← Quay lại trang sách

Còn phiền toái hơn cả ả gái điếm 18 đô la

Cả Smith và con trai của ông, Harold (Con) có mặt tại bàn nơi Thorp và Hand đang chơi bài xì dách. Sau khi nghe câu chuyện từ người chia bài, họ có một vài ứng đối lịch sự. Smith (Cha) giải thích rằng việc có nhiều người lợi dụng phương pháp đếm bài cũng thường xảy ra khi chia gần đến cuối bộ bài. Và dấu hiệu để lật tẩy trò bịp này chính là việc có ai đó liên tục tăng tỷ lệ cược khi người chia chia gần hết bộ bài.

Một gã mang tên Joe Bernstein đã thắng 75.000 đô la tại khách sạn Sahara ở Las Vegas nhờ phương pháp "đếm lá át" của mình. Có tin báo rằng Bernstein đang trên đường tới Câu lạc bộ Harolds. Smith cảnh báo nhân viên mình lúc nào cũng cần đề cao cảnh giác. Và mãi đến khi Bernstein thắng 14.000 đô la từ két của Câu lạc bộ Harolds thì nhân viên mới thông báo cho ông. Bernstein một mình chơi hết bảy tụ, không chừa chỗ cho ai khác cả. Và hắn ta thấy được mọi lá bài. Với tám tụ trong cuộc chơi (tính cả người chia bài), bộ bài có giá trị trong hai lần chia. Trong lần chia đầu tiên, Bernstein cược 5 đô la một tụ. Và hắn ta quan sát, ghi nhớ có bao nhiêu con Át đã được chia. Nếu thấy hài lòng với những gì hiện ra trước mắt, hắn có thể cược 500 đô la một tụ trong lần chia tiếp theo.

Smith (Cha) hướng dẫn người chia bài tại bàn của Thorp và Hand xáo bộ bài lên mỗi khi còn từ mười hai đến mười lăm lá. Hai cha con nhà Smith ở lại bàn để theo dõi kết quả. Sau khi Thorp vẫn tiếp tục thắng một vài tụ nữa, Smith (Cha) yêu cầu người chia bài xáo bộ bài khi còn 25 lá. Thorp lại thắng và Smith yêu cầu xáo bộ bài khi còn 42 lá. Có nghĩa là họ chỉ sử dụng 10 lá đầu tiên của mỗi bộ bài được xáo.

Trong điều kiện như thế này, Thorp và Hand không thể làm gì nhiều. Và họ rời Câu lạc bộ Harolds. Thorp cảm thấy tò mò muốn gặp người chia bài bịp mà Kimmel đã chạm trán trước đó. Họ cùng đến câu lạc bộ nơi cô ta làm việc và Thorp mua 1.000 đô la thẻ đánh bạc. Anh bắt đầu cược 30 đô la. Đột nhiên, khi người chia bài tại bàn Thorp còn chưa chia xong thì người quản lý cấp một đến và yêu cầu cô ta ngừng lại. Ông ta lấy bộ bài trao cho một người chia mới. Đó là một người phụ nữ già dặn có gương mặt vô cảm.

Thorp được chia một đôi 8. Luật bài xì dách cho phép người chơi tách những đôi như thế ra. Có nghĩa là người chơi lật đôi bài có giá trị ngang nhau lên và chia là hai tụ riêng biệt. Sau đó, người chơi nhận được những lá bài mới, mặt úp xuống và họ sẽ chơi chúng giống như những tụ thông thường khác. Người chơi nào đồng ý tách bài ra như thế phải nhân đôi tiền cược vì bây giờ, người ấy đang chơi hai tụ.

Thorp đặt xuống bàn thêm 30 đô la nữa và tách đôi 8 của mình ra. Anh rút thêm bài và kết thúc với tổng số điểm là 20 và 18 cho mỗi tụ, cả hai tổng này đều cao.

