← Quay lại trang sách

Chương 22

Nó không để tâm đến cái cần-gạt-đuôi-mèo nhiều lắm. Có lẽ mọi chuyện khác đã lạ lùng lắm rồi, nên nó không muốn suy nghĩ về những thứ kì quặc hơn nữa.

Đêm đầu tiên ở trong xe cũng khá vui vẻ. Nhà nó lái xe tới một công viên gần cầu Cổng Vàng. Một người đàn ông mang kính thiên văn ra đó để quan sát bầu trời, ông ta đã chỉ cho nhà nó hai chòm sao, Bắc Đẩu và Lạp Hộ. Phía bên kia sông, ánh đèn của thành phố San Francisco bao phủ khắp mặt đất, hệt như những ngôi sao lười biếng.

Cả nhà nó đã định ngủ luôn tại bãi đỗ xe, nhưng một người bảo vệ tới gõ lên cửa sổ xe. Chú ấy bảo gia đình nó phải đi chỗ khác, rồi lia cái đèn pin của mình khắp bãi đỗ như đang vung một thanh kiếm ánh sáng giống trong phim Chiến tranh giữa các vì sao.

Thế là mọi người lại lái xe tới quán Denny, nhà hàng mở cửa 24/7. Mẹ quen một người đầu bếp ở đó, chú ấy đã xin phép quản lý cho nhà nó được đỗ xe ở đấy, chỉ một đêm thôi. Người quản lý đồng ý, và còn cho gia đình nó mấy chiếc bánh kếp hơi cháy mà họ không thể đem phục vụ khách hàng.

Sáng hôm sau, cả nhà lại được ăn thêm bánh kếp cháy. Lúc này thì tất cả mọi người đều khó ở và buồn bực. Chỉ có Aretha vẫn giữ được tâm trạng tốt. Cô chó cực thích bánh kếp.

Hôm ấy bố mẹ chẳng có lịch làm việc gì cả, nên mọi người kéo tới thư viện công cộng để giết thời gian và rửa ráy người ngợm. Mẹ và bố lần lượt ở ngoài trông xe cùng với Aretha, tại vì để chó ở một mình trong xe khi trời nắng nóng là một việc hết sức nguy hiểm.

Thư viện có điều hòa, có cả những chiếc ghế êm ái, nhà vệ sinh còn sạch nữa, đấy là điểm cộng rất lớn.

Nó chưa bao giờ phải nghĩ đến những điều kiểu như “một cái nhà vệ sinh có sạch hay không”. Hồi trước, bất cứ khi nào nó vào phòng tắm, mẹ đều nói, “Cơn bão Jackson lại tới đây”, bởi vì nó luôn bày bừa loạn xạ.

Một trong những thí nghiệm phòng tắm yêu thích của nó có tên khoa học là “sự nổi”. Nó thì thích gọi là “Có chìm không?” hơn. Dù khiến phòng tắm hơi lộn xộn bừa phứa một tí, nhưng trò này rất thú vị. Ví dụ nhé, nếu bạn thả một chai tương cà còn đầy vào bồn tắm, thì chắc chắn nó không nổi đâu, nhưng nó sẽ khiến nước trong bồn có màu tuyệt cú mèo.

Và hiển nhiên cũng khiến mẹ bạn phát điên nữa.

Nhà nó ở lại thư viện gần như cả ngày hôm đó. Người thủ thư ở khu vực sách thiếu nhi còn chia bánh mì kẹp của cô cho nó và Robin nữa. Cô ấy có cả bánh quy hiệu Ritz, và cô tặng hết cho Robin.

Ngay sau đó, Robin quyết định khi lớn lên con bé sẽ trở thành thủ thư. Nếu không thể trở thành nhà động vật học, thì có lẽ nó cũng muốn mình sẽ là một thủ thư.

v