Chương 1548 Thật sự là ông ta?
Sáu giờ chiều ngày hôm đó, các thành viên lại phát hiện ra chứng cứ mới, đoàn người Triệu Ngọc lần nữa tụ tập trước bảng trắng, tiến hành một cuộc phân tích mới về tình tiết vụ ánĐể có thêm ý tưởng, họ còn gọi điện video, để Miêu Anh và pháp y Trương Bồi Bồi ở Việt Châu xa xôi cũng có thể tham gia.
“Bây giờ…” Triệu Ngọc chỉ vào tấm ảnh trên bảng trắng và nói: “Chúng ta có thể khẳng định được chiếc túi da này chính là của Khang Tử Thanh!”
“Cho nên, vật bên trong túi cũng có thể là của ông ta, bao gồm những cuộn băng ghi hình giết người kia!”
“Như vậy, tổng thể ý tưởng của vụ án chẳng khác nào quay lại điểm ban đầu của chúng ta” Triệu Ngọc đặt ngón tay lên bức ảnh Khang Tử Thanh: “Người này rốt cuộc có phải là hung thủ thật sự hay không?”
“Tiềm thức của em giống như anh vậy” Miêu Anh ở đầu kia nói: “Em cũng có khuynh hướng rằng tính cách của Khang Tử Thanh không phù hợp với đặc điểm của hung thủ!”
“Nhưng mà, điều chúng ta cần làm bây giờ là lấy sự thật để nói chuyện”
“Sau khi nhận được tin tức, em đã đích thân đến hỏi thăm công ty quảng cáo mà trước đây Miêu Tiếu Văn đã làm việc” Miêu Anh nói: “Nhưng mà họ đã không còn bất kỳ ấn tượng nào về việc công ty truyền thông năm đó đến quay quảng cáo”
“Ngay cả người mẫu mà công ty truyền thông đã chọn vào năm đó, họ còn không thể nhớ rõ chứ đừng nói đến nhân viên bình thường như Khang Tử Thanh!”
“Ừm” Triệu Ngọc gật đầu, xoay người nói: “Tăng Khả, cậu hãy kể về tình hình mới nhất bên cậu đi!”
“Các vị, thông qua sự cố gắng của Thôi Lệ Châu, cảnh sát Tây Giang đã tìm được Khang Tử Thanh trong một đoạn video nào đó của công ty quảng cáo, giúp chúng ta có được đặc điểm hình dáng năm đó của Khang Tử Thanh”
“Nhưng do vấn đề góc độ cùng với thời gian quá ngắn nên số liệu mà chúng ta có được khó tránh khỏi khả năng sẽ xảy ra sai sót!” Tăng Khả mở màn hình, vừa chiếu đoạn quay đó vừa nói: “Sau khi các chuyên gia kỹ thuật so sánh cánh tay, dáng tay và tỷ lệ cơ thể của Khang Tử Thanh với bộ phận đặc trưng bên ngoài của hung thủ trong video, chỉ có thể xác định độ tương thích tầm 50%, hoàn toàn không đạt đến tiêu chuẩn so sánh!”
“Cho nên…” Tăng Khả bất đắc dĩ lắc đầu: “Nếu như không tìm được tư liệu hình ảnh rõ ràng hữu hiệu hơn thì con đường so sánh với video này không thể nào bước tiếp được!”
“Ừm…” Sau khi nghe xong, Miêu Anh chau mày nói: “Dựa vào kinh nghiệm phán đoán của tôi, có thể đạt được độ tương thích 50% đã là rất cao rồi! Điều này ít nhất chứng tỏ hình dáng của Khang Tử Thanh và hung thủ không có sự khác biệt quá rõ ràng!”
“Cho nên, hiềm nghi của Khang Tử Thanh vẫn vô cùng cao!”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Bây giờ, ngoại trừ nhân tố tính cách ra, không còn manh mối rõ ràng nào khác có thể gạt bỏ hiềm nghi về Khang Tử Thanh ra ngoài!”