Người chia bài có một lá 3 ngửa. Cô ta lật lá bài tẩy của mình lên. Nó là con 10. Và tổng cộng, cô ta đạt 13 điểm. Vì Thorp và Hand đều biết rõ điều họ đang trông chờ là gì nên họ tiếp tục quan sát những gì xảy ra sau đó. Người chia bài lật đứng bộ bài lên, bằng một ngón tay, cô ta nhẹ nhàng uốn cong góc của lá đầu tiên trong bộ về phía sau. Đó là một con Đầm Cơ (có giá trị là 10). Và lá bài này sẽ khiến cô thất bại. Bằng một trò ảo thuật mà mắt thường khó nhìn thấy kịp, cô ta tráo lá bài thứ hai lên và chia cho tụ của mình. Nó là một con 8 và cô ta có được 21 điểm.

Eddie Hand to tiếng phản đối hành động của người chia bài. Thorp cũng tham gia vào. Người chia bài tỏ ra không hề hổ thẹn hay bối rối chút nào cả. Người quản lý cấp một lắng nghe câu chuyện từ Thorp và Hand và nói rằng anh ta không thể làm gì cô nàng chia bài cả. Đó là tất cả những gì họ có thể nói với cô ta.

Sau mỗi buổi chơi bài như thế, Thorp gặp Kimmel vào dốc hết tiền trong túi ra giường khách sạn. Họ đếm các tấm thẻ đánh bạc và tiền mặt để đánh giá xem Thorp đã chơi tốt như thế nào. Thorp nhớ lại: "Ông ta nhìn tôi bằng ánh mắt chim ưng. Một ngày nọ, tôi quên không dốc hết tiền trong túi ra. Tôi cũng không biết vì sao nữa. Có lẽ vì tôi cảm thấy mệt mỏi hoặc vẫn còn trong trạng thái hưng phấn khi thắng cược. vẻ mặt ông ấy khi đó rất ngộ nghĩnh. 'Giống như là chúng ta đang thiếu tiền ấy!', 'Ô, tôi lại vừa thắng được một bao thẻ đây này'. Tôi chắc chắn rằng những chi tiết ấy thể hiện rõ hơn tính đa nghi của ông ta."

Tính đa nghi thì ở đâu cũng có cả. Một ngày sau cuộc chạm trán với người chia bài bịp bợm. Thorp, Kimmel và Hand lái xe đến sòng bạc ngoại ô thành phố. Thorp đi gọi điện thoại. Khi anh quay lại, Kimmel và Hand nói với anh ta rằng họ bị sòng bạc này cấm cửa. Người quản lý cấp một ở tầng trệt nói rằng Thorp đã thắng rất nhiều lần và liên tục. Điều này khiến họ đi đến kết luận rằng phương pháp đếm thực sự hiệu quả.

Thorp trở lại Mapes. Anh chơi một mình, bắt đầu cược từ mức 5 đô la. Người quản lý cấp một bước tới và nói rằng Thorp không còn được chào đón ở đó nữa. Điều này cũng được áp dụng với hai người bạn của anh và cũng có thể là với bất kỳ người bạn nào khác mà anh quen.

Buổi chiều sau đó, cả ba lái xe đến sòng bạc ở phía Nam hồ Tahoe. Thorp mua 2.000 đô la thẻ đánh bài và đi thẳng tới một trong số ít ỏi những chiếc ghế tại bàn chơi bài xì dách. Với 2.000 đô la, Thorp đủ tiêu chuẩn trở thành một con bạc lớn tại nơi này. Người quản lý cấp một xuất hiện cùng lời mời một bữa ăn và buổi biểu diễn miễn phí. Thorp hỏi rằng hai người bạn đi cùng với anh có được mời không. Người quản lý cấp một đồng ý. Trong vài phút chơi ngắn ngủi mà Thorp đã thắng 1.300 đô la còn Kimmel thắng 2.000 đô la.

