← Quay lại trang sách

Chương 17 NGÀY THỨ MƯỜI BẢY-CHỦ NHẬT, NGÀY 19 THÁNG 12-1-Trên tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

“Còn 8 giờ nữa” Ryan thì thào một mình. Họ nói với anh là di chuyển đến Norfolk mất 8 giờ. Anh xin được quay về vị trí điều khiển bánh lái vì cần phải tìm việc gì đó để làm và đây alf việc duy nhất anh biết làm trên tàu. THÁNG MƯỜI ĐỎ vẫn thiếu nhân sự trầm trọng. Gần như tất cả người Mỹ đều hỗ trợ ở khoang lò phản ứng hoặc khoang máy phía đuôi tàu. Chỉ có Mancuso, Ramius và anh ở trong phòng điều khiển. Bugayev thì đang hợp tác với Jones vận hành một thiết bị sonar cách đó vài bước và nhân viên y tế thì vẫn đang lo lắng chăm sóc cho Williams. Đầu bếp thì bận tới lui giao bánh mỳ và cà phê. Ryan thì không hứng thú với mấy món này lắm, có lẽ vì lòng hiếu khách của Greer đã hình thành thói quen kén chọn nơi anh

Ramius ngồi dựa lưng vào lan can kính tiềm vọng. Máu tại vết thương ở chân đã ngừng chảy nhưng vẫn còn rất đau nên ông để cho Mancuso kiểm tra các thiết bị và chịu trách nhiệm điều hướng

“Bánh lái để giữa” Mancuso ra lệnh

“Để giữa” Ryan đánh bánh lái bên phải để căn chỉnh nó với đường tâm và chú ý đến chỉ báo góc của bánh lái

“Bánh lái ở tâm, chuyển hướng 1-2-0” Mancuso cau mày nhìn biểu đồ, cảm thấy hơi lo lắng khi phải điều khiển con quái vật khổng lồ này một cách ung dung “Ông phải cẩn thận khi đi tàu xung quanh đây. Tác động của cát lún ở bờ biển phía nam đã khiến bãi cát liên tục dâng cao, họ phải nạo vét kênh cứ vài tháng một lần. Những cơn bão ở vùng này chả giúp ích được nhiều đâu” Mancuso trở lại chỗ cũ và quan sát bằng kính tiềm vọng

“tôi nghe nói đây là một vùng nguy hiểm” Ramius nói

“nghĩa trang của Đại Tây Dương” Mancuso khẳng định “Rất nhiều tàu bị chìm ở Outeer Banks. Thời tiết và các điều kiện hiện tại rất không tốt. Trong thế chiến thứ hai, Người Đức đã có thời gian địa ngục ở đây. Có hàng trăm con tàu bị chìm dưới đáy biển tại khu vực này, nhưng nó không được đánh dấu trên biểu đồ của các ông” Anh quay lại bàn biểu đồ “Dù sao thì chúng ta cũng phải rời bến tàu dễ thương này và đợi quay lại vị trí này trước khi quay về phía bắc” anh vẽ một tuyến đường trên hải đồ “Đây là vùng nước của ông”

Ramius đồng ý. 3 chiếc tàu ngầm đang xếp đội hình lỏng lẻo. DALLAS đang dẫn hướng 2 tàu khác ra khỏi cảng, POGY đi cuối. cả 3 tàu ngầm chuyển sang trạng thái bơi chìm và boong gần như ngập nước, không còn ai đứng trên trạm cầu. Tất cả điều hướng trực quan đều thông qua kính tiềm vọng. Radar đã bị tắt và các thiết bị điện tử khác vẫn chưa được kích hoạt. Ryan thản nhiên liếc nhìn bàn biểu đồ. Họ đang bắt đầu ra khỏi vịnh nhưng bãi cát được đánh dấu trên biểu đồ vẫn còn dài vài dặm nữa.

Họ cũng không sử dụng hệ thống đẩy caterpillar của THÁNG MƯỜI ĐỎ. Hóa ra cũng gần như giống hệt Tyler ước tính, nó có hai bộ cánh quạt đường hầm, một cặp ở khoảng một phần ba mũi thuyền, và ba bộ còn lại ở phía sau giữa thuyền. Mancuso và các kỹ sư Mỹ đã cực kỳ quan tâm nghiên cứu các bản vẽ và sau đó bình luận rất lâu và chi tiết về chất lượng thiết kế của hệ thống

Về phần mình, Ramius không muốn tin rằng tàu của ông bị phát hiện sớm thế. Mancuso cuối cùng phải mang cái biểu đồ cá nhân Jones đã làm để cho ông thấy hành trình dự kiến của THÁNG MƯỜI ĐỎ từ Iceland. Mặc dù cách nhật ký thực vài dặm nhưng cũng quá gần với lộ trình thực tế. “Sonar của các anh chắc chắn tốt hơn chúng tôi tưởng” Ramius càu nhàu cách vị trí Ryan lái tàu vài bước chân

“Nó khá tốt” Mancuso đồng ý “nhưng nó tốt hơn khi có Jonesy….cậu ta là lính sonar tốt nhất của tôi đấy”

“Quá trẻ và quá thông minh”

“Chúng tôi có rất nhiều người giống cậu ta” Mancuso cười “Tất nhiên là không bao giờ là đủ, nhưng bọn trẻ chúng tôi đều tự nguyện. Họ đều biết họ sẽ phải làm gì khi nhập ngũ. Chúng tôi chọn những người chúng tôi cần và mẹ kiếp phải đào tạo họ rất nghiêm khắc”

“Báo cáo, sonar” đó là giọng Jones “báo cáo, DALLAS đang lặn”

“Rất tốt” Mancuso châm một điếu thuốc và tiến về chiếc điện thoại, nhấn nút kết nối với phòng kỹ thuật “Bảo Manniion tiến lên. Chúng ta sẽ lặn trong vài phút nữa. OK” Anh dập điện thoại và quay lại hải đồ

“Họ sẽ phục vụ tàu anh trong hơn 3 năm, sau đó thì sao?” Ramius hỏi

“Ồ, đúng vậy, khỉ thật, rồi chúng tôi sẽ để họ đi sau khi đã đào tạo đầy đủ, đúng không?” Ramius nghĩ, sao hải quân Xô Viết không thể sử dụng phương pháp này để đào tạo và giữ lại những người giỏi như vậy? Trên thực tế, ông biết rõ hơn bất kỳ ai. Người Mỹ cho người của mình ăn uống tử tế, cho ở một căn phòng bừa bộn thích hợp và trả lương hợp lý, cho họ tự tin tưởng- tất cả những điều mà ông đã từng tìm kiếm trong suốt 20 năm qua

“Anh có muốn tôi vận hành các van không?” Mannion bước vào và hỏi ý kiến

“Ù, Pat, chúng ta sẽ lặn sau hai hoặc ba phút nữa” Mannion liếc nhìn biểu đồ khi đi qua

Ramius nhảy lò cò đến chỗ hải đồ “Họ nói với chúng tôi rằng các sỹ quan bên anh đều được tuyển chọn từ giai cấp tư sản để kiểm soát những người lính bình thường xuất thân giai cấp công nhân”

Hai tay của Mannin liên tục di chuyển trên các bộ van khác nhau. Anh phải mất hai giờ đẻ học lại cách vận hành hệ thống phức tạp này “Cũng đúng, thưa ông. Các sỹ quan của chúng tôi đều đến từ giai cấp thống trị. Cứ nhìn tôi đây thì biết” Không thấy biểu cảm gì trên khuôn mặt anh. Da của Manion có màu giống màu bã cà phê, và anh ta có giọng địa phương Nam Bronx

“Nhưng anh là người da đen” Ramius phản đối, không nghe ra thâm ý bên trong lời

“Đúng rồi, chúng tôi là tàu đa sắc tộc mà”Mancuso lại quan sát qua kính tiềm vọng “Thuyền trưởng người Guinea, điều hướng da đen và một lính sonar điên khùng”

“Tôi nghe thấy điều đó rồi đấy, sir” Jones gào ra ngoài mà không sử dụng kênh liên lạc nội bộ “Điện thoại từ DALLAS nói rằng mọi thứ đều ok, Họ đang đợi chúng ta. Tin tức tiếp sẽ đến gửi trong thời gian ngắn”

“Được rồi, cuối cùng cũng an toàn. Chúng ta có thể lặn bất cứ khi nào ông muốn, thuyền trưởng Ramius” Mancuso nói