“Từ lúc vừa bắt đầu, tôi đã từng nghi ngờ rằng có phải là sau khi làm việc ở công ty truyền thông, tính cách của ông ta đã dần thay đổi?”
“Nhưng mà, sau khi Thôi Lệ Châu hỏi thăm thì biết được lúc ở đoàn làm phim, mặc dù ông ta có đè nén bản chất, nhưng tính tình nóng nảy hay các thói quen xấu như rượu chè cờ bạc lại không thiếu cái nào!”
“Bởi vì ông ta thường uống rượu khi lái xe, còn từng bị nhân viên quản lý của công ty mắng chửi, thiếu chút nữa đã bị đuổi việc!”
“Mấu chốt là…” Miêu Anh nói: “Công việc mà Khang Tử Thanh làm không liên quan đến quay phim, ông ta không thể nào có được camera HD vốn có giá cả đắt đỏ kia, càng không hiểu được kỹ thuật quay phim!”
“Nhưng hung thủ trong video rõ ràng có kinh nghiệm quay phim nhất định…”
“Chị Ngô, chị hãy nói tiếp tin tức mới nhất bên phía chị đi!” Triệu Ngọc lại ra hiệu cho Ngô Tú Mẫn.
“Được” Ngô Tú Mẫn cầm tư liệu trong tay cô ấy lên, nói với mọi người: “Sau khi biết được chuyện công ty truyền thông, tôi cho người lần theo tư liệu của mười một nạn nhân một lần nữa, điều tra xem giữa họ và công ty đó có mối quan hệ gì hay không?”
“Hiện tại…” Ngô Tú Mẫn đặt một phần tư liệu trong đó lên bệ chiếu để phóng to lên màn hình lớn: “Ngoài Miêu Tiếu Văn và Ngô Ngạo San ra, chúng tôi còn tìm được một nạn nhân có quan hệ với công ty truyền thông đó”
“Đó chính là nạn nhân số hai Tào Nghệ Nhiên, dựa theo trí nhớ của người nhà Tào Nghệ Nhiên, một khoảng thời gian trước khi cô ấy mất tích, Tào Nghệ Nhiên từng tham gia cuộc tuyển chọn diễn viên của ê kíp quay quảng cáo của công ty nào đó, nhưng cuối cùng không trúng tuyển”
“Tào Nghệ Nhiên…” Tăng Khả lướt nhìn tư liệu trên bảng trắng, nói: “Chính là nhân viên bán sữa kia sao?”
“Đúng vậy” Ngô Tú Mẫn nói: “Bởi vì dung mạo xinh đẹp cho nên được đơn vị cử đi tham gia cuộc tuyển chọn, tôi vừa cho người đối chiếu, ê kíp quay quảng cáo phụ trách quay phim sau cùng kia chính là đoàn làm phim thuộc công ty truyền thông đó, mà Khang Tử Thanh làm việc ở ngay trong đoàn làm phim này!”
“Có điều, ngoại trừ Tào Nghệ Nhiên ra, tư liệu của những nạn nhân khác thì vẫn đang được điều tra, trước mắt vẫn chưa tìm được thông tin họ có liên quan gì đến công ty truyền thông đó hay không!”
Đợi sau khi Ngô Tú Mẫn kết thúc, Miêu Anh ngẫm nghĩ rồi nói: “Mặc dù có ba nạn nhân liên quan đến công ty truyền thông và Khang Tử Thanh, nhưng mà tính thêm Trương Hà trên đơn tuyên truyền và Tào Lạc Kiều trên danh thiếp…”
“Bây giờ, chúng ta trên cơ bản có thể khẳng định…” Miêu Anh cân nhắc tỉ mỉ, rồi mới nói với vẻ nặng nề: “Chí ít, hung thủ giết người ở ngay trong công ty truyền thông này!”