Họ gọi món bò phi-lê và rượu sâm banh cho bữa tối trang trọng trong tiếng nhạc du dương, Bữa ăn khiến họ cảm kích người quản lý cấp một, nên sau đó, họ chuyển sang sòng bạc lân cận để tiếp tục cuộc thử nghiệm.

Đó là sòng bạc "Bánh xe ngựa Harvey" (Harvey's Wagon Wheel). Thorp lại mua 2.000 đô la thẻ đánh bài. Anh tìm cách chen chân được vào bàn đánh bạc có mức cược tối thiểu 25 đô la và bắt đầu thắng. Kimmel tham gia với anh. Theo kế hoạch, Thorp sẽ thực hiện phương pháp đếm của mình và ra dấu cho Kimmel. Hai người mất ba mươi phút để vét sạch khay tiền tại bàn.

Đó là một trường hợp xưa nay chưa từng gặp. Vì người ta luôn nghĩ tiền chảy theo hướng ngược lại. Người chia bài van nài: "Ôi, cứu tôi với, làm ơn cứu tôi".

Người quản lý cấp một xuất hiện cùng một gã tùy tùng. Khi Thorp chơi bài, người quản lý cấp một cố tìm cách giải thích vận may rủi của anh ta cho một nhân viên khác của mình. Người quản lý cấp một yêu cầu một người chia bài khác vào thay. Điều này không ngăn cản được vận thắng của Thorp và Kimmel. Sau khoảng hai và thay năm người chia bài, sòng bạc sạch tiền lần thứ hai. Thorp thắng 6.000 đô la còn Kimmel thắng 11.000 đô la.

Thorp bảo Kimmel rằng đã đến lúc nên dừng cuộc chơi. Anh đã mệt. Khi Thorp đi đổi thẻ bài thành tiền mặt, có một người phụ nữa trẻ xinh đẹp đi ngang qua anh. Cô ta mỉm cười một cách có ngụ ý với anh. Và sau đó, một người phụ nữ khác, cũng xinh đẹp như thế, có hành động tương tự. Thorp không có thời gian để bối rối vì sự nổi tiếng bất chợt của mình. Kimmel vẫn còn ngồi ở bàn chơi bài xì dách. Kimmel nói với Thorp rằng ông ta có lý do chính đáng để tiếp tục chơi.

Ván bài đang gay cấn, ông ta bảo thế. Thorp cố gắng kéo ông ta đi. Nhưng Kimmel bám chặt lấy bàn và quả quyết: "Tôi... sẽ... không... rời... khỏi... nơi... này...".  Thorp đành ngồi xuống. Anh tiếp tục thực hiện phép đếm và ra hiệu cho Kimmel. Và trong khi đếm, Thorp tiếp tục đặt cược.

Họ bắt đầu thua chóng vánh. Thorp liên tục yêu cầu Kimmel phải nghỉ. Bốn mươi lăm phút sau, ông ta bỏ cuộc. Cả hai người đã thua tổng cộng 11.000 đô la. Đúng như Hand đã nói, Kimmel còn "phiền toái hơn cả ả giá điếm 18 đô la".

-----oOo------

Thất bại này khiến họ chỉ còn 13.000 đô la để tiếp tục chuyến hành trình. Ngày hôm sau, sau khi thua tiếp 2.000 đô la tại một sòng bạc ở trung tâm thành phố, Thorp đã tìm lại được vận thắng của mình. Và một lần nữa, chủ sòng bạc lại phải quan tâm đặc biệt đến anh. Hắn ta yêu cầu người chia bài phải xáo bộ bài bất cứ khi nào Thorp thay đổi tỷ lệ cược.

Điều này gây khó khăn thật sự cho bất cứ phương pháp đếm bài khả dĩ nào. Thorp cố gắng thoát khỏi chiêu thức của người chủ sòng bạc khi anh quyết định chơi nhiều hơn một tụ vào những thời điểm ván bài đang hết sức gay cấn. Và người chia cũng xáo bài liên tục mỗi lần Thorp chơi nhiều hơn một tụ.