“Đồng chí Mannion, mở van xả bể dằn” Ramius nói THÁNG MƯỜI ĐỎ chư bao giờ thực sự nổi và vẫn đang để chế độ sẵn sàng lặn

“vâng, vâng, sir” viên trung úy bật công tắc chính trên bộ điều khiển thủy lực. Ryan nhăn mặt. Âm thanh của chiếc tàu ngầm khi lặn xuống khiến anh nghĩ đến hàng trăm cái nhà vệ sinh đang xả nước cùng lúc

“Ryan, thang lặn 5 độ” Ramius nói

“5 độ lặn, vâng” Ryan đẩy tay lái về phía trước “tàu đang lặn 5 độ”

“Nó đang xuống từ tưu” Mannin nhận xét, kiểm tra máy đo độ sâu vẽ tay “Anh chàng này to lớn thật”

“Ừ” Mancuso nói, con trỏ đã trượt qua 20m

“Đưa tầu về 0” Ramius nói

“Tàu về góc 0, vâng” Ryan kéo lại cần điều khiển. Mất khoảng 30 giây để tàu ngầm lấy lại thăng bằng. Nó dường như phản ứng với lệnh điều khiển khá chậm. Ryan vốn nghĩ tàu ngầm cũng phản ứng nhanh như máy bay

“Khiến nó nhẹ hơn đi Pat. Thêm một độ nữa đủ để nó giữ ở mức cân bằng” Mancuso nói

“ừ ừ” Mannion nhíu mày, kiểm tra máy đo độ sâu. Mấy cái bể dằn giờ đã đầy nước và bây giờ việc cân bằng sẽ phải được thực hiện với các thùng nhỏ hơn nhiều. Phải mất 5 phút tàu mới lấy lại được cân bằng

“xin thứ lỗi, các quý ông. Vì tàu lớn nên không được nhanh nhẹn lắm” anh nói với vẻ mặt khó xử.

Ramius bị ấn tượng với cách xử lý của anh nhưng có chút không vui nên không để lộ ra ngoài. Ban đầu ông nghĩ sẽ mất nhiều thời gian hơn để thuyền trưởng Mỹ lần đầu tiên chỉ huy một chiếc tàu ngầm kỳ lạ lặn xuống, không ngờ anh ta lại làm tốt như vậy …

“Được rồi, giờ thì chúng ta có thể quay về phía bắc” Mancuso nói. Họ đã cách bãi cát được 2 dặm “Đề nghị hướng đi mới 0-0-8, thuyền trưởng”

“Ryan, rẽ trái 10 độ” Ramius ra lệnh “Hướng 0-0-8”

“OK, hướng trái 10 độ” Ryan lặp lại, một mắt dán chặt vào chỉ báo góc bánh lái, một mắt nhìn vào bộ lặp con quay hồi chuyển “Chuyển hướng 0-0-8”

“Chú ý, Ryan. Bánh lái quay chậm nhưng một khi nó quay, cậu nên lập tức giữ nó lại….”

“quay về hướng ngược lại” Mancuso lịch sự sửa lại

“Đúng vậy, quay trở lại bánh lái là để giữ nguyên hành trình của tàu ngầm.”

“Được rồi”

“Thuyền trưởng, có vấn đề gì với bánh lái không?” Mancuso hỏi “Từ hồ sơ theo dõi thì có vể như vòng quay tàu rất lớn ”

“Điều này thường xảy ra với caterpillar. Nước từ đường ống đập vào bánh lái rất mạnh và nếu bạn sự dụng bánh lái nhanh thì sẽ rung động rất mạnh. Chúng tôi đã gặp sự cố trong chuyến thử nghiệm đầu tiên trên biển, nó đã bị hư hại rất nặng. Nó đến từ- nói như thế nào nhỉ- hai đường ống caterpillar cùng lúc”

“Liệu có xảy ra tình trạng tương tự với cánh quạt không” Mannion hỏi

“Không, chỉ với caterpillar” Mancuso không thích điều này, nhưng nó cũng không phải vấn đề lớn. Kế hoạch là một chuyến đi trực tiếp, đơn giản. 3 tàu ngầm sẽ đi thẳng đến Norfolk. Hai tàu ngầm tấn công của Mỹ sẽ đi trước 30 hải lý để chịu trách nhiệm trinh sát vùng biển trong khi THÁNG MƯỜI ĐỎ thong dong đi ở vận tốc 20 hải lý/giờ

Sau khi quay mũi tàu, Ryan bắt đầu quay trở lại bánh lái. Anh đợi quá lâu. Dù đã lệch sang phải 5 độ, mũi thuyền vẫn lệch khỏi lộ trình ban đầu. Bộ lặp lại la bàn con quay hồi chuyển tạo ra âm thanh “nhấp” và “nhấp” mỗi ba độ và không dừng lại cho đến tiêu đề 0-0-1. Phải mất thêm hai phút để sửa lại đúng lộ trình “Xin lỗi, sẵn sàng duy trì 0-0-8” cuối cùng anh cũng báo cáo. Ramius tỏ ra dễ tính “Cậu học rất nhanh đó Ryan, có lẽ một ngày nào đó cậu sẽ trở thành thủy thủ thực sự”

“Không, cảm ơn! Điều duy nhất tôi học được trong chuyến đi này là các anh xứng đáng với từng xu nhận được”

“Không thích tàu ngầm à?” Mannion cười toe toét

“Không có chỗ chạy bộ”

“Đúng rồi. Trừ khi anh vẫn còn cần tôi, thuyền trưởng. tôi sẽ phải đến đuôi tàu. Khoang máy đang cần nhân sự” Manniion nói.

Ramius gật đầu. Chả lẽ cậu ta xuất thân tự tầng lớp thống trị? Viên thuyền trưởng tự hỏi

Tàu V.K.KONOVALOV

Tàu của Tupolev đang quay lại phía tây. Hạm đội đã gửi lệnh cho mọi người quay về nhà với tốc độ 20 hải lý/ giờ, trừ tàu Alfa của anh và một con tàu khác. Tupolev đang đi về phía tây được 2.5 giờ, giờ thì nó đang đi ngược lại với tốc độ 5 hải lý/giờ, đây là tốc độ lý tưởng của tàu Alfa mà không gây ra tiếng ồn. Ý định của hạm đội là tàu của anh sẽ đi chậm lùi về sau và lợi dụng sự hỗn loạn để hạm đội bỏ rơi tàu của anh. Vậy, một chiếc tàu Ohio đang hướng tới Norfolk – hoặc có thể Charleston. Bất kể thế nào thì Tupolev cũng nhẹ nhàng quay lại và quan sát. THÁNG MƯỜI ĐỎ đã bị phá hủy, đó là tất cả những gì anh biết từ lệnh chiến đấu. Tupolev lắc đầu. Sao Marko có thể làm điều như thế chứ? Bất kể câu trả lời là gì thì ông ấy cũng phải trả giá tội phản quốc bằng mạng sống

Lầu Năm Góc

“Nếu có thêm tầng che phủ trên kia thì tôi sẽ cảm thấy tốt hơn” Đô đốc Foster dựa vào tường, nói

“Đồng ý, nhưng chúng ta không thể rõ ràng, phải không?” tướng Harris hỏi

Hai máy bay chống ngầm P-3 đang dần theo từ Hatteras tới Virginia Capes theo tuyến nhiệm vụ huấn luyện thông thường. Hầu hết con Orion khác đều đang tuần tra trên biển. Hạm đội Liên Xô đã xa bờ được 400 dặm. 3 nhóm tàu mặt nước đã hợp lại và đi theo hướng đội hình tàu ngầm dẫn dắt. Tàu KENNEDY, AMERICA và NIMITZ ở cách 500 dặm phía đông và tàu NEW JERSEY chặn hậu. Người Nga sẽ bị giám sát chặt suốt chặng đường về nhà. Các nhóm tác chiến tàu sân bay sẽ theo họ dọc theo đường đến Icelan, giữ khoảng cách chặt chẽ và duy trì hạm đội này sẽ vẫn ở rìa tầm radar của phía bên kia, chỉ với mục đích bày tỏ mối quan tâm của Hoa Kỳ. Các máy bay đóng tại Iceland sẽ tiếp tục theo dõi chặng cuối cùng của hạm đội Liên Xô

