← Quay lại trang sách

Để giảm bớt cảm giác vô định về tương lai

Một không gian thoáng đãng, sạch sẽ, gọn gàng sẽ tạo cảm hứng sống và làm việc hơn rất nhiều một môi trường bề bộn, ẩm thấp hay bụi bẩn. Đó là điều mà tôi được nghe không chỉ một vài lần.

Chẳng phải ngẫu nhiên mà đến một độ tuổi nào đó, người lớn sẽ thường xuyên ca thán với bạn rằng phải dọn dẹp đi, phải sạch sẽ đi, phải ngăn nắp gọn gàng đi. Cũng chỉ là muốn cả nhà sống vui vẻ với nhau hơn mà thôi.

Thử tưởng tượng một ngày đến công sở, thay vì việc nhìn thấy chỗ giấy tờ ngổn ngang trải từ mặt bàn xuống đến hộp đựng tập “file” dưới chân bàn, ngồn ngộn đến nỗi bạn chẳng biết kéo ghế ra đâu để ngồi; bạn bỗng dưng thấy mọi thứ đã được sắp xếp gọn gàng theo đúng thứ tự mình cẩn xử lý, chỉ việc mở ra, xem xét và chuyển tiếp nó cho bộ phận tiếp theo; ngày hôm đó của bạn sẽ tươi sáng và hạnh phúc hơn biết nhường nào. Dĩ nhiên thì, cô Tấm thảo hiền đó chỉ có thể là bạn của cuối giờ hôm trước, chịu khó nán lại vài ba phút để làm chuyện đó mà thôi.

Hay như sau một ngày làm việc, học tập mệt mỏi, bạn trở về căn phòng quen thuộc và nhìn thấy chiếc giường thân yêu toát lên thứ mùi thơm tho, chăn gối được gấp gọn gàng nhưng vẫn đủ tiện lợi để chỉ cần bạn thả lưng xuống, với tay sang là có thể kéo chăn ra ngủ ngay lúc đó; mọi mệt nhọc khi ấy chẳng phải sẽ tan biến thật nhanh hay sao? Và lý tưởng nhất là việc chính tay bạn đã dành ra chút thì giờ buổi sáng, dậy sớm hơn đôi chút, rảnh rang hơn đôi chút để dọn dẹp góc nghỉ ngơi của chính mình.

À, có một chuyện là ở độ tuổi chẳng còn được “mài mông” trên ghế nhà trường mà bạn vẫn muốn học hành tử tế, thì nếu bạn không dọn dẹp bàn học cho đẹp đẽ, chuẩn bị sách vở cho sáng sủa thì mọi mơ ước cũng sẽ đều chỉ nằm trên giấy mà thôi.

Giống như việc bạn luôn cảm thấy sảng khoái và có khí thế làm việc hơn mỗi lần tắm xong vậy. Âu cũng là vì sạch hơn nên muốn cuộc sống có ích, tươi mới hơn mà thôi, nhỉ?

Đưa mắt nhìn ra xa sẽ thấy hạnh phúc đang ở gần

Không phải là thứ gì đó quá cao siêu theo kiểu luyện công hay vận khí để mở ra con mắt nhìn thấy hạnh phúc, chỉ đơn giản là khi bạn đặt kế hoạch cuộc đời mình lên giấy, dù là xa hay gần, để nhìn thấy được những gì mình sắp có ở một thì tương lai nào đó, bạn sẽ tự nhiên cảm thấy hạnh phúc đang kéo đến, thật gần.

Tôi thường tự làm điều này cho mình vào mỗi ngày đầu tuần. Tự vẽ ra cuộc sống của mình một cách đơn giản nhất, những gì tôi muốn làm, cần làm và sẽ làm. Để rồi, dù chỉ đạt được 50 hay thậm chí 5% trong số đó, thì ít ra, những ngày khởi động tuần mới của tôi cũng sẽ thật nhiều hào hứng và vui vẻ, vì tôi biết mình sắp đi về đâu, sắp đạt được những vui vẻ, hạnh phúc gì. À ừ thì, dĩ nhiên một mẹo nhỏ là, tôi luôn tìm cách cài cắm những điểm chạm hạnh phúc nhỏ xinh vào trong bản kế hoạch khô khan đó.

Ghi rõ ràng trong mục tiêu ba tháng tới là học thành thạo trình độ cơ bản của một ngôn ngữ mới, tôi tự ghi chú sẽ thưởng cho mình mỗi tuần hai tối ghé vào một quán cà phê thật đẹp và yên tĩnh để học bài cho vào đầu và để được hiểu nhầm mình vẫn là học sinh.

In đậm kế hoạch giảm cân giữ dáng, tôi chọn cho mình những vòng hồ dài và mát lành mỗi sáng sớm, đạp xe, nghe nhạc, hát vu vơ, thật thi thú biết nhường nào.

Thời gian cắt giảm tinh bột để xuống cân, tôi vẫn tự thưởng cho mình hai ngày một tuần để được ăn mọi thứ đồ ngọt mình thích.

Hay như sáu tiếng làm việc trong ngày, tôi sẽ luôn chọn cho mình những góc văn phòng thoải mái nhất để vừa ôm máy tính làm việc, vừa nhâm nhi trà nóng, nghe chút nhạc không lời nhè nhẹ bên tai, thi thoảng đưa mắt ra xa ngắm phố, ngắm trời, ngắm mây ở tầng cao.

Tất cả cuộc sống, tất cả hình dung về những hạnh phúc nhỏ xinh được ghi lại cẩn thận trong bản dự trù kế hoạch quý của cuộc đời. Và tôi, luôn tìm thấy được những niềm vui, những nụ cười thi thú trong suốt thời gian sau đó.

Đưa mắt nhìn ra xa, nhưng đừng xa quá nếu không sẽ thành ảo tưởng mất, bạn sẽ thấy hạnh phúc đang ở rất gần. Rồi cứ thế, ta vui, ta an yên, ta hài lòng với chính ta, tại sao không?