Chương 6
Công viên của tôi có tên là “Cứu Hộ Niềm Tin”. Khi cuộc sống mà mất niềm tin thì không còn gọi là cuộc sống. Hiện tại niềm tin đang bị bào mòn với tốc độ đáng báo động, một ngày kia niềm tin sẽ biến mất vĩnh viễn trong xã hội loài người. Công viên Cứu hộ Niềm Tin gồm có ba khu rừng.
1. Khu rừng ông Ba Bị. Đó là khu rừng có rất nhiều hoa và cây ăn quả. Có rất nhiều những loài thú nhỏ như gà, vịt, chó, mèo, thỏ… Khi các em vào khu rừng này các em sẽ được chơi với những con thú nhỏ đó. Các em sẽ được bế chúng trên tay. Các em sẽ được sờ vào những cánh hoa để cảm nhận được sự mịn màng của chúng. Bên cạnh những luống hoa rất đẹp đó sẽ không có một cô tiên nào mà sẽ có các “mẹ mìn”. Tôi đang suy nghĩ xem bộ dạng của các “mẹ mìn” sẽ ra sao? Tôi rất muốn xin ý kiến của mọi người. Tôi đưa ra những giả sử, nếu “mẹ mìn” trông bộ dạng giống như một bà phù thủy trong phim thì các em sẽ nhận biết nhanh chóng. Nhưng trong thời đại chúng ta đang sống thì “mẹ mìn” có khác gì chúng ta đâu, thậm chí còn vô cùng xinh đẹp và quyến rũ như nàng Bạch Tuyết ấy chứ? Vấn đề ở đây là làm sao để các em không bị dẫn dụ bởi “mẹ mìn”.
Có thể chúng ta sẽ dạy các em không được lấy bất cứ cái gì từ tay người lạ, không được đi theo người lạ. Trẻ con biết nghe lời. Nhưng- lại nhưng- có các em lúc nào bụng cũng đói vì cha mẹ các em nghèo quá thì chỉ cần có người cho cái bánh là các em đi theo ngay…Xin mọi người cho thêm ý kiến.
Bên cạnh chuồng thú xinh là một ông “ba bị”. Bộ dạng ông “ba bị” thế nào? Ba bị chín quai mười hai con mắt rình bắt trẻ con ư? Trẻ con sẽ nhận ra ngay. Ông” ba bị” thời nay bảnh bao quyến rũ đường mật. Dù khó chúng ta cũng phải nên cho trẻ biết cách nhận diện.
Sau đó những đứa trẻ sẽ được tham gia vào trò chơi trong hàng nghìn trò chơi dựa trên những câu chuyện cổ tích. Ví dụ một trò chơi có tên “Bà ơi sao mắt bà to thế”. Trò chơi như thế này, một đứa bé được sai mang bánh đến nhà bà ngoại. Nó phải đi qua một khu rừng có “mẹ mìn” và có ông “ba bị”. Nó phải tìm cách thoát được ông “ba bị” và “mẹ mìn”. Nếu nó không thoát được mà để “mẹ mìn” và ông “ba bị” bắt đến một ngôi nhà có một con sói. Con sói này sẽ ăn thịt nó nếu nó không trả lời được ba câu hỏi như sau:
1. Tại sao mắt ta lại to?
2. Tại sao tay ta lại to?
3. Tại sao mồm ta lại to?
Tom ngúng nguẩy đuôi rồi đi ra ngoài. Minh biết Tom có điều gì không hài lòng nhưng vẫn tiếp tục trình bày ý tưởng.
2. Khu rừng biết cách để tồn tại. Đây là một khu rừng với nhiều sự bất ngờ và thử thách. Có những đõ ong rừng với những con ong hung tợn không cho bất kỳ kẻ nào đến lấy mật. Có những cây cho nước uống trong khi người đang khát khô. Có những dòng suối đầy cá. Có những cánh đồng lúa đang chín. Có những cây cao sai quả lúc liểng. Có những ruộng khoai và những nương ngô…Có những người bạn xấu và những người bạn tốt. Những đứa trẻ ngộc nghệch thân xác nhưng nghèo nàn về kỹ năng sống sẽ được học cách để tồn tại. Mỗi đứa sẽ được phát một que diêm, chỉ một que diêm duy nhất cho một tuần trải nghiệm trong khu rừng. Từ một que diêm đó chúng sẽ học cách nhóm lên một ngọn lửa và ngọn lửa đó sẽ giúp chúng tồn tại.
Trong khu rừng này chúng sẽ học cách làm việc nhóm để bắc một chiếc cầu vượt qua sông. Quan trọng hơn chúng sẽ học được cách không để bị bạn bắt nạt cũng như biết cách kiềm chế để không hành hung bạn.
Trong khu rừng này sẽ dạy bọn trẻ biết mơ mộng trở lại. Chúng sẽ biết mơ mộng những điều khác hơn ngoài điểm số và đồng tiền.
Đặc biệt trong khu rừng này chúng sẽ phải học cách động chạm tích cực, có nghĩa là chúng sẽ phải học cách tỏ lòng yêu thương bằng những cái ôm và cảm nhận những cái ôm của người khác. Chúng sẽ biết cách ôm những con vật mà không phải sợ hãi. Và để những con vật ôm lại chúng…
3.Khu rừng cảm nhận nỗi đau. Khu rừng này trồng toàn những loài hoa rất đẹp. Nhưng những cư dân sống trong đó chính là các bạn, gấu cụt tay, trâu chột mắt, chó mất mõm… Tất cả những ai đã trải qua đau thương hãy đến đây để sống và kể câu chuyện của đời mình. Khu rừng này thực chất là cứu hộ những loài vật bị hành hạ tàn nhẫn. Khi chúng ta cảm nhận được nỗi đau của người khác thì cũng là lúc chúng ta biết cách yêu thương
Tôi đã trình bày xong ý tưởng. Xin lắng nghe ý kiến của mọi người.