Những điểm chạm nhỏ của hạnh phúc ta có thể dành cho nhau
Tình yêu dù ngắn hay dài cũng sẽ luôn có những nốt trầm cho riêng mình. Có người chọn cách chìm sâu thật sâu rồi chờ một nốt cao để bật lên và tiếp tục yêu nhau. Có người chọn đặt thêm một dấu lặng, rồi cứ thế rời sang một bài nhạc khác.
Nhưng, bạn thân mến, một bản nhạc sẽ chẳng thể trở nên hoàn hảo nếu thiếu những cung trầm. Chỉ có như vậy, những quãng cao mới đủ làm ta thăng hoa. Và nếu tình yêu thiếu đi những khoảng lặng thật sâu, ta cũng chẳng thể nào học được cách trân trọng những phút an vui bên nhau hiện tại. Vậy nên, mỗi khi cảm thấy cuộc tình của mình trầm xuống, hãy cứ mạnh dạn đặt lên nhau những điểm chạm hạnh phúc nhỏ xinh như tôi sắp kể với bạn tiếp theo đây, mọi chuyện rồi sẽ ổn… theo một cách diệu kỳ nào đó.
Đừng tiếc cho nhau một lời khen.
Ẩn sâu bên trong mỗi người luôn là một cái tôi đủ lớn, dù họ có nói ra hay không. Vậy nên, ai trong đời, cũng ít nhất một đôi lần muốn được ngợi khen và trân trọng. Những lời khen tặng và cảm ơn, đặc biệt từ người mình yêu thương, sẽ biến cuộc sống ngày hôm đó của một người trở nên thật khác.
Chẳng ai đánh thuế một lời khen, dù thật lòng hay có lệ, tiếc một lời khen, đôi khi, cũng là tiếc luôn cả những yêu thương của chính mình. Tình yêu mà tính toán như vậy, chẳng phải lãng phí hay sao?
Những hẹn hò như ngày đầu gặp gỡ.
Không cần quá hoa lệ hay cầu kỳ như những cặp đôi mới yêu. Không cần quá mặn nồng, lãng mạn như đôi chim tơ vừa kết tổ. Nhưng cũng đừng chỉ xuề xòa như một bữa cơm tối bình thường.
Hẹn hò sau hôn nhân là điều mà đa phần các cặp đôi đều vô tình lãng quên, nhất là khi họ bắt đầu bận rộn chuyện con cái, tiền nong.
Đó, có thể là những phút ngắn thôi, khi những đứa trẻ chìm vào giấc ngủ, bạn kéo người ấy ra lan can, nhâm nhi ly rượu hay trà nóng, ngồi tựa vào nhau lặng im sau một ngày dài mệt mỏi.
Đó, có thể là những giờ ăn trưa vội vã khi một trong hai người có việc đi qua chỗ làm của nhau; những lúc hiếm hoi có thể gửi cháu ở nhà ông bà để hai vợ chồng được hò hẹn xem phim, đi dạo, ăn tối, hay có những phút riêng tư lâu rồi không thấy trong chính căn hộ của mình.
Giữ cho mối quan hệ luôn trẻ như những ngày đầu, đâu phải là điều quá khó, phải không?
Đừng nghĩ mình ‘‘biết tuốt’’.
Con người luôn thay đổi và không ngừng hoàn thiện bản thân. Một nửa của cuộc đời bạn cũng vậy. Người của những ngày mới yêu sẽ khác người của những ngày mới cưới và càng khác hơn người của những năm tháng sau này.
Bạn chẳng thể tự cho mình là người thấu hiểu hoàn toàn người đó dù có đầu gối tay ấp đến bao lâu.
Vậy nên, đừng ngại ngần những lời hỏi thăm, những giờ tâm sự. Bạn sẽ thấy, thế giới của người đó, thực ra ngày càng có nhiều điều để bạn khám phá và tìm kiếm hơn.
Luôn tìm kiếm những điều mới mẻ.
Trái đất luôn vận động. Vạn vật luôn không ngừng tiến hóa. Tình yêu của bạn cũng cần như vậy. Tình yêu hay hôn nhân vốn giống như một ao tù. Nếu bạn không biết cách khuấy động hay thanh lọc, càng ngày, thế giới đó sẽ càng như một nơi giam chân hơn là một nơi để bạn thỏa sức vẫy vùng với cảm xúc của chính mình.
Học cách làm mới tình yêu, làm mới cuộc sống hôn nhân từ những điều nhỏ nhất. Bạn sẽ thấy, kết hôn vốn không đáng sợ như bạn nghĩ.
Nếu không thể làm mới xúc cảm, thì dành tặng đối phương đồ đạc mới cũng đâu phải là lựa chọn tồi?
Chạm để biết mình còn yêu.
Điều cuối cùng. Một điều nhỏ duy nhất nữa thôi. Những điểm chạm.
Tình yêu theo thời gian, nếu không để ý, sẽ biến thành tình nghĩa, đôi khi là trách nhiệm, là gánh nặng ta đặt lên vai nhau. Và, bạn biết đấy, việc theo đuổi ước mơ sẽ chẳng còn lãng mạn, nếu giấc mơ đó vô tình trở thành thứ mà ta phải thực hiện cho hết nghĩa vụ trong cuộc sống.
Đôi khi, chúng ta vẫn thường phải tự tìm cách đánh thức mình để trả lời câu hỏi: “Mình còn yêu người đó hay không?”
Vậy nên, thi thoảng, hãy thử để con tim mình một lần tĩnh lại, thử tua lại thước phim tình cảm hai bạn từng có với nhau, thử trao nhau những điểm chạm nhẹ thôi nơi bờ môi hay khóe mắt, thử một lần cảm nhận lại cảm xúc yêu đương với người vẫn đang đầu gối tay ấp với mình, chắc chắn, cảm giác mà bạn nhận ra lúc ấy sẽ thực khó lòng diễn tả bằng lời. Yêu thương vốn kỳ diệu vậy mà.
Có thể bạn sẽ cho rằng tôi còn quá ngây thơ, nhưng tôi vẫn tin chắc rằng, cảm giác ở độ tuổi ngoài 50, khi đột nhiên một sáng thức dậy, nhìn ông chồng đang còn ngủ say và tự hỏi: “Mình còn yêu ông ý không?” rồi tự mỉm cười một mình khi nhớ lại quãng thời gian mặn nồng của hai vợ chồng, hẳn bạn sẽ thấy mình trẻ lại đến vài chục tuổi.
Đó, giờ thì như tôi vẫn hay thường kết bài. Hạnh phúc sau lễ cưới cũng đơn giản mà, phải không?