Thorp gãi gãi mũi của mình. Người chia xáo bài. Thorp hỏi liệu xem người chia sẽ xáo bài mỗi lần anh gãi gãi mũi chăng.

Người chia trả lời rằng Đúng .

Thorp lại gãi mũi. Người chia lại xáo bài.

Anh tiếp tục hỏi liệu cô nàng có xáo bài không nếu anh có bất cứ thái độ khác lạ nào.

Câu trả lời vẫn là: có.

Thorp đang chơi bài với các loại thẻ mệnh giá 20 đô la. Anh muốn mua thêm loại thẻ mệnh giá 50 đô la và 100 đô la. Người chủ từ chối, không bán bất cứ gì cho anh. Một bộ bài mới được mang ra. Nó được để sấp rồi lại để ngửa. Thông thường, người ta hay làm thế để người chơi có thể xác nhận rằng tất cả các lá bài đều có đủ và mặt sau của chúng không được đánh dấu. Lần này, chính nhân viên sòng bạc là người kiểm tra mặt sau các lá bài. Người chia bảo rằng Thorp có giác quan sát tinh tế và nhạy đến mức anh có thể phân biệt được các lá bài khi nhìn vào mặt sau của chúng, dù chúng không hề được đánh dấu. Anh ghi nhớ các lá bài dựa vào lỗi in ấn hoặc là dựa vào cả bụi bẩn nữa.

Thorp vẫn gan lì  tiếp tục chơi. Người chủ yêu cầu thay liên tục bốn bộ bài mới toanh cứ sau mỗi 5 phút chơi. Bây giờ, người chia lại quả quyết rằng Thorp đang ghi nhớ tất cả các lá trong bộ bài. Anh biết chính xác lá bài nào còn trong bộ và dựa vào đó mà đánh cược.

Thorp bảo rằng không ai có khả năng thực hiện được điều ấy.

Còn người chủ thì khăng khăng rằng người quản lý cấp một của mình có thể thực hiện được, hắn ta có thể ghi nhớ toàn bộ cỗ bài. Thorp cược 5 đô la rằng vị quản lý cấp một sẽ không thể.

Người quản lý cấp một và tay chia bài im lặng.

Thorp hỏi, vậy 50 đô la thì sao? Hand khiến lời thách thức thêm hấp dẫn khi đặt cược 500 đô la. Mọi người trong sòng bạc không ai nhận lời cả. Thorp và Hand bỏ di.

Họ tiếp tục thử nghiệm ở một sòng bạc nữa. Khi yêu cầu một bàn chơi riêng, họ được đưa tới gặp một vị quản lý cấp một khác, người có vẻ ngoài giống như một thành viên thuộc tổ chức Mafia. Ông ta cũng nói rằng ông biết rõ họ đang muốn gì. Cả Thorp và Hand không được chào đón tại đây.

Điều này đã chấm dứt quá trình thử nghiệm. Theo tính toán của Thorp, từ 10.000 đô la ban đầu, họ đã biến nó thành 21.000 đô la trong vòng 30 giờ chơi cá nhân. (Nếu không vì cuộc chơi đen đủi của Kimmel, họ đã kết thúc cuộc thử nghiệm với 32.000 đô la).

Họ vẫn còn thời gian để thử chút vận may trước khi ra phi trường. Kimmel muốn ghé thăm một người bạn đang quản lý sòng bạc Primadonna. Ông ta yêu cầu Thorp không nên sử dụng phương pháp đếm ở đó. Nhưng dù sao, Thorp cũng quyết định chơi với ba đồng đô la vừa tìm thấy trong túi áo. Thorp đang có lợi thế và anh ta tháng tổng cộng 35 đô la trong vòng khoảng 5 phút. Nếu không vì lời cảnh báo của Kimmel, anh ta đã cược hàng 50 đô la mỗi lần chứ không phải chỉ vài ba đô la lẻ thế này.