← Quay lại trang sách
Chương 29
Những tháng ngày vất vưởng trên đường phố, nó và Crenshaw không nói chuyện nhiều lắm. Luôn có ai đó xen vào giữa chúng nó. Nhưng không sao cả. Nó biết cậu mèo đang ở đó, và thế là đủ.
Đôi lúc đó là tất cả những gì bạn cần từ một người bạn.
Khi hồi tưởng lại quãng thời gian đó, điều nó nhớ nhất chính là Crenshaw nằm trên nóc xe van. Nó sẽ ngồi nhìn thế giới nhòe nhoẹt vút qua cửa kính ô tô, và đôi lúc thoáng thấy bóng cái đuôi của cậu mèo phất phơ trong gió như một cánh diều.
Những lúc như vậy nó cảm thấy tràn đầy hy vọng, rằng mọi việc sẽ trở nên tốt hơn, dù chỉ trong thoáng chốc. Rằng có thể, chỉ có thể thôi, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra.
C