Chương 21
Nếu một lúc nào đó bạn phải sống trong xe, thì chắc chắn bạn sẽ gặp vấn đề với những cái chân. Đặc biệt là khi bị kẹt cứng cùng nào em gái, nào mẹ, nào bố, nào cún con, lại còn cả người bạn tưởng tượng của mình nữa chứ.
Có rất nhiều kiểu vấn đề chân cẳng khác nhau.
Chân bố hôi rình.
Móng chân mẹ thì đầy mùi bút dạ, bởi mẹ dùng bút dạ thay sơn móng chân, với lý do là bà vẫn muốn trông thật xinh đẹp nên mọi người hãy chịu đựng đi.
Chân em gái thì cứ chực tới lúc bạn sắp ngủ lại thúc cho bạn một cú.
Và trò cào cào đánh thức bạn dậy là do chân của cún con.
Chân của người bạn tưởng tượng nhón nhón trên đầu bạn.
Nó đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề chân cẳng này, và cuối cùng cũng nảy ra một kế hoạch. Cứ giữ suy nghĩ “Còn chuyện gì có thể tệ hơn nữa chứ” là sẽ nảy ra cách xử lý ngay.
Nó dùng một cái hộp các-tông đựng ti vi mà nhà nó tìm thấy ở sau Walmart. Nó ép phẳng cái hộp, vẽ ra bên ngoài, và vẽ cả vào bên trong. Nó chỉ có mỗi ba cái bút dạ, một cái thì bị khô mực do nắp bút bị rơi ra phía sau mấy băng ghế. Thế nên mấy hình vẽ chủ yếu là những con chó đỏ với mắt xanh biếc. Hoặc là mấy con mèo xanh với mắt đỏ rực.
Phía trong nó vẽ những vì sao. Vì đấy có vẻ là thứ tốt đẹp để nghĩ đến trước khi chìm vào giấc ngủ.
Nó viết “Tránh xa rượu rum Jacksons”* ngoài vỏ hộp. Mẹ chép miệng và bảo thật tệ là bà đã bỏ quyển từ điển lại nhà cũ. Còn bố thì nói giá mà có rượu rum thật.
Jacksons viết nhầm từ “Room” nghĩa là căn phòng sang từ “Rum” nghĩa là rượu rum.
Cứ đến tối, nó sẽ dựng hộp lên và nhét túi ngủ vào bên trong. Khi chui vào trong hộp, nó cảm thấy giống như một con sâu chui vào chiếc vỏ kén. Cảm giác gần giống căn phòng cũ của nó, nơi nó có thể thỏa sức suy nghĩ mà không bị bất kì ai làm phiền.
Khi Robin ngủ mơ và đá phải nó, con bé sẽ đá vào thành hộp, nên không hoàn toàn giống như nó bị đá lắm.
Thật không may là Aretha lại thích ngủ cùng nó. Nên trong hộp nhiều lúc hơi hôi mùi chó.
Ngoài ra, dùng hộp thì cũng không giải quyết được cái chân bốc mùi của bố.
Nó cũng biết là nhà nó vẫn may mắn, bởi vẫn có chiếc xe van Honda đời cũ này, chiếc xe khá rộng rãi. Nó từng gặp một đứa phải sống cả năm trời trong chiếc VW. Cái xe màu đỏ, tròn tròn và bé ti teo hệt như một con bọ rùa. Thằng nhóc ấy phải ngủ ngồi, chen chúc giữa hai đứa em gái.
Một lí do khác khiến gia đình nó được gọi là may mắn, là cái hộp ngủ của nó chỉ là đồ trang trí, chứ đầy người phải sống trong hộp thật sự, ngoài đường luôn ấy.
Chẳng phải nó suy nghĩ lạc quan đâu. Khi bạn phải sống trong xe thì rõ ràng là có xe to sẽ tốt hơn hẳn xe bé tí hin. Và rõ ràng là một cái hộp ngủ ở trên xe thì sướng hơn hộp ngủ ở giữa đường.
Những điều đấy chỉ là thực tế thôi.
Nó không giống bố, bố cứ nói chúng ta không phải người vô gia cư.
Chúng ta chỉ đang đi dã ngoại bằng ô tô thôi.
u