Tàu sân bay HMS INVINCIBLE đã được giải phóng khỏi nhiệm vụ và đi được nửa đoạn đường về nhà. Các tàu ngầm tấn công Mỹ lại quay trở lại với cuộc tuần tra thường khi, và theo báo cáo thì tất cả các tàu ngầm Liên Xô đều rời khỏi thềm lục địa, dù dữ liệu này vẫn cần kiểm tra thêm. Tàu Orion đi tuần tra không trang bị sonar nên khó theo dõi tiếng ồn từ tàu ngầm. Nói tóm lại, hoạt động quân sự sắp kết thúc

“Đô đốc, ông có đến Norfolk không?” Harris hỏi

“Tôi nghĩ tôi sẽ đến CINLANT để tổ chức một hội nghị tổng kết. Ông hiểu rồi đó”

“À à đúng rồi” Harris nói

Tàu NEW JERSEY

NEW JERSEY đang tiến với tốc độ 12 hải lý/giờ, với một khu trục hạm đang di chuyển đổ nhiêu liệu theo chiều ngang. Chuẩn tướng Eaton đang ở phòng biểu đồ. Cảm ơn Chúa, mọi chuyện đã qua, không có chuyện gì xảy ra. Liên Xô đang ở phía trước hàng trăm dặm. Về khoảng cách, nó vẫn nằm trong tầm bắn của tên lửa hành trình Tomahawk, nhưng nó đã vượt xa tầm bắn của các loại vũ khí khác. Nói chung, ông thấy hài lòng. Con tàu của ông đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ với tàu TARAWA và hiện đang đi về phía nam hướng tới Mayport, Florida. Ông hy vọng, cơ hội như vậy sẽ sớm xuất hiện trở lại. Đó là cơ hội hiếm có cho các tướng lĩnh trên chiến hạm chỉ huy hàng không mẫu hạm. Họ vẫn tiếp tục theo dõi đội hình KIROV. Nếu có một trận chiến, thì Eaton tin rằng họ sẽ xử lý được mấy tên Ivan. Quan trọng hơn, ông biết chắc rằng mấy tên Ivan cũng biết thế. Tất cả họ giờ đều đang chờ lệnh quay về Norfolk. Thật tốt nếu được quay về nhà đón lễ Giáng Sinh. Ông cho rằng lính mình xứng đáng với điều đó. Nhiều sỹ quan và lính lính trên tàu chiến đều là những người sống theo kiểu cũ và gần như ai cũng có gia đình

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

Một xung. Jones ghi thời gian vào sổ và gọi “Thuyền trưởng, vừa nhận được một xung từ POGY” tàu POGY hiện giờ đang dẫn trước THÁNG MƯỜI ĐỎ VÀ DALLAS 10 dặm. Mục đích là giám sát và lắng nghe trước 10 phút, sonar chủ động phát ra một xung duy nhất có nghĩa là không có mục tiêu nào phía trước 10 dặm hoặc hơn. POGY sẽ đi chậm để xác nhận tình hình, và cách THÁNG MƯỜI ĐỎ 1 dặm về phía đông con DALLAS sẽ phóng tiếp lên phía trên POGY tiếp 10 dặm để vượt qua POGY 10 dặm.

Jones đang thử nghiệm với sonar của Nga. Anh thấy thiết bị chủ động cũng không quá tệ. Hệ thống thụ động thì anh không muốn nghĩ tới. Khi THÁNG MƯỜI ĐỎ còn nằm ở Pamlico Sound, anh đã không thể theo dõi tàu ngầm Mỹ. Dù rằng nó đứng yên, chỉ chạy lò phản ứng cho máy phát điện, nhưng cách chưa tới 1 dặm, vậy mà thật thất vọng là anh không thể tìm thấy vị trí của tàu. Viên sỹ quan phối hợp cùng anh, Bugayev, là một người đủ thân thiện. Lúc đầu anh ấy hơi kỳ lạ- nhưng thể anh ta là lãnh chúa và mình là nông nô, Jones nghĩ – cho đến khi anh ta nhìn thấy cách thuyền trưởng đối xử với anh. Điều này khiến Jones ngạc nhiên. Từ những kiến thức ít ỏi anh biết về chủ nghĩa cộng sản, anh đã hy vọng mọi người được đối xử công bằng cơ đấy. À, anh khẳng định đó là những gì anh đọc từ cuốn Chủ Nghĩa Tu Bản (Das Kapital) trong một khóa học chính trị dành cho sinh viên năm nhất. Nó sẽ có lý hơn nhiều khi nhìn vào những gì mà chủ nghĩa cộng sản đã xây dựng

Rác hết. Lính thì thậm chí còn không có căn phòng bừa bộn của riêng mình. Không phải là tào lao sao. Bạn cần ăn bữa ăn của mình trong phòng mình chứ! Jones đã tận dụng một giờ – khi mọi người tưởng là anh ngủ- để khám phá chiếc tàu ngầm này. Mr. Mannion cũng tham gia cùng anh. Họ bắt đầu với phòng ngủ của lính. Các khóa cửa cá nhân không được khóa- có lẽ để các sỹ quan có thể tùy ý khám xét. Jones và Mannion đã làm điều đó. Chả có gì thú vị. Ngay cả tạm chí khiêu dâm dành cho thủy thủ cũng thành rác. Đấy còn chưa kể tư thế cũng thật đơn giản và phụ nữ- à, Jones lớn lên ở California. Đúng là rác. Thế nên anh nghĩ không có gì khó hiểu khi những người Nga này muốn đào tẩu.

Tên lửa thì thật thú vị. Anh và Mannion mở một cửa sập kiểm tra bên trong tên lửa. Họ nghĩ nó khá tốt. Hệ thống dây điện dường như quá lỏng lẻo, có lẽ để tạo điều kiện cho việc kiểm tra. Đường đạn rất lớn, trong lòng anh đã nghĩ, vậy… lũ chó chết này dùng thứ kếch xù này nhằm vào chúng ta. Anh tự hỏi liệu hải quan Mỹ có giữ lại một ít hay không. Ý kiến ngu xuẩn, Jonesy, anh tự nhủ. Anh không bao giờ muốn số tên lửa chết tiệt này được phóng đi. Nhưng chắc chắn tất cả vũ khí và trang bị trên tàu ngầm này sẽ được dỡ xuống và tháo rời để thử nghiệm-và bản thân anh là chuyên gia sonar Liên Xô số một của Mỹ. Cớ lẽ anh sẽ có mặt để phân tích….có vẻ như đáng để phục vụ tại Hải quân thêm vài tháng nữa.

Jones rút ra một điếu thuốc “Muốn một điếu không, Mr. Bugayev?” Anh đưa bao thuốc lá ra và đưa về phía sỹ quan phụ trách điện tử

“Cảm ơn Jones. Cậu đã từng học đại học?” viên trung úy lấy ra một điếu thuốc lá Mỹ mà thực ra anh đã muốn hút từ lâu nhưng vì lòng tự trọng mà không hỏi. Anh dần hiểu rằng người lính Mỹ này chính là đồng nghiệp của mình. Mặc dù không phải là sỹ quan chuyên nghiệp, nhưng kỹ năng vận hành và bảo trì sonar của anh ta giỏi hơn bất kỳ ai anh ta biết

“Vâng, sir” Jones biết sẽ không bao giờ khiến ai tổn thương khi gọi các sỹ quan là “sir”, đặc biệt là những thằng ngu “Tại Học viện Công nghệ California, tôi đã theo học năm học kỳ, cũng bình thường, nhưng tiếc là tôi vẫn chưa học xong.”

“tại sao cậu lại bỏ học?”

Jones mỉm cười “Chà, sir, ông không hiểu, Cal Tech là, chà, một nơi thú vị. Tôi đã chế nhạo một giáo sư. Khi ông ấy đang thử nghiệm chụp ảnh nhanh với việc tắt tần số, tôi đã bí mật kết nối một công tắc nhỏ để tắt đèn. Trong phòng thí nghiệm, nguồn điện được tách ra khỏi công tắc, thật không may, công tắc đã bị đoản mạch và gây ra một vụ cháy điện nhỏ. Kết quả là phòng thí nghiệm đã bị thiêu rụi. Vị giáo sư đã làm việc chăm chỉ để tích lũy dữ liệu thí nghiệm trong ba tháng và thiết bị trị giá 15.000 đô la đã bị đốt sạch. Tôi vừa phá vỡ nội quy của trường”

“Chuyên ngành của cậu là gì?”

