư, vừa giúp đỡ đồng bào, vừa loại trừ các phần tử chuyên môn phá hoại là việt cộng len lõi vào, với âm mưu cản trở bước tiến của anh em.

Trong những lúc đầu, dẫu chật vật về nhiều phương diện, và trong cảnh lo âu hàng ngày, đồng bào di cư, chứng tỏ một bầu nhiệt huyết đáng khen và một lòng thiết tha yêu nước, vẫn luôn luôn đóng góp một cách đắc lực trong công cuộc tranh đấu Độc Lập và tiến triển mọi ngành của Quốc Gia.

Ngoài mối thông cảm sâu xa giữa con dân một nước, đồng bào di cư đã đem vào Nam nào trí thức nhân tài, nào nhân công cần cù tinh xảo, để góp phần quý báu vào việc tô bồi di sản tinh thần của tiền nhân, cũng như việc khai thác thêm nguồn lợi kinh tế. Sự trạng ấy chứng tỏ sinh lực mãnh liệt của đám người di cư không bao giờ nản chí.

Vẫn biết trong một năm, phải tranh đấu và kiến thiết một quốc gia mới, biết bao công việc dập dồn, nên việc định cư chưa được hoàn bị. Nhưng chúng ta luôn luôn cương quyết tiến tới. Đồng bào hãy hăng hái làm tròn nhiệm vụ hằng ngày, kẻ cầy sâu cuốc bẫm hoặc đốn cây phá rừng, người chăm chú tiểu công nghệ hoặc lao lực nơi xí nghiệp.

Ta không lo thiếu tài nguyên để khai thác, chỉ lo thiếu những tay thợ đông đủ và khéo léo để tăng gia sản xuất, làm thế nào cho mỗi cá nhân, mỗi gia đình được no ấm, với một mực sống khả quan, như thế mới có có phương tiện trau dồi kiến thức và phát triển khả năng; đó là điều kiện bảo đảm cho Độc Lập và vinh quang của Tổ Quốc.

Nhân danh Thủ Tướng Chính Phủ, tôi tuyên dương tinh thần hy sinh của một triệu đồng bào đã oanh liệt chống Cộng, đã oanh liệt đi tìm Tự Do. Tôi tuyên dương tinh thần đoàn kết của nhân dân toàn quốc đã xiết chặt hàng ngũ sau lưng Chính Phủ do tôi lãnh đạo. Đó là một mối đồng tâm biểu dương vẻ vang trước thế giới.

Cộng sản đã cố tâm chia rẽ đồng bào Nam, Bắc. Chúng đã thất bại nặng nề, và sẽ thất bại mãi.

Chúng ta, tuy đã thắng lợi, ban đầu là trên phương diện tinh thần, rồi đến các phương diện vật chất, nhưng trước bao nhiêu quỷ kế của bọn việt minh cộng sản cũng như bọn lưu manh quốc tế, chúng ta phải, như chiến sĩ tiền phong, luôn luôn thức tỉnh phòng vệ mọi âm mưu của chúng.

Chúng ta phải xúc tiến mạnh mẽ, vừa phục hưng các giá trị tinh thần của chúng ta xưa nay, vừa xây dựng với một tinh thần cấp tiến, nền Dân Chủ chân chính để nước Việt Nam yêu quý của chúng ta đi đến chính thể Cộng Hòa, hợp với nguyện vọng của Chính Phủ và toàn dân.

Một yếu tố thành công trong công cuộc ấy, là tình tương thân tương ái thành thật và vững chắc giữa đồng bào, sự chinh phục nhân tâm, cố gắng xây dựng để một ngày mong rất mau chóng, các nguyện vọng Thống Nhứt của chúng ta được thỏa mãn hoàn toàn.

Trong ý niệm đề cao và khuyến khích tinh thần Tự Do, Bác Ái, Xây Dựng đã biểu lộ và đang xúc tiến, tôi tuyên bố khái mạc Đại Hội kỷ niệm Đệ Nhất Chu Niên công cuộc Di Cư, và chúc Đại Hội đạt được kết quả mỹ mãn.

Diễn Văn của Ngô Tổng Thống trong dịp thăm trại định cư gần Blao.

3.1.1956

Đồng bào thân mến,

Tôi đến thăm đồng bào hôm nay, rất hoan hỷ thấy đồng bào khỏe mạnh và đã gây được cơ sở làm ăn.

Cách đây hơn một năm khi đồng bào lìa bỏ quê hương vào Nam với hai bàn tay trắng, tôi ái ngại lo lắng bao nhiêu, thì nay, trước cảnh tượng vui vẻ nầy, lòng tôi thấy hân hoan bấy nhiêu.

Với ý chí sắt đá quyết không chung sống với cộng sản đồng bào đã mạnh dạn hy sinh tất cả cơ nghiệp ra đi thì này, cũng với ý chí sắt đá ấy, đồng bào đã phá rừng vỡ núi, tạo nên một quan cảnh đầy sinh lực tại những nơi trước kia chỉ là đất hoang hay rừng rậm. Tôi biết rằng đây mới là bước đầu và đồng bào vẫn còn nhiều nỗi thiếu thốn, nhưng các thành tích đạt được đủ nêu cao năng lực kiến tạo của lớp người muốn sống với đức tính, với chính nghĩa, dưới một chế độ thật sự tự do.

Đồng bào thân mến,

Đồng bào đã trải qua những giờ phút đau thương. Thấu hiểu tình cảnh ấy, không riêng gì Chính Phủ và nhân dân trong nước, mà nhiều nước tự do trên thế giới đã hết lòng trợ giúp đồng bào di cư.

Ngày nay, các vết thương sắp được hàn gắn, đã đến lúc ta không nhắc lại những ngày đen tối nữa và mạnh dạng nhìn váo tương lai. Nền Cộng Hòa Việt Nam được thiết lập, nhờ sự nỗ lực của mọi người, sẽ đánh dấu một giai đoạn quyết định trong lịch sử dân tộc ta. Bước sang năm mới việc quan hệ hơn hết đối với chúng ta là xây dựng nền Cộng Hòa ấy thành một chính thể vững mạnh, một chế độ dân chủ thật sự, trong đó nhân phẩm được tôn trọng, đời sống được nâng cao. Công cuộc ấy thành tựu tức là đập tan mọi kế hoạch phá hoại của cộng sản và đưa chúng đến chỗ tiêu vong.

Tôi khuyên đồng bào tiếp tục cầy sâu cuốc bẫm biến miền Cao Nguyên nầy thành những vùng phì nhiêu để thêm nguồn lợi cho đất nước.

Tôi tin rằng năm 1957 sẽ đầy hứa hẹn và thân ái chúc đồng bào một năm mới vui vẻ, khỏe mạnh để hoàn thành công cuộc định cư, cùng với toàn dân góp phần tích cực xây dựng một nước Việt Nam tự do, hùng mạnh.