“Nếu như không phải Khang Tử Thanh, vậy thì nhất định là một người có quan hệ mật thiết với Khang Tử Thanh, hơn nữa còn là một người hoàn toàn phù hợp với quỹ đạo của vụ án video giết người!”
“Nhưng mà, hiện tại xem ra…” Tăng Khả liếc nhìn Nhiễm Đào trước, sau đó nói: “Khang Tử Thanh vẫn là nghi phạm lớn nhất!”
“Nếu như là người khác thì chúng ta không cách nào giải thích được vì sao các đoạn video giết người lại xuất hiện trong túi xách của Khang Tử Thanh”
“Đúng vậy!” Nhiễm Đào vội gật đầu, tỏ ra đồng tình.
“Đợi đã…” Nhiễm Đào vừa gật đầu xong thì Triệu Ngọc chợt ngẩng đầu lên, giơ cánh tay ra hiệu tạm dừng, sau đó rút điện thoại đang rung trong túi ra, nói: “Tiểu Thôi gọi đến!”
Nói xong, Triệu Ngọc bật chế độ loa ngoài rồi nhấn nghe cuộc gọi.
“A lô, sếp à, sếp à?” Giọng của Thôi Lệ Châu luôn lanh lảnh và tràn đầy tinh thần như thế: “Cho anh một tin tốt nhé, hôm nay tôi đã cử người lật tung phòng tài vụ của công ty truyền thông suốt một ngày trời, kết quả tìm được danh sách hóa đơn hoàn trả nội bộ năm đó của họ, phần hóa đơn hoàn trả này con mẹ nó quá đầy đủ luôn!”
“Trên đó có ghi chép tiền lương của tất cả nhân viên kể từ khi công ty truyền thông thành lập cho đến thời điểm trước khi tái cấu trúc và chuyển nhượng, tôi không biết họ vì tránh thuế hay là xảy ra chuyện gì mà giấu cứ như trộm ấy!”
“May mà khứu giác của bản cô nương nhạy bén, đánh hơi thấy mùi liền tìm đến đây! A ha ha…”
“…” Mọi người câm nín, tất cả đều cảm thấy từng lời nói hành động của Thôi Lệ Châu thực sự ngày càng giống Triệu Ngọc.
“Xin lỗi nhé” Thôi Lệ Châu cười nói: “Tôi báo cáo cho anh hơi chậm một chút, bởi vì tôi phát hiện phần hóa đơn tiền lương kia chi tiết hơn bản hóa đơn trước đây mà tôi có rất nhiều, không những ghi rõ số tiền mà còn ghi cặn kẽ thời gian và địa điểm, dù sao cũng là trả lương theo ngày mà, tính toán kỹ càng vô cùng!”
“Lấy Khang Tử Thanh làm ví dụ đi, ông ta làm từ ngày nào đến ngày nào, đi đâu, làm những việc gì, đều được ghi chép lại trong sổ!” Thôi Lệ Châu gần như điên cuồng mà nói: “Thứ này quả thật chính là phần thưởng cao quý mà ông trời đặc biệt ban cho chúng ta phá án đấy!”
“Vừa rồi… tôi đã kiểm tra kĩ hóa đơn thanh toán của Khang Tử Thanh, bắt đầu từ năm 1998 mãi cho đến lúc xảy ra tai nạn giao thông vào năm 2006, mỗi một khoản tiền đều rõ ràng.
“Có được cái này, chúng ta có thể tái tạo lại quỹ đạo sinh hoạt của Khang Tử Thanh mà không có chút sai sót nào!”
“Sếp à!” Thôi Lệ Châu cực kỳ hưng phấn, nói: “Bây giờ tôi có thể chịu trách nhiệm khi nói cho anh biết rằng có lẽ Khang Tử Thanh chính là hung thủ thật sự của vụ án video giết người hàng loạt này!!!”