“Tôi đang lấy bằng kỹ sư điện, với chuyên ngành phụ là kỹ thuật điều khiển. Còn 3 học kỳ nữa. Tôi sẽ lấy được bằng, rồi làm thạc sỹ, rồi lên tiến sỹ, và rồi tôi sẽ quay lại làm việc cho hải quân với vị trí là kỹ sư dân sự”

“Sao cậu giờ lại đang làm lính sonar?” Buggayev ngồi xuống Anh ta chưa bao giờ nói chuyện thế này với lính dưới quyền

“À, sir, chuyện này khá thú vị! Khi tình huống diễn ra- anh biết đấy, một trò chơi chiến tranh, theo dõi một tàu ngầm khác, giống như – tôi là một thuyền trưởng. Tất cả thuyền trưởng đều xử lý, phản ứng dựa trên các dữ liệu tôi đưa cho họ”

“VÀ cậu thích chỉ huy của mình?”

“Khá thích. Anh ấy là người thuyền trưởng tốt nhất tôi từng phục vụ- tôi đã phục vụ 3 thuyền trưởng. Thuyền trưởng hiện tại là một người giỏi. Anh làm tốt công việc của mình ok, anh ấy sẽ không quan tâm đến anh nữa. Nếu anh cần nói gì với anh ấy thì anh ấy sẽ lắng nghe”

“Cậu nói cậu sẽ quay lại đại học. Sao cậu trả được tiền học? Họ nói với chúng tôi là chỉ có con cái nhà giai cấp thống trị mới được học đại học”

“Thật vớ vẩn, sir. Ở California, nếu anh đủ thông minh để đi học thì anh cư đi học thôi. Đối với tôi thì tôi đang tiết kiệm tiền- anh không phải tiêu tiền trên tàu ngầm, đúng không? – và bên hải quân cũng sẽ giúp đỡ một phần nữa. Giờ thì tôi có đủ tiền để học lên tiến sỹ rồi. Anh học gì?”

“Tôi tốt nghiệp trường hải quân cấp cao, tương đương với Học viện hải quân Annapolis bên cậu. Tôi cũng muốn học lấy bằng ngành điện tử” Bugayev tiết lộ ước mơ của mình

“Đơn giản. Tôi có thể giúp anh. Nếu anh đủ điểm vào Cal Tech, tôi có thể giới thiệu vài người. Anh sẽ thích California. Đó là nơi đáng sống”

“Và tôi ước làm việc trên chiếc máy tính thực sự” Bugayev tiếp tục, đầy mơ ước.

Jones lén cười “Vậy anh có thể tự mua một chiếc thôi”

“Mua một cái máy tính?”

“Chắc chắn. Chúng tôi có hai cái máy tính nhỏ trên DALLAS, hãng Apples. Giá khoảng, à, 2000usd là chạy tốt rồi. Nó còn rẻ hơn xe hơi nhiều”

“Hai nghìn đô la cho một chiếc máy tính?” Bugayev chuyển từ khao khát sang nghi ngờ Jones chắc đang giở trò với mình

“Hoặc ít hơn. Hoặc 3000usd để có một con máy chạy cực ngon. Chúa ơi, anh nói với Apple an half ai và có lẽ họ sẽ cho anh miễn phí luôn ấy, hoặc hải quân sẽ cấp cho anh. Nếu anh không muốn một cái máy Apple, thì còn có Commodore, TRS-80, Atari. Đủ loại. Phụ thuộc vào mục đích anh dùng để làm gì. Anh thấy đấy, chỉ một công ty Apple đã bán trên 1 triệu cái máy rồi. Số lượng còn ít, đúng thế, nhưng đều là máy tính tốt cả”

“Tôi chưa bao giờ nghe tên hãng này – Apple?”

“Ù, Apple. Hai gã trẻ khởi nghiệp lập nên công ty này khi tôi còn học trung học. Kể từ đó họ đã bán được khoảng 1 triệu chiếc máy, như tôi nói đó – và họ thật giàu có! Tôi còn chưa tự mua cái nào – không có chỗ trên tàu ngầm – nhưng anh trai tôi thì có một cái, chiếc máy để bàn IBM. Anh vẫn không tin tôi, phải không?”

“Mỗi người đi làm đều có máy tính riêng? Thật khó tin” Anh lại rút một điếu thuốc hút. Anh nghĩ, thuốc là Mỹ không đủ mạnh.

“À, sir, vậy thì ông có thể hỏi bất cứ ai. Như tôi nói đó, DALLAS có hai cái máy Apples, chỉ để cho thủy thủ sử dụng, máy tính cũng được dùng hỗ trợ kiểm soát hỏa hoạn, điều hướng và sonar, tất nhiên rồi. Chúng tôi cũng sử dụng Apples để chơi trò chơi. Tôi chắc chắn anh sẽ thích trò chơi máy tính, anh sẽ không bao giờ thực sự vui vẻ cho đén khi biết đến trò Choplifter- và những trò khác, rồi các chương trình giáo dục, đại loại thế. Thành thật mà nói, Mr. Bugayev, trong tương lai, anh sẽ thấy rằng hầu hết mọi trung tâm thương mại đều bán máy tính”

“Làm cách nào để kết hợp máy tính với sonar?”

“Điều đó cần chút thời gian để giải thích, sir và có lẽ tôi cần có sự cho phép của thuyền trưởng” Jones tự nhắc mình gã này vẫn còn là kẻ thù, kiểu vậy

Tàu V. K. Konovalov

Chiếc tàu ngầm Alfa trôi từ từ dọc theo rìa thềm lục địa cách Norfolk khoảng 50 dặm về phía đông nam. Tupolev ra lệnh để công suất lò phản ứng xuống 5% tổng công suất đầu ra, đủ để hoạt động hệ thống điện và để trạng thái tàu ngầm hoàn toàn yên tĩnh. Lệnh được truyền đạt miệng. Tàu Konovalov đang ở trong tình trạng yên lặng, ngay cả công việc nấu nướng hàng ngày cũng đã dừng lại. Bởi vì khi nấu, việc di chuyển chảo kim loại trên vỉ sẽ tạo ra tiếng ồn do ma sát. Trước khi có thông báo mới, mọi người có thể thưởng thức món bánh mì kẹp phô mai. Họ chỉ có thể nói chuyện nhỏ giọng. Nếu ai đó gây ra bất kỳ tiếng ồn nào, nó sẽ thu hút sự chú ý của đội trưởng, và biết hậu quả là gì rồi đấy

Trung Tâm kiểm soát SOSUS

Quentin đang kiểm tra các dữ liệu khác nhau được gửi từ các liên kết dữ liệu trên hai chiếc máy bay Orion. Tua bin của tàu ngầm tên lửa USS Georgia bị hư hỏng một phần. Nó đi về phía Norfolk dưới sự che chở của hai tàu ngầm tấn công. Bởi vì người Nga đang hoạt động dọc theo bờ biển của Hoa Kỳ, nên theo tướng quan thì nó cần đi về và sửa chữa càng nhanh càng tốt. Tàu GEORGIA mang theo 24 tên lửa Trident, chiếm vị trí then chốt trong khả năng răn đe hạt nhân chiến lược của Hoa Kỳ. Bây giờ người Nga đã biến mất, công việc bảo trì nó có thể được ưu teien tăng tốc. Mặc dù sẽ không có vấn đề gì về an toàn khi gửi nó vào cảng, người ta vẫn quyết định để Orion kiểm tra khu vực biển trước, để xem liệu có tàu ngầm Liên Xô ẩn nấp trong khu vực này sau sự hỗn loạn vừa rồi hay không.

Một máy bay tuần tra Orion P-3B đang thực hiện nhiệm vụ tìm kiếm ở độ cao hơn 900 feet, cách Norfolk 50 dặm về phía đông nam. Hệ thống phát hiện hồng ngoại nhìn về phía trước không tìm thấy gì, và không có đặc điểm nhiệt trên mặt nước. Mặc dù quỹ đạo của một trong những chiếc máy bay chỉ cách tàu ngầm lớp Alfa của Liên Xô một trăm thước, máy dò từ trường trên máy bay vẫn không phát hiện được sự can thiệp có thể đo được từ từ trường Trái đất. Vỏ tàu Konovalov được làm bằng hợp kim titan phi từ tính. Phao sonar cũng không tìm thấy tiếng ồn từ lò phản ứng cách tàu ngầm lớp Alfa cách bảy dặm về phía nam. Đội tác chiến của Quentin đã nhập vào máy tính ở Norfolk với dữ liệu liên tục được gửi về. Vấn đề là họ không đếm được tất cả các tàu ngầm của Liên Xô.

