Las Vegas
Thorp nắm lấy mọi cơ hội để có thể nghiên cứu các vòng quay roulette ở Reno. Chúng tương tự như chiếc vòng quay trong tầng hầm của Shannon, trong đó, có nhiều vòng hơi nghiêng nghiêng một chút.
Máy đánh bạc roulette điều khiển bằng vi tính được hoàn thành vào cuối mùa xuân năm 1961. Sau một vài giờ chiếc máy hoạt động độc lập, Shannon và Thorp đã nhân tài khoản ảo của mình từ vài trăm đô la lên một con số ấn tượng, có phần không tưởng là 24.000 đô la.
Thorp đã thực hiện một cuộc tổng diễn tập trong xưởng của Shannon. Họ sử dụng loại dây tốt nhất hiện có, chỉ vừa dày bằng một sợi tóc, để kết nối hai bộ phận giữa tai nghe và túi áo. Sợi dây được dán vào da anh bằng một loại gôm Ả Rập đa năng thường dùng để dán râu, tóc giả cho các diễn viên ca nhạc tạp kỹ. Sau đó, sợi dây được sơn lại cho trùng với màu da và tóc của Thorp.
Tháng Sáu, Ed và Vivian Thorp đến Las Vegas, sau đó, Claude và Betty Shannon cũng gia nhập. Thorp nhớ lại: "Những người khác lúc ấy rất căng thẳng". Sử dụng một thiết bị để dự đoán vòng quay roulette là hoàn toàn hợp pháp vào thời ấy, năm 1961. Nhưng nhóm của Thorp cũng hiểu rõ rằng nhân viên sòng bạc sẽ chẳng thích gì với thử nghiệm của bọn họ. Không giống như thuật toán áp dụng trong bài xì dách, kế hoạch này có sử dụng một thiết bị và không thể nào chối cãi được.
Họ trọ lại trong một nhà nghỉ bình dân thay vì ở trong một khách sạn lớn có kinh doanh sòng bạc. Thorp giải thích: "Chúng tôi tin rằng các sòng bạc sẽ đặt máy nghe lén trong phòng hoặc sẽ lục tung hành lý của chúng tôi lên. Nếu bạn đang ở trong lãnh địa của họ, bạn sẽ dễ bị tấn công hơn." cả bốn người hoạt động như một đội. Trước hết, họ kiểm tra xem các bánh quay có bị nghiêng không. Khi họ tìm thấy một bánh quay hứa hẹn, Claude sẽ đóng vai người thực hành phương pháp. Anh ta đứng cạnh bánh quay và ghi chép những con số hiện ra trên một mẩu giấy. Đây chỉ là bước đánh lạc hướng. Claude đang tính thời gian của viên bi và khối quay (rô-tô) bằng thiết bị đặt dưới ngón chân. Máy tính sẽ truyền tín hiệu âm thanh đến người cược (Ed hoặc Betty) lúc này đang giả vờ như không quen biết Claude. Betty trông có vẻ ngây thơ nhất và mái tóc dài của cô giấu sợi dây tốt hơn mái tóc húi cua của Ed. Vivian làm nhiệm vụ cảnh giới. Do bồn chồn, họ cược những thẻ 10 xu. Khi con số hiện ra, họ thắng 3,6 đô la.
Những sợi dây mỏng manh ấy cứ liên tục bị đứt. Mỗi lần như thế, họ phải trở về phòng để sửa chữa. Họ mang theo cả mỏ hàn để kết chúng lại.
Những sự cố như thế này khiến họ không thể cược lớn được. Ở Las Vegas, Thorp trình diễn phương pháp đánh bài xì dách cho gia đình Shannon xem. Anh thực hiện vô cùng hoàn hảo nhưng lại không thắng được nhiều cứ như thể phương pháp không phát huy tác dụng vậy, cứ như Quý Bà May Mắn đang chống lại anh.
Họ rời Las Vegas với nhiều kế hoạch chưa chuẩn bị kỹ. Họ sẽ chế tạo chiếc máy dùng để chơi roulette có các sợi dây bền cứng hơn (hoặc là đàn ông cần để tóc dài hơn); họ cũng sẽ phát triển một chiếc máy có thể tự động hóa quá trình đếm các lá bài khi chơi xì dách (có thể Thorp đã mắc một số lỗi nhưng anh ta không nghĩ như vậy và xem xét liệu có cần một thiết bị như thế hay không); họ sẽ chế tạo một chiếc máy dành cho "bánh xe may rủi". Thorp và Shannon đã xem xét bánh xe may rủi và nhận ra rằng trò chơi này dễ dự đoán hơn nhiều so với roulette. Không có viên bi nào cả, điều cần quan tâm chính là số vòng quay và cũng không có cần gạt nào có thể làm xáo trộn mọi thứ cả. Và để kết thúc cuộc nói chuyện cởi mở này, Thorp chia sẻ: "Đối với tôi, mọi việc có vẻ rõ ràng rằng không ai trong nhóm có ý định rút lui cả."