Chương 8
Khẹc khẹc khẹc, dậy đi nào dậy đi nào. Sao thế này, sao con khỉ lại nói được tiếng người thế.
- Minh dậy đi, sắp ra đến suối rồi.
Minh mở toang mắt. Khỉ vàng đang đứng trên vai Minh, con chó ướt sũng lông quẩn dưới chân.
- Sắp đến suối rồi à? Minh hỏi con khỉ.
- Khẹc khẹc khẹc.
- Mày nói tiếng người cơ mà.
- Khẹc khẹc khẹc.
- Tao không hiểu. Nói lại đi, lúc nãy mày nói tao hiểu cơ.
- Ẳng ẳng ẳng. Chó sủa ngậu lên.
- Thôi chúng mày im đi, chó, mày biết chỗ rồi thì đi trước dẫn đường.
Chó ngoe nguẩy đuôi đi trước.
Suối suối kia, tiếng suối róc rách mỗi ngày một to dần. Bước chân Minh cuống quýt.
Đây rồi. Minh lội ào xuống nước, ngâm đôi chân nóng bừng xuống suối. Con chó cũng nhảy xuống nước, nó hứng khởi ngụp lặn. Khỉ vàng sợ nước chỉ dám ngồi trên một mỏn đá chênh vênh. Sau một hồi ngụp lặn chó đã bắt được một con cá. Nó phi thẳng đến chỗ Minh khoe chiến lợi phẩm. Minh vuốt ve chó:
- Mày giỏi lắm, ăn đi.
Con chó vẫn đứng yên mồm ngậm con cá.
- Mày ăn đi. Tao không ăn được cá sống.
Con chó vẫn đứng lặng mồm ngậm con cá. Minh chợt hiểu, đỡ lấy con cá từ mồm chó. Rồi sau đó đưa lại cho chó:
- Mày khôn thế cơ mà, không hiểu ai đã làm mày phải chạy trốn vào rừng. Của mày đây, ăn đi chó ngoan của tao.
Ngoạm con cá từ tay Minh, chó chén ngon lành.
Khỉ vàng cuống cuồng nhảy tót lên cây kêu ầm ĩ khẹc khẹc khẹc.
- Gấu đấy, gấu đấy.
Minh chỉ kịp xoay người lại đã giáp mặt với một con gấu đen to đùng. Chân tay cứng đờ, chẳng thể phản ứng, cũng chẳng kịp nằm úp mặt xuống đất giả chết nên đành ngồi chết trân. Mà có kịp úp mặt xuống suối thì cũng chết vì sặc nước.
Chó bắt thêm được một con cá nữa nhảy lên bờ bèn bỏ vội con cá ra chạy lại sủa inh ỏi. Nó đứng chắn ngang giữa con gấu và Minh. Có lúc con chó còn định giáp lá cà với con gấu, buộc gấu phải giơ tay lên đỡ. Minh nhìn thấy gấu bị mất một bàn tay. Chó sủa một lúc thì gấu bỏ đi. Khỉ vàng quay lại nhảy lên vai Minh.
- Gâu gâu gâu, khỉ hèn quá đấy.
- Khẹc khẹc khẹc, khỉ không biết đánh nhau.
- Đi thôi, không trách nhau nữa.
Minh cứ men theo bờ suối mà đi. Cái đầu lại nghĩ ngợi:
- Sao mình không nghĩ ra từ trước nhỉ, bọn người kia họ phải bám theo suối để đi chứ, để có nước uống chứ.
Đi thêm một đoạn Minh lại gặp những cành cây khô cháy dở.
- Đấy, mình cũng giỏi suy đoán đấy chứ.
Minh bới trong đống tro thấy còn một hòn than đỏ. Minh sướng quá hét váng lên:
- Có lửa rồi, có lửa rồi.
Khỉ vàng nhảy nhót tưng bừng rồi vỗ tay đen đét. Minh đi kiếm cành củi khô và lá khô. Minh nhóm lửa rất khéo. Nó đã từng thắng trong cuộc thì nhóm lửa khi cùng bọn thằng Lý thằng Thào đi học về. Mỗi thằng chỉ có một que diêm, thằng nào nhóm được lửa thì thằng ấy thắng.
Một lúc ngọn lửa đã bùng lên. Minh bảo chó:
- Mày đi bắt cho tao một con cá, tao đi bắt cua.
Chó lại nhảy xuống suồi. Minh sục tay vào một hốc đá tóm ngay được một chú cua kềnh. Minh cời than hồng và cho con cua vào nướng. Mùi cua nướng thơm nựng. Nước dãi Minh tứa ra nuốt không kịp chảy cả xuống áo. Minh lấy mu bàn tay quệt miệng. Cua chín vàng ruộm. Minh vừa thổi phù phù vừa nhai. Chà chà ngon đến thế này sao. Chó cũng đã bắt được một con cá. Nó đứng cạnh Minh vẩy nước tung tóe.
- Ha ha mày giỏi thật đấy. Của mày đây. Minh đưa cho con chó cái mai cua. Chó nhai rau ráu.
Minh bẻ một cái que xiên vào miệng cá rồi lại cời than đỏ để nướng. Mùi cá nướng thơm cả một đoạn suối. Cá chín Minh bẻ một miếng rồi gọi khỉ.
- Khẹc khẹc khẹc, lại gần đây mà ăn đi.
Khỉ vàng đến gần, Minh đưa miếng cá lại cho khỉ. Khỉ quay ngoắt người rồi lấy tay bịt mũi.
- Khẹc khẹc khẹc, tanh lắm.
- Thì thôi để tao với chó ăn.
Có một người khách cứ lấp ló trong lùm cây. Minh biết vị khách đó, chính là gấu cụt tay. Minh đứng dậy cầm theo một miếng cá.
- Gấu, ra đây nào, có ăn cá nướng không?
Chó lao vào sủa ầm ĩ.
- Thôi đi, không phải sủa đâu. Bạn của chúng ta mà.
Gấu lừ lừ đi ra. Gấu đi xuống suối. Lúc sau đi lên mồm gậm một con cá rất to. Gấu đi đến gần Minh thả con cá xuống đất. Rồi gấu lại đi xuống suối bắt cá ăn.
Có gấu hợp tác, Minh với chó được một bữa cá nướng no nê.