Chà, viên chỉ huy xem xét dữ liệu đó, ông báo cáo có một số tàu ngầm Liên Xô đã lợi dụng cơ hội cố tình đi lệch tuyến đã được đánh dấu, vẫn còn cơ hội cho 1 hoặc 2 con tàu đâu đó ngoài kia, nhưng chưa có bằng chứng xác nhận điều đó. Ông tự hỏi CINCLANT đang làm gì. Chắc chắn ông cực kỳ hài lòng với một điều, theo ông là gần như xuất sắc: Hoạt động chống lại hạm đội Xô Viết đã được thực hiện rât tốt, đó là theo cách nhìn của ông, và một con tàu ngầm Alfa đã chết ngoài kia. Còn bao lâu nữa thì Glomar Explorer sẽ ra khơi thực hiện trục vớt mấy thứ đó nhỉ? Ông tự hỏi liệu mình có cơ hội nhìn thấy tận mắt con tàu bị chìm không. Đúng là cơ hội tốt! Đâu phải ai cũng được tham gia mấy nhiệm vụ thế này.

Không ai có vẻ nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ hiện tại. Cũng dễ hiểu thôi. Nếu GEORGIA đang thực sự có vấn đề thì động cơ của nó hẳn phải chạy rất chậm, và một chiếc tàu ngầm lớp Ohio chạy chậm sẽ tạo ra tiếng động lớn như tiếng động của một con cá voi cái còn trinh bị một con cá voi đực lần đầu tiên đuổi theo. Và nếu CINCLANFLT (Bộ Tư lệnh Hạm đội Đại Tây Dương) quan tâm đến vấn đề này, ông sẽ không giao nhiệm vụ cho hai phi công dự bị chiếc P-3 đi tuần tra. Quentin nhấc điện thoại và quay số phòng tác chiến CINCLANTFLT để lặp lại rằng không có dấu hiệu hoạt động của kẻ thù.

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

Ryan kiểm tra đồng hồ, tàu đã chạy được 5 giờ. Ngồi trên ghế một thời gian dài như vậy thực sự khó chịu. Anh nhìn lướt qua biểu đồ để xem liệu ước tính 8 giờ chèo thuyền của anh có quá lạc quan hay không – hay anh hiểu nhầm ý họ nhỉ. THÁNG MƯỜI ĐỎ đang tiến vào thềm lục địa và sẽ sớm rẽ vào hướng tây đến Virginia Capes. Có lẽ sẽ mất thêm 4 giờ nữa, không thể sớm hơn. Ramius và Mancuso trông có vẻ mệt mỏi. Mọi người đều mệt. Có lẽ khoang động cơ còn mệt hơn – không, phải là viên đầu bếp mệt nhất. Aanh phải mang cà phê và bánh mỳ cho mọi người liên tục. người Nga dường như đặc biệt đói

Tàu DALLAS và tàu POGY

Tàu DALLAS đã vượt qua POGY ở tốc độ 32 hải lý/giờ. THÁNG MƯỜI ĐỎ ở sau nó vài dặm. Thiếu tá Wally Chambers đang chỉ huy lái tàu, không thích bị mù khi phải chạy ở tốc độ cao trong suốt 35 phút qua dù tàu POGY có báo không thấy có gì lạ xung quanh. POGY ghi lại hành trình và quay lại để tìm kiếm THÁNG MƯỜI ĐỎ

“Thuyền Nga chạy ở 20 hải lý/giờ sẽ đủ ồn” sỹ quan trưởng sonar của POGY nói với đồng nghiệp “DALLAS cũng không tạo ra độ ồn thế khi chạy ở 30 hải lý/giờ”

Tàu V. K. Konovalov

“Xuất hiện vài tiếng ồn ở hướng nam” viên hạ sỹ nói

“Chính xác là cái gì?” Tupolev đã lượn lờ ở cửa phòng này nhiều giờ qua, khiến những lính sonar bắt đầu thấy nhột

“Đồng chí thuyền trưởng, quá sớm để nói đó là gì. Nhưng hướng đi không đổi, có lẽ nó đang tiến về phía chúng ta”

Tupolev quay lại phòng điều khiển. Anh ra lệnh giảm thêm công suất của lò phản ứng và xem xét có nên dừng hẳn lò hay không, nhưng mất rất nhiều thời gian để khởi động lại lò phản ứng và hiện vẫn chưa rõ mục tiêu là bao xa. Viên thuyền trưởng hút liền 3 điếu thuốc trước khi quay lại phòng sonar. Là cho lính phòng sonar lo lắng sẽ chỉ phản tác dụng. Người đó là lính giỏi nhất của anh.

“ Một cánh quạt, đồng chí thuyền trưởng đó là một tàu Mỹ, có lẽ là LOS ANGELES, đang chạy ở tốc độ 35 hải lý/giờ. Hướng của nó chỉ thay đổi 2 độ trong 15 phút. Có lẽ sẽ nhanh chóng tiến gần đến chúng ta và -đợi đã….động cơ của nó đã dừng lại” Viên hạ sỹ 40 tuổi bịt chặt tai nghe, anh ta nghe thấy tiếng bong bóng yếu dần, và khi mục tiêu biến mất, tiếng bong bóng cuối cùng cũng dừng lại hoàn toàn “đồng chí thuyền trưởng, nó đang dừng lại nghe ngóng”

Tupolev mỉm cười “đồng chí nó sẽ không nghe thấy chúng ta. Chạy nhanh và dừng lại. Cậu còn nghe được gì nữa không? Có thể nó đang hộ tống cái gì à”

Viên hạ sỹ tiếp tục nghe và điều chỉnh công tắc trên bảng điều khiển “Có lẽ…đó là âm thanh của tàu nổi, đồng chí và tôi….đợi đã. Có vẻ có vài tiếng ồn. Mục tiêu mới đang hướng về 1-7-1 và một cái mới là 1-7-5. Đồng chí thuyền trưởng, tiếng ồn rất lớn. Một xung yếu xuất hiện, từ sonar chủ động.”

“Vậy à” Tupolev dựa vào vách ngăn “Đồng chí, làm tốt lắm. Giờ thì chúng ta phải kiên nhẫn”

Tàu DALLAS

Sỹ quan Laval thông báo rằng không tìm thấy gì ở khu vực xung quanh. Bộ thu BQQ-5 nhạy cảm không nhận được bất kỳ tín hiệu nào, ngay cả sau khi hệ thống SAPS được kết nối. Chambers ã điều chỉnh mũi thuyền để có thể gửi một xung duy nhất cho POGY, và sau đó POGY gửi một xung duy nhất cho THÁNG MƯỜI ĐỎ để đảm bảo rằng có thể nhận được tín hiệu. Không có chướng ngại vật nào trước 10 dặm. POGY đang chạy với tốc độ 30 hải lý/giờ và theo sau là một tàu ngầm tấn công mới nhất của hải quân Mỹ

Tàu V. K. Konovalov

“Còn hai chiếc tàu ngầm khác. Một chiếc có chân vịt đơn và chiếc còn lại có chân vịt đôi. Tín hiệu vẫn rất yếu. Chiếc tàu ngầm một chân vịt quay nhanh hơn. Đồng chí thuyền trưởng, Hoa Kỳ có tàu ngầm đôi chân vịt?”

“có, tôi nghĩ vậy” Tupolev cũng không chắc chắn lắm. Đặc điểm tín hiệu của hai chiếc tàu rất ít khác nhau. KONOVALOV đang bò về phía trước ở độ sâu 150 mét với tốc độ hai hải lý, chuẩn bị đối phó với các tình huống bất ngờ. Lần này, anh phải dạy cho bọn đế quốc một bài học.

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

“Ai đó điều khiển tay lái giúp tôi được không?” Ryan hỏi

“Muốn thư giãn à?” Mancuso hỏi,bước qua

“Vâng, tôi chịu đựng được từ bụng lên đầu, nhưng cà phê sắp khiến tôi vỡ thận mất”

“Tôi sẽ làm cho cậu, sir” viên thuyền trưởng Mỹ ngồi vào ghế Ryan. Còn Ryan đi đên nhà vệ sinh gần nhất phía sau tàu. 2 phút sau anh cảm thấy tốt hơn nhiều. Quay trở lại phòng điều khiển, anh tập thể dục đầu gối để khôi phục máu tuần hoàn ở chân, rồi liếc nhìn bản đồ. Trông là lạ, gần như tất cả bờ biển Hoa Kỳ đều được đánh dấu bằng tiếng Nga, anh cảm thấy không thích

“Cảm ơn chỉ huy”

“Không có gì” Mancuso đứng lên

“Chắc chắn cậu không phải là thủy thủ rồi, Ryan” Ramius theo dõi anh mà không nói thêm một lời

“thuyền trưởng, tôi chưa bao giờ xác nhận mình là một thủy thủ mà” Ryan đồng ý “Còn bao lâu nữa đến Norfolk?”

