Chương 12
Sau đó nó không ngủ được nhiều. Nó trở mình liên tục, và cuối cùng lại ngồi dậy để đi uống nước. Cả nhà đều đã ngủ say. Cửa phòng tắm đang đóng, nhưng có ánh sáng lọt ra từ khe cửa.
Nó nghe tiếng hát khẽ.
Nó nghe tiếng nước bì bõm.
“Mẹ ơi?” Nó gọi khẽ. “Bố ơi?”
Không có tiếng trả lời.
“Robin đấy à?”
Vẫn không có tiếng trả lời. Chỉ có tiếng hát to hơn.
Nghe hơi giống bài “Con chó trong cửa sổ giá bao nhiêu?”, nhưng nó không chắc lắm.
Nó nghĩ có khi nào đây là một kẻ sát nhân cầm rìu, như trong phim ấy. Nhưng mà sát nhân chắc sẽ chẳng hơi đâu mà tắm bồn đâu.
Nó không muốn mở cửa ra.
Nó mở hé một chút.
Tiếng bì bõm vang ra nhiều hơn. Một quả bong bóng xà phòng bay ngang nó.
Nó mở cả cánh cửa ra.
Crenshaw đang tắm bồn.
l