← Quay lại trang sách

Chương 6

Nó chịu không biết mình lấy đâu ra cái tên Crenshaw.

Gia đình nó chẳng có ai tên là Crenshaw.

Mà nó cũng chẳng có họ hàng gì mang cái tên ấy. Cũng chẳng có bạn bè hay giáo viên nào nó biết tên là Crenshaw cả.

Nó cũng chưa bao giờ đến thị trấn Crenshaw ở Mississippi, hay khu vực dành cho điều tra dân số Crenshaw ở bang Pennsylvania, hay đại lộ Crenshaw ở Los Angeles.

Nó chưa từng đọc một quyển sách nào về Crenshaw hay xem chương trình tivi nào có cái tên Crenshaw.

Chỉ là bằng cách nào đó, từ Crenshaw nghe có vẻ hợp lý.

Mọi người trong gia đình nó đều được đặt tên theo một ai hay một cái gì đấy. Ví dụ tên bố nó được đặt theo tên ông nội. Tên mẹ nó thì giống tên bà dì. Nó và em gái không được đặt tên theo người, mà theo mấy cây đàn ghi-ta.

Nó có tên giống cây ghi-ta của bố. Cây đàn được chế tác bởi nhà sản xuất Jackson. Em gái nó thì có tên giống công ty đã chế tác cây đàn của mẹ.

Bố mẹ nó từng là nhạc sĩ. Mẹ hay gọi là đám nhạc sĩ đói khát. Sau khi nó ra đời, cả hai từ bỏ sự nghiệp âm nhạc và trở thành những người bình thường. Và vì đã hết nhạc cụ để đặt tên cho cô chó nên bố mẹ đành gọi cô chó là Aretha, theo tên ca sĩ nổi tiếng Aretha Franklin. Chuyện đó được quyết định sau khi Robin nằng nặc đòi gọi cô chó là Công Chúa Cánh Tiên Đáng Yêu, còn nó thì muốn đặt là Chó.

Ít ra thì tên đệm của tụi nó vẫn được đặt theo tên người, thay vì tên nhạc cụ. Orson và Marybelle lần lượt là tên ông bác của bố và bà cố của mẹ. Họ đã mất cả rồi, nên nó hoàn toàn chẳng biết đây có phải là những cái tên tốt hay không nữa.

Bố bảo ông bác của bố là một người bốc đồng quyến rũ, nó nghĩ điều đấy có nghĩa là ông hơi cáu kỉnh nhưng vẫn có tí tốt bụng.

Thực lòng thì nó cảm thấy một cái tên đệm khác có lẽ sẽ tốt hơn. Một cái tên mới toanh, chưa từng được ai dùng ấy.

Có lẽ vì vậy mà nó thích cái tên Crenshaw. Cái tên tạo cảm giác như một mẩu giấy trắng tinh chưa hề được tô vẽ gì lên.

Một cái tên theo kiểu mọi-chuyện-đều-có-khả-năng.

f