“Ồ, khoảng 4 giờ nữa, hoặc hơn chút” Mancuso nói “Yêu cầu là đến sau khi trời tối. Họ có cách gì đó để che dấu chúng ta, nhưng tôi không biết nó là gì”

“Chúng ta để lại âm thanh vào ban ngày. Sẽ thế nào nếu ai đó nhìn thấy chúng ta?” Ryan hỏi

“Tôi không thấy gì, nhưng nếu có ai nhìn thấy gì đó nếu là có ai đó ở ngoài kia, thì tất cả những gì hắn nhìn thấy là 3 con tàu ngầm không số hiệu” Họ rời đi trong ban ngày để tạo lợi thế “vùng giao thoa kim loại” đối với vệ tinh Liên Xô. Ryan lấy thêm một điếu thuốc. Vợ anh sẽ lại than thở về điều này cho coi, nhưng anh lúc nào cũng cảm thấy lo lắng từ khi bước lên cái tàu ngầm này. Ngồi ở vị trí lái tàu khiến anh chẳng có việc gì làm ngoài việc nhìn chằm chằm cái bánh lái trong tay. Việc giữ thăng bằng cho tàu ngầm dễ hơn anh nghĩ nhiều. Anh phát hiện ra từ lần thử cua gấp theo hướng bất kỳ thì tàu ngầm rất nhạy cảm với việc thay đổi hướng đi, anh cho rằng điều đó không hề dễ dàng đối với hơn 30.000 tấn thép

Tàu POGY/ THÁNG MƯỜI ĐỎ

Con tàu POGY gầm lên vượt qua DALLAS với tốc độ 30 hải lý/giờ và tiếp tục chạy trong 20 phút như thế nữa, dừng lại phía trước 11 dặm – và cách KONOVALOV 3 dặm. Trên KONOVALOV thủy thủ gần như dừng thở. Sonar của POGY, dù thiếu hệ thống xử lý tín hiệu BC-10/SAPS mới nhưng vẫn đủ cao cấp. dù vậy nó vẫn không thể nghe được nếu đối phương không phát ra tiếng ồn nào. Và KONOVALOV đang hoàn toàn yên lặng.

Sau khi nhận được tín hiệu “clear” mới nhất, THÁNG MƯỜI ĐỎ vượt qua DALLAS lúc 15 giờ. Các thủy thủ đều mệt mỏi, mong chờ đến Norfolk hai giờ sau khi mặt trời lặn. Ryan đang nghĩ cách bay về London càng sớm càng tốt. Anh lo lắng CIA sẽ giữ anh lại lâu để hỏi thêm thông tin. Mancuso và thủy thủ DALLAS đang tự hỏi liệu họ có thể kịp đoàn tụ với gia đình trước lễ giáng sinh, nhưng chắc không kịp.

Tàu V. K. Konovalov

“Tôi nghĩ dù là tàu ngầm gì thì nó cũng phải là loại lớn, rất lớn. Theo đường đi hiện tại, nó sẽ đến cách thuyền của chúng ta trong vòng năm km”

“Một con Ohio, như Moscow nói” Tupolev bình luận

“Đồng chí Thuyền trưởng, qua tiếng ồn thì nó có vẻ là một chiếc tàu ngầm hai chân vịt” viên hạ sxy nói

“Tàu ngầm Ohio chỉ có một chân vịt, anh biết mà”

“Vâng, đồng chí. Dù sao thì hai mươi phút nữa sẽ rõ. Một con tàu ngầm tấn công khác đang chạy với tốc độ hơn 30 hải lý / giờ. Nếu dường đi không đổi, nó sẽ chạy qua cách chúng ta 15km”

“Và những con tàu Mỹ khác thì sao?”

“Vài km trên biển, nó đang trôi như chúng ta. Tôi chưa nắm được khoảng cách chính xác, tôi có thể được đo bằng sonar chủ động, nhưng—”

“Tôi biết hậu quả sẽ như thế nào” Tupolev cáu cảnh. Anh quay lại Phòng điều khiển “Báo cho bộ phận kỹ thuật hàng hải sẵn sàng trả lời lệnh chuông. Tất cả đã vào vị trí chiến đấu chưa?”

“Sẵn sàng, đồng chí thuyền trưởng” viên thuyền phó đáp “Chúng ta có một giải pháp tuyệt vời bắn vào tàu săn ngầm của Mỹ- Vì nó đang di chuyển với tốc độ tối đa nên nó rất dễ đối phó và chiếc còn lại có thể xác định vị trí mục tiêu chỉ trong vài giây”

“tốt, gió đã đổi chiều” Tupolev mỉm cười “Anh biết chúng ta có thể làm gì khi các điều kiện khách quan có lợi cho chúng ta không?”

“Và chúng ta sẽ làm gì?”

“Khi gã to lớn đó đi ngang qua, chúng ta sẽ đến gần phía sau và đâm một cái vào mông. Họ đang chơi trò của họ, và chúng ta sẽ chơi trò của chúng ta. Báo phòng kỹ thuật tăng động cơ lên. Chúng ta sẽ cần tăng tốc trong thời gian ngắn đấy”

“Đồng chí nó sẽ tạo ra tiếng ồn” viên thuyền phó nhắc nhở

“Đúng thế, nhưng không còn lựa chọn. 10% công suất, tàu Ohio không thể nghe được, có lẽ tàu săn ngầm gần đó cũng không”

Tàu POGY

“Nó đến từ hướng nào?” viên sỹ quan sonar chỉnh vài nút trên bảng điều khiển

“Báo cáo, sonar, tôi phát hiện ra một mục tiêu 2-3-0”

“Đã nhận” Chỉ huy Wood trả lời tức thì “Cậu phân loại được nó không?”

“Báo cáo, không. Nó chỉ vừa xuất hiện. Lò phản ứng hạt nhân và vài âm thanh hơi nước, rất rõ. Sir, tôi không thể phân loại được rõ đặc tính…..” Anh điều chỉnh công tắc khuếch đại ở mức tối đa “Không phải của chúng ta, thuyền trưởng, tôi nghĩ chúng ta đang có một con tàu ngầm lớp Alfa (lớp A) ở đây”

“Ôi chúa ơi! Tín hiệu, gửi DALLAS ngay giờ!” Viên chỉ huy đã cố nhưng DALLAS, đang chạy với tốc độ 32 hải lý, đã bỏ qua 5 xung khẩn cấp. THÁNG MƯỜI ĐỎ giờ chỉ còn cách 8 dặm

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

Jones đột ngột nhắm mắt lại “Đồng chí Bugayev, nói với thuyền trưởng là tôi vừa nghe hai tiếng xung”

“Hai tiếng”

“Nhiều hơn, nhưng tôi không kịp đếm”

Tàu POGY

Chỉ huy Wood đã ra quyết định. Ban đầu, anh muốn truyền tín hiệu sonar có định hướng cao và công suất thấp để giảm khả năng lộ vị trí. Nhưng DALLAS đã không nhận được.

“Sonar, sử dụng sức mạnh tối đa và cố gắng mọi thứ có thể để nói với DALLAS”

“Vâng vâng” viên sỹ quan điều chỉnh sức mạnh lên tối đa. Sau vài giây hệ thống sonar đạt đến 100 kilowatt chuyển tải. Ping ping ping ping ping!

Tàu DALLAS

“Ôi trời” sỹ quan phụ trách tác chiến Laval kêu lên “Báo cáo, sonar, POGY gửi tín hiệu nguy hiểm”

“Tất cả dừng lại” Chambers ra lệnh “Toàn tàu im lặng”

“Tất cả dừng lại” trung úy Goodman truyền đạt mệnh lệnh một giây sau đó. Đuôi tàu, lò phản ứng giảm hơi nước, tăng nhiệt độ để các neutrons rời khỏi bình phản ứng và làm chậm nhanh tốc độ phản ứng phân hạch

“Khi tốc độ giảm xuống 4 hải lý, hãy chạy 1/3 công suất” Chambers nói với viên sỹ quan boong khi anh ta đi về phía phòng sonar “Frenchie, tôi cần dữ liệu gấp”

“Báo cáo, tốc độ vẫn còn quá nhanh” Laval nói

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ.

