← Quay lại trang sách

Chương 1559 Điểm mấu chốt đó

“Sao nào? Suy nghĩ này cũng có vẻ hợp lý đúng không?” Triệu Ngọc tự hào nhướng mày, hình như đã quẳng chuyện mình làm hỏng máy móc giá trên trời vừa rồi ra sau đầu: “Tôi cho rằng, nguyên nhân lộ tuyến của Khang Tử Thanh không trùng hợp trăm phần trăm với hung thủ và chúng ta không phát hiện nhân vật khả nghi nào khác trong công ty truyền thông nằm ở chỗ này!”“Chúng ta hãy đặt giả thiết nếu có một người như thế, không phải là nhân viên của công ty truyền thông nhưng lại thường xuyên hợp tác với công ty truyền thông, thường xuyên được phân cùng một đoàn phim với Khang Tử Thanh, nhưng cũng không hoàn toàn trùng hợp mà chỉ hơi tương đồng, mà quỹ tích của hắn ta lại hoàn toàn ăn khớp với vụ án video giết người, vậy người này có khả năng là hung thủ thật sự!”

“Hả…” Thôi Lệ Châu mở to mắt, chợt hiểu ra ngay: “Nói cách khác, người chúng ta phải tìm, lúc quỹ tích của Khang Tử Thanh trùng hợp với một vị người bị hại nào đó thì hắn ta cũng đang làm việc cùng với Khang Tử Thanh!”

“Mà lúc quỹ tích của Khang Tử Thanh không hợp với một người bị hại nào đó, người này lại không làm việc cùng Khang Tử Thanh, mà lại có giao thoa với người bị hại, đây… mới gọi là chứng cứ trăm phần trăm!”

“Đúng, nếu muốn tìm ra người này có lẽ cũng không khó khăn lắm!” Triệu Ngọc lại nói: “Đầu tiên, hắn ta có quan hệ hợp tác với công ty truyền thông, chúng ta có thể điều tra thêm về ghi chép công việc hoặc là hợp đồng của công ty truyền thông!”

“Tiếp theo, người này không phải nhân viên bình thường, bởi vì hắn ta có tiền mua máy quay phim đắt tiền và băng ghi hình nhập khẩu…”

“Đúng vậy” Thôi Lệ Châu gật đầu phụ họa: “Người này còn biết về kỹ thuật quay phim, tôi cảm thấy có khả năng rất cao là đạo diễn hoặc là nhiếp ảnh gia nào đó!”

“Người này không thiếu tiền bạc, có công việc ổn định, thích theo đuổi kích thích…” Ngô Tú Mẫn cũng đồng tình với phỏng đoán của Triệu Ngọc, nên bắt đầu dùng tri thức chuyên nghiệp để phân tích: “Như vậy thì người này nhất định sẽ có một vài biểu hiện khác hẳn với người thường, nhưng bởi vì hắn ta là người làm nghệ thuật cho nên điều này thường thường bị người khác xem nhẹ…”

“Cho nên, những đặc tả trước kia tôi dành cho hắn ta là đúng, có thể quay video giết người, chứng tỏ người này có dục vọng thể hiện bản thân rất mạnh mẽ, nhưng mà hắn ta lại là một kẻ cực kỳ hướng nội, không giỏi giao tiếp, không giỏi thể hiện nội tâm…”

“Đạo diễn đa phần là kiểu người ầm ĩ, cá tính hướng ngoại, tôi có cảm giác khả năng là đạo diễn không lớn…” Thôi Lệ Châu phỏng đoán: “Nếu như vậy thì phải tra xét thật tỉ mỉ, tôi sẽ lập tức phái người đi thăm dò…”

“Chờ đã” Triệu Ngọc vội vàng nói: “Đừng quên vấn đề năm 2003! Người mà cô cần tìm, từ đầu năm 2003 đến cuối năm 2004 đã xảy ra chuyện gì đó, cho nên mới không gây án trong đoạn thời gian này!”

“Ừm…” Thôi Lệ Châu gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy ra khỏi văn phòng, đi sắp xếp nhiệm vụ.