“Thuyền trưởng Ramius, tôi nghĩ chúng ta cần đi chậm lại” Mancuso cẩn thận nói

“Tín hiệu không lặp lại” Ramius không đồng ý. Họ không nhận được tín hiệu thứ hai và DALLAS vẫn chưa gửi tín hiệu nguy hiểm vì nó vẫn đang chạy quá nhanh để xác định vị trí THÁNG MƯỜI ĐỎ để chuyển tín hiệu qua

Tàu POGY

“Báo cái, đã được. DALLAS đã dừng động cơ”

Wood cắn môi dưới “Được rồi, hãy cùng tìm tên khốn đó nào. Yankee tìm đi, Chief, công suất cực đại” anh bước về phòng điều khiển “Tất cả mọi người, vào vị trí chiến đấu”

Một tiếng còi báo động nổi lên hai giây sau đó. Tàu POGY đang tăng cường khả năng tìm kiếm và trong vòng 40 giây, tất cả mọi người vào vị trí. Thiếu tá Tom Reynolds, chịu trách nhiệm điều phối hỏa lực. Các sỹ quan và kỹ thuật viên trong đội anh đang chờ dữ liệu để nạp vào máy tính kiểm soát hỏa lực Mark 117

POGY gửi các xung âm thanh lên bề mặt thông qua mái vòm sonar đầu tiên. Mười lăm giây sau, tiếng vang đầu tiên xuất hiện trên màn hình của trưởng nhóm sonar Palmer

“Sonar báo cáo, chúng tôi có một mục tiêu, hướng 2-3-4, cách 6000 yards. Phân loại đặc điểm, nó có thể là tàu ngầm lớp Alfa” Palmeer nói

“cho tôi giải pháp bắn” Wood khẩn trương

“Vâng” Reynolds kiểm tra dữ liệu đầu vào trong khi một nhóm sỹ quan khác đang tính trên giấy và bút chì trên bàn biểu đồ. Máy tính hay không thì vẫn phải có phương án dự phòng. Dữ liệu đi qua màn hình máy tính. 4 ống phóng tên lửa của POGY đã được nạp 2 tên lửa chống hạm Harpoon và 2 ngư lôi Mark 48. Hiện tại chỉ có ngư lôi là hữu dụng trong tình huống này. Ngư lôi mark 48 là ngư lôi mạnh nhất của Mỹ có thể tự quay về tàu bằng siêu âm chủ động- tốc độ đạt trên 50 hải lý/giờ và mang theo một đầu đạn nặng nửa tấn

“Thuyền trưởng, quỹ đạo cho cả hai ngư lôi đã được xác định, thời gian 4 phút 55 giây”

“Sonar, xung an ninh” Wood nói

“Vâng, xung an ninh, sir” Palmer tắt hệ thống sonar chủ độngv” báo cáo, góc nâng mục tiêu gần như bằng 0, mục tiêu lặn bằng với độ sâu của chúng ta”

“tốt lắm, sonar. Tiếp tục theo dõi” Giờ thì Wood đã nắm được mục tiêu. Gửi nhiều xung âm thanh hơn sẽ chỉ khiến bản thân bạn bị phơi bày nhiều hơn.

Tàu DALLAS

“POGY đã gửi xung cái gì đó. Họ nhận được xung hướng 1-9-1” sỹ quan tác chiến Laval nói “Ở đó cũng có một chiếc tàu ngầm. Không rõ đó là loại tàu ngầm nào. Lò phản ứng và tiếng ồn hơi nước có thể được phân tích, nhưng các đặc điểm của nó vẫn chưa thu thập đủ để xác nhận”

Tàu POGY

“Báo cáo, tàu ngầm vẫn đang di chuyển” Sỹ quan Palmer báo cáo

“thuyền trưởng” Reynolds ngước mắt lên khỏi hải đồ “hướng đi của nó đang năm giữa chúng ta và mục tiêu”

“được rồi. Chạy 1/3 công suất, rẽ trái 20 độ” Wood đén phòng sonar trong khi đọc mệnh lệnh “Chief, tăng sức mạnh và gửi xung đến THÁNG MƯỜI”

“vâng, thưa ngài” Palmer điều chỉnh các công tắc điều khiển “Báo cáo sẵn sàng”

“Gửi trực tiếp cho nó, lần này nhất định phải nhận được” Wood đang quan sát chỉ số tiêu đề trên bảng vẽ sonar. POGY đang nhanh chóng quay đầu nhưng không đủ để anh hài lòng. Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ – Chỉ có anh và Reynolds biết nó là tàu Nga, dù các thủy thủ cũng lờ mờ đoán- nhưng chuyện xảy ra nhanh quá.

“Sẵn sàng”

“Gửi đi” Palmer nhấn vào nút chuyển. Ping ping ping ping ping!

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

“Thuyền trưởng” Jones hét lên “Báo động đỏ”

Không đợi Ramius kịp phản ứng, Mancuso đã nhảy đến vị trí điều khiển, vặn nút ALL STOP. Sau khi làm xong, anh quay lại và nhìn Ramis. “Tôi rất xin lỗi.”

“Không sao đâu.” Ramis giả vờ nhìn biểu đồ, cố gắng kìm nén cơn tức giận trong lòng. Một lúc sau, điện thoại reo. Ông nhấc máy, nói vài câu bằng tiếng Nga rồi cúp máy. “Tôi nói với họ rằng chúng ta đang gặp rắc rối, nhưng vẫn chưa rõ ràng chuyện gì đang xảy ra”

“Thực vậy” Mancuso bước tới cùng xem xét biểu đồ. Tiếng ồn của tuabin đang giảm dần, nhưng người Mỹ cảm thấy rằng mức giảm là chưa đủ nhanh. Theo tiêu chuẩn của Liên Xô, THÁNG MƯỜI ĐỎ rất yên tĩnh, nhưng trong mắt người Mỹ, tiếng ồn vẫn quá lớn.

“Thử xem liệu lính sonar của anh có định vị được gì không” Ramius đề nghị

“Đồng ý” Mancuso bước vài bước về sau tàu “Jonesy, tìm xem có gì ngoài kia”

“Vâng, thuyền trưởng- nhưng nó không dễ dò” Anh đã thử dàn cảm biến ở đây theo hướng hai tàu ngầm tấn công hộ tống. Jones điều chỉnh vị trí của tai nghe và bắt đầu vận hành bộ phận khuếch đại. Không có bộ xử lý tín hiệu, không có hệ thống SAPS, và bộ chuyển đổi quá tệ! Nhưng bây giờ không phải là lúc lo lắng. Hệ thống sonar ở Liên Xô được điều khiển cơ điện, không phải điều khiển thông qua máy tính như anh thường sử dụng. Anh cẩn thận điều chỉnh nhóm máy thu định hướng trong vòm sonar đầu tiên. Tay phải của anh đang lật nhanh hộp thuốc lá, mắt nhắm chặt. Anh không nhận thấy rằng Bugayev đang ngồi bên cạnh mình, nghe cùng một đầu vào

Tàu DALLAS

“chúng ta biết gì rồi, Chief?” Chambers hỏi

“Tôi chỉ có một mục tiêu và không có gì khác. POGY đã tìm thấy nói nhưng bạn của chúng ta lại ở ngay đuôi sau đó và khá mờ nhạt với tôi. POGY đang quay đầu. Có lẽ là rất gần, sir”

Chambers năm nay ba mươi ba tuổi, vừa được thăng cấp thuyền phó cách đây 4 tháng. Anh là một sĩ quan thông minh và giàu kinh nghiệm, nhưng hầu như chỉ là lính mới trong công tác chỉ hủy tàu ngầm. Trước đó, Chambers đã làm công việc hướng dẫn lò phản ứng ở Idaho trong một năm rưỡi. Anh là người đứng đầu giúp thuyền trưởng Mancuso thi hành kỷ luật, vì vậy thái độ của anh luôn tỏ ra thô lỗ để che dấu sự bất an thường khi. Giờ đây, anh đang đảm nhận nhiệm vụ chỉ huy, và anh hiểu tương lai của anh phụ thuộc vào những quyết định sắp đưa ra.

“có thể xác nhận vị trí của nó bằng một xung đơn không?”

viên sỹ quan sonar chần chừ một giây “Không đủ để tính vị trí bắn nhứng cũng đưa cho chúng ta vài thông tin”

“1 xung, làm đi”

“Vâng” Laval bắt đầu thực hiện

Tàu V. K. Konovalov

Tupolev bối rối. Thực ra, anh ta nên đợi họ đi qua rồi mới hành động, nhưng anh ta đã hành động quá vội vàng. Tuy nhiên, nếu anh ta đợi lâu như vậy, tàu ngầm của anh ta sẽ phải di chuyển. Bây giờ, cả ba chiếc tàu ngầm đang trôi gần anh ta, gần như dừng lại.

Tốc độ di chuyển của bốn chiếc tàu ngầm chỉ có thể giúp tàu ngầm duy trì độ sâu. Tàu ngầm lớp Alfa của Liên Xô ở phía đông nam. Về cơ bản chúng có dạng hình thang. POGY và DALLAS nằm ở phía bắc của KONOVALOV và THÁNG MƯỜI ĐỎ nằm ở phía đông nam.

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

“Ai đó vừa gửi xung đến nó” Jones nói khẽ “Vị trí nằm về phía tây bắc, và tiếng ồn quá yếu để có thể đánh giá được vào lúc này. Sir, tôi cá, nó phải ở rất gần chúng ta”

“Sao cậu biết?” Mancuso nói

“Những gì tôi nghe được là một xung trực tiếp. Một xung có thể đo khoảng cách. Nó được gửi bởi hệ thống BQQ-5. Sau đó, tôi nghe thấy tiếng vọng từ mục tiêu. Tôi cá rằng nó ở giữa tàu ta và hai con tàu khác của chúng ta. Giữa những chiếc tàu và hơi hướng về phía tây. Tất nhiên, ước tính này không nhất thiết phải chắc chắn lắm, nhưng nó là một dự đoán tốt nhất”

“Khoảng cách khoảng 10km, có lẽ ít hơn” Bugayev thêm vào

“Đó chỉ là một ước tính, nhưng dù sao cũng là một khởi đầu tốt, tất nhiên, tôi không có nhiều dữ liệu. Thuyền trưởng, tôi xin lỗi, nhưng đó là tất cả những gì chúng ta có lúc này” Jones nói

Mancuso gật đầu và quay trở lại phòng điều khiển

“Thế nào rồi?” Ryan hỏi. Các nút điều khiển vẫn đang đẩy hết về phía trước để duy trì lặn. Anh vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra

“Có một tàu địch ở ngoài kia”

“chúng ta biết được bao nhiêu?” Ramius hỏi

“Không nhiều, mục tiêu phía tây bắc, khoảng cách không rõ nhưng có thể không quá xa. Chỉ biết chắc nó không phải của chúng tôi. Norfolk nói khu vực này an toàn. Có thể vẫn để lọt một con cá. Chúng ta trôi dạt?”

“Chúng ta trôi dạt” Ramius với điện thoại, đưa ra vài lệnh, động cơ của THÁNG MƯỜI ĐỎ đang cung cấp một sức mạnh đủ để chạy ở tốc độ 2 hải lý/giờ nhưng không đủ để duy trì độ sâu và nó đang chủ động nổi lên một chút so với cài đặt ban đầu

Tàu DALLAS

“Hãy lùi về phía nam. Tôi không thích chiếc tàu ngầm lớp Alfa đó ở gần bạn chúng ta hơn mình. Tiến thửng hướng 1-8-5, chạy 2/3 công suất” Chambers cuối cùng nói

“Vâng” Goodman nói “Lái, rẽ phải 15 độ, hướng mới 1-8-5, 2/3 công suất”

“Phải 15 độ, vâng” viên sỹ quan phụ trách lái tàu bẻ bánh lái “Báo cáo, bánh lái đã nghiêng 15 độ, tiến theo hướng 1-8-5”

Bốn ống phóng ngư lôi của DALLAS đã được nạp 3 ngư lôi mark 48 và một thiết bị mô phỏng điều động tàu ngầm (MOSS- mobile submarine simulator) đắt tiền. Một trong những ngư lôi đang nhắm thẳng vào con Alfa, nhưng đường đạn vẫn đang hoàn thiện. “Con cá” này sẽ phải thực hiện vài cuộc tìm kiếm của chính nó. Hai quả ngư lôi của POGY đã hầu như đã lên nòng.

Vấn đề là không tàu nào có quyền bắn. Cả hai tàu ngầm tấn công đều đang hoạt động theo quy tắc tác chiến thông thường. Theo đó, họ chỉ bắn trong trường hợp phải tự về và bảo vệ THÁNG MƯỜI ĐỎ chỉ bằng hù dọa và đánh lừa. Câu hỏi là liệu con tàu ngầm Alfa đó có biết đó là THÁNG MƯỜI ĐỎ hay không

Tàu V. K. Konovalov

“Tàu đang tiến tới lớp Ohio” Tupolev ra lệnh “Đưa tốc độ lên 3 hải lý/giờ. Các đồng chí, chúng ta phải kiên nhẫn. Giờ thì người Mỹ đã biết chúng ta đang ở đâu, họ sẽ không phát xung về phía chúng ta nữa. Chúng ta sẽ rời đi trong lặng lẽ”

Cánh quạt bằng đồng của KONOVALOV quay nhanh tốc độ. Vì một số hệ thống điện không được sử dụng khẩn cấp bị tắt, nó có thể tăng tốc độ mà không làm tăng công suất đầu ra của lò phản ứng.

Tàu POGY

POGY ở gần mục tiêu nhất. Khi mục tiêu mờ dần khỏi màn hình sonar của nó, góc phương vị sẽ bị ảnh hưởng ở một mức độ nhất định. Trung tá Wood đã tính đến việc sử dụng sonar chủ động để đo lại vị trí, nhưng quyết định không làm như vậy, nếu không, vị trí tàucủa anh ta sẽ lộ ra ngoà, i như một cảnh sát đang cầm đèn pin tìm trộm trong một tòa nhà tối. Trong trường hợp này, xung chủ động được cho là có lợi cho đối thủ hơn là mình.

Chief Palmer báo cáo DALLAS đã đi qua mạn trái. Cả Wood và Chambers đều quyết định không sử dụng điện thoại dưới nước để liên lạc. Họ chỉ có thể làm mọi cách để giữ im lặng.

Tàu THÁNG MƯỜI ĐỎ

Họ bò chậm rãi trong nửa giờ. Ryan hút thuốc như khói tàu trong tư thế chiến đấu, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi nhưng anh cố gắng giữ bình tĩnh. Anh không được huấn luyện để chiến đấu trong kiểu chiến trường này, bị bẫy trong một cái lồng sắt, không thể nhìn hay nghe thấy gì. Anh biết có một tàu ngầm Liên Xô ngoài kia và anh biết lệnh của nó là gì. Nếu thuyền trưởng tàu kia biết họ là ai- thì sẽ thế nào? Hai thuyền trưởng ở đây, Ryan nghĩ, đều bình tĩnh đến ngạc nhiên

“Các tàu ngầm bên anh có thể bảo vệ chúng ta không?” Ramius hỏi

“Bắn vào tàu ngầm Nga?” Mancuso lắc đầu “Chỉ khi nó bắn trước- vào chúng tôi. Dưới quy tắc tác chiến thông thường, chúng tôi không được phép”

“Cái gì?” Ryan sửng sốt

“Cậu muốn bắt đầu chiến tranh à?” Mancuso mỉm cười, như thể anh thấy tình huống này rất thú vị “Đó sẽ là chuyện xảy ra khi tàu chiến của hai nước bắt đầu bắn vào nhau. Chúng ta phải nghĩ cách thoát ra”

“Bình tĩnh nào Ryan” Ramius nói “Đây là trò chơi thông thương. Tàu ngầm săn mồi cố gắng tìm ra chúng ta và chúng ta cố gắng không bị tìm thấy. Thuyền trưởng Mancuso, kể tôi nghe, ở Iceland anh đã phát hiện ra tàu tôi ở khoảng cách nào?”

“Tôi chưa xem kỹ hải đồ của ông, thuyền trưởng” Mancuso trầm ngâm “có lẽ 20 dặm, 30 dặm hoặc hơn một chút”

“vào thời điểm đó chúng tôi đang đi với tốc độ 13 hải lý- tiếng ồn tăng lên hơn tốc