“Tổ trưởng…” Ngô Tú Mẫn đề nghị Triệu Ngọc: “Tôi có số giấy tờ kia rồi, công ty truyền thông này có rất nhiều cổ đông, những người này không có hóa đơn tiền lương như nhân viên, có lẽ… Cũng có thể điều tra từ bọn họ xem sao?”

“Ừm” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Tôi đã để cho Tiểu Thôi điều tra những người này rồi, nhưng mà… Bởi vì là cổ đông cho nên ngày thường bọn họ chỉ ăn uống hưởng lạc thôi, rất ít khi tiếp xúc với đoàn phim, cho nên hiềm nghi không lớn!”

Tích tích… Tích tích…

Lúc này, sau khi nhân viên công tác sửa chữa xong, cái máy giá trên trời kia đã khôi phục bình thường, có người nhắc nhở Triệu Ngọc là có thể tiếp tục sử dụng rồi.

“Tốt lắm” Triệu Ngọc nhìn ngón tay của mình, nói với một nhân viên kỹ thuật nào đó: “Nhờ cậu điều bản đồ thành phố Bắc Thương ra giúp tôi nhé! Ngón tay này của tôi chắc là từng khai quang, không nhất thiết phải gây thêm phiền toái cho các cậu đâu…”

Nhân viên kỹ thuật sửng sốt một lát, sau đó nhanh nhẹn bật bản đồ vệ tinh thành phố Bắc Thương dựa theo yêu cầu của Triệu Ngọc.

Nhìn vào màn hình lớn kỹ thuật tiên tiến, độ phân giải cực cao này giống như đang đặt mình trong không trung vậy, mọi thứ đều rất rõ ràng.

Mà lúc này, Thôi Lệ Châu đã sắp xếp nhiệm vụ xong, về tới văn phòng.

“Ối” Triệu Ngọc chỉ vào màn hình và nói: “Một đầu một đuôi, đến nơi đến chốn, lần này tôi tới Tây Giang còn có một suy nghĩ quan trọng nữa!”

“Làm phiền cậu!” Hắn nói với nhân viên kỹ thuật: “Mở bản đồ vịnh Đại Nguyệt ra giúp tôi đi!”

“Để tôi!” Thôi Lệ Châu nghe xong, lập tức đẩy nhân viên kỹ thuật ra, tự mình phóng bản đồ vịnh Đại Nguyệt lên màn hình lớn, hơn nữa chỉ vào một vị trí nào đó và nói: “Đây là vị trí mà Khang Tử Thanh gặp tai nạn năm đó!”

Nói xong, Tiểu Thôi nhẹ nhàng trượt qua, một ký hiệu màu đỏ xuất hiện trên bản đồ.

“Bây giờ, chỗ này đã biến thành đường cao tốc, dãy núi cũng được gia cố lại, sẽ không xảy ra thiên tai quy mô lớn như vậy nữa!”

“Trọng điểm không nằm ở chỗ này…” Triệu Ngọc xua tay ra hiệu cho Thôi Lệ Châu: “Tiểu Thôi, nói tình huống Khang Tử Thanh xảy ra tai nạn xe cộ vào năm 2006 cho tôi nghe lần nữa đi!”

“Không thành vấn đề!” Thôi Lệ Châu chỉ vào bản đồ và nói: “Vịnh Đại Nguyệt ở khu vực phía Đông của thành phố Bắc Thương, hai giờ khuya ngày 19 tháng 09 năm 2006, Khang Tử Thanh một mình điều khiển xe tải của công ty truyền thông, lúc lái từ Đông sang Tây của vịnh Đại Nguyệt thì bị một tảng đá rơi từ trên vách núi xuống nện trúng, ô tô rơi xuống vực, Khang Tử Thanh bởi vì não tổn thương mà biến thành người thực vật…”

“Từ Đông sang Tây…” Triệu Ngọc cường điệu: “Nói cách khác, ý định của Khang Tử Thanh lúc đó là muốn lái xe về nội thành phải không?”

“Hẳn là thế!” Thôi Lệ Châu gật đầu.

“Như vậy…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Đã có ai điều tra ra lúc xảy ra tai nạn xe cộ, Khang Tử Thanh đang sống ở đâu không?”

“Điều tra ra rồi” Thôi Lệ Châu trả lời chi tiết: “Không có nơi cư trú. Lúc ấy, Khang Tử Thanh mới trở về từ nơi khác, chưa kịp thuê nhà trọ”

“Đúng rồi, chuyện này quá kỳ lạ!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Màn đêm buông xuống, mưa to như trút nước, cho dù không có cảnh báo thiên tai thì ông ta cũng phải biết vịnh Đại Nguyệt là một nơi vô cùng nguy hiểm chứ…”

“Ông ta lại không có nhà để về, vì sao lại chọn quay về nội thành Bắc Thương vào thời điểm đó?”

“Có vẻ chúng ta đã nghiên cứu như vấn đề này hơn tám mươi lần rồi mà?” Thôi Lệ Châu lắc đầu nói: “Chúng ta hoài nghi hai hướng, một, nếu Khang Tử Thanh là hung thủ thật sự thì ông ta đã bị người ta phát hiện, đang sốt ruột chạy trốn”

“Thứ hai, nếu Khang Tử Thanh không phải hung thủ, vậy thì lúc đó ông ta bị hung thủ phát hiện, và hắn đang đuổi giết ông ta!”

“Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu bất đắc dĩ lắc đầu: “Dựa theo tình huống hiện tại mà nói thì hai điểm này đều không đáng tin cậy. Nếu Khang Tử Thanh đã bại lộ thì vì sao không ai tố giác ông ta?”

“Nếu như bị hung thủ đuổi giết, vậy vì sao hung thủ không lấy băng ghi hình đi?”

“Nhưng…” Triệu Ngọc mở hai tay ra nói: “Còn có một vấn đề rất quan trọng mà chúng ta vẫn chưa làm rõ thì phải? Ngày hôm đó, Khang Tử Thanh đến vịnh Đại Nguyệt… để làm gì?”

“Ừm?” Nghe thấy câu hỏi này, Thôi Lệ Châu và Ngô Tú Mẫn sửng sốt không thôi.

“Hả?” Thôi Lệ Châu cố gắng nhớ lại, sau đó hơi kích động nói: “Vấn đề này, trước kia tôi có điều tra rồi, anh chờ một chút, chờ một chút…”

Nói xong, Thôi Lệ Châu tắt bản đồ, bắt đầu tìm kiếm trong rất nhiều bộ hồ sơ, nhanh chóng tìm ra một hồ sơ ghi năm 2006.

“Đây, nằm ở trong này!” Nói xong, cô ta mở tài liệu ra và nói: “Tài liệu này do tiểu tổ Bắc Thương điều tra ra, ngày Khang Tử Thanh gặp chuyện không may là ngày mười chín, nhưng công việc của ông ta đã kết thúc từ ngày mười bảy”

“Trên ghi chép công việc có thể chứng minh rằng ngày mười tám, Khang Tử Thanh thuận lợi quay về từ Việt Châu, chuyển đạo cụ thiết bị đến công ty truyền thông”

“Mà sau đó thì không điều tra ra tung tích của ông ta nữa!” Thôi Lệ Châu cẩn thận xem xét tài liệu và nói: “Tiểu đội muốn điều tra lịch sử cuộc gọi của Khang Tử Thanh năm đó, nhưng bởi vì thời gian quá lâu cho nên không điều tra được!”

“Nói cách khác, không ai biết ông ta hoàn thành nhiệm vụ xong đã làm gì đúng không? Nhưng mà…” Triệu Ngọc nói với vẻ đầy thâm ý: “Mọi người đều chưa để ý rằng, nếu Khang Tử Thanh xảy ra tai nạn tại vịnh Đại Nguyệt thì tức là điểm mấu chốt của vụ án này phải nằm ngay khu vực vịnh Đại Nguyệt